“Không biết sống chết!”
“Linh Khê Tông đều là một đám tự đại. Đây chính là một con Sát thú trung giai a, vượt xa Sát thú đê giai. Người này tự muốn chết!” Bốn tên đệ tử Huyết Khê Tông ở xung quanh đều cười lạnh. Bọn hắn có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng tiếp theo, là tên đệ tử Linh Khê Tông này, tất sẽ bị con Sát thú kia xé xác.
Nhưng ngay khi bốn người này vừa mới cười lạnh, thì đột nhiên, toàn bộ thân hình tất cả bốn người bọn hắn đều chấn động mạnh một cái, trợn to mắt, lộ ra vẻ hoảng sợ cùng không cách nào tin.
Bọn hắn nhìn thấy, Bạch Tiểu Thuần tóc tai bù xù, tay phải lập tức nâng lên nhấn xuống cự hùng một cái. Con Cự Hùng này gào thét, phát ra từng trận âm thanh gào rú, cái đầu hất mạnh lên, giống như là muốn trực tiếp va chạm với cánh tay của Bạch Tiểu Thuần, muốn đem cánh tay và cả thân thể của hắn đánh vỡ thành thịt nát.
Nhưng khi nó vừa chạm vào cánh tay Bạch Tiểu Thuần, thì thân hình con Cự Hùng này giống như là bị một ngọn núi ầm ầm đè xuống, lại không có bất kỳ sức phản kháng nào. Oanh một tiếng, bị tay phải của Bạch Tiểu Thuần đè vào cổ, ấn xuống mặt đất.
Mặt đất cũng truyền ra tiếng vang, xuất hiện chấn động cùng với gợn sóng. Đám đệ tử Huyết Khê Tông ở bốn phía đều trợn mắt há mồm, khó mà tin được tất cả những điều mà mình nhìn thấy.
“Cái này...”
“Điều này sao có thể!!”
“Khí lực của hắn lại lớn đến như vậy!”
Bốn người nuốt xuống một ngụm nước bọt, nhưng cứ như vậy mà rời đi thì lại không cam lòng, ánh mắt nhìn lướt qua nhau, có chút do dự. Trong khoảnh khắc khi mà bọn hắn còn đang phân vân, thì cử động của Bạch Tiểu Thuần lại khiến cho tâm thần của bốn người, một lần nữa rung động.
Bạch Tiểu Thuần căn bản là không để ý đến bốn tên đệ tử Huyết Khê Tông ở bên cạnh. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn đắm chìm ở trong nghiên cứu. Tay trái nhấc lên, mang theo một thanh phi kiếm, thế mà ở ngay trước mắt bốn tên đệ tử Huyết Khê Tông, trực tiếp rạch phá cánh tay của con Sát thú, giống như lúc bình thường vẫn làm, gẩy ra sau đó cẩn thận xem xét.
Máu tươi tràn ra, hóa thành từng trận Địa Mạch khí. Khi con Sát thú kia kêu lên thảm thiết, thì Bạch Tiểu Thuần giống như là cảm thấy ồn ào, liền tiện tay cắt luôn cái cổ. Đến khi âm thanh đã im bặt, bốn tên đệ tử Huyết Khê Tông ở xung quanh lập tức dựng thẳng con mắt, thân hình run rẩy, đồng loạt lùi lại về phía sau. Khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, đã lộ ra kinh sợ.
Bạch Tiểu Thuần không có chút cảm giác nào, rất nhanh, chỉ trong thời gian nửa nén hương, con Sát thú nguyên vẹn kia đã bị Bạch Tiểu Thuần trực tiếp phân thây, trở thành từng khối vụn. Mặc dù nó đang nhanh chóng tiêu tan, nhưng từng ấy cảnh tượng, lại khiến cho da đầu của bốn tên đệ tử Huyết Khê Tông như muốn nổ tung.
“Hắn... Hắn cùng với Sát thú có thù hay sao, hay là mỗi khi gặp địch thủ thì chỉ thích như vậy? Trời ạ, so với Huyết Khê Tông chúng ta thì hắn còn kinh khủng hơn!”
“Nhất định là ham mê đặc biệt...”
“Hắn là... Hắn là Bạch Tiểu Thuần!!” Một người trong đó, sau khi lấy ra ngọc giản để nhận biết thì sắc mặt đại biến. Ba chữ Bạch Tiểu Thuần vừa buột ra khỏi miệng, ba người khác đều trợn mắt há mồm, không còn bất cứ chần chừ gì, vội vã lùi lại, trong nháy mắt đã liều mạng bỏ trốn mất dạng.
Một lúc lâu sau, hai mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra kích động. Hắn thở sâu, phấn khởi đứng dậy đi tới đi lui, thỉnh thoảng còn giơ tay lên vung vẩy.
“Ta hiểu rồi, những con Sát thú này nhìn thì giống như hung thú, nhưng bản chất thì lại khác biệt. Linh khí chính là vật đại bổ đối với chúng nó, giống như là Địa Mạch khí có thể giúp tu sĩ Trúc Cơ vậy! Cho nên tên đệ tử bị nuốt vào kia lại biến mất không thấy gì nữa, đã bị thôn phệ trong nháy mắt...”
“Ha ha, đan dược của ta nhất định là có thể luyện thành!” Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to. Đến khi quay sang nhìn bốn phía thì đáy lòng hắn có chút kinh ngạc. Hắn nhớ rõ vừa rồi ở chỗ này hình như còn có một vài người khác, thế mà giờ phút này một người cũng không có.
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, thân hình nhoáng một cái bay thẳng đến nơi xa. Sau khi tìm được một cái sơn động thì lập tức lấy ra Địa Hỏa, bắt đầu luyện dược. Trong đầu hắn có một cái đan phương do hắn tự sáng tạo ra. Giờ phút này hắn dựa theo đan phương, dựa theo sự hiểu biết về Sát thú của hắn trong mấy ngày nay, bắt đầu luyện đan.
Ngoại trừ dược thảo ra thì hắn còn cho vào thêm một chút máu của mình, thậm chí thấy thế vẫn còn chưa đủ, lại cho thêm một vài vật tương sinh tương khắc, dựa theo sự lý giải của hắn, cuối cùng phối hợp ra.
Khi lần luyện dược này tiến hành được hai canh giờ, trong lò luyện đan bỗng truyền ra tiếng nổ vang oanh minh. Sau khi dần tiêu tán thì có một viên đan dược xuất hiện. Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng đem viên đan dược cầm lên, ra ngoài tìm kiếm Sát thú. Không bao lâu hắn đã tìm được một con, đem nó làm thí nghiệm. Nhưng khi phát hiện ra viên đan dược này không gây ra bất kỳ sự hấp dẫn nào đối với Sát thú, thì hắn lập tức thất vọng.
“Không đúng, đến cùng thì đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào?” Bạch Tiểu Thuần minh tư khổ tưởng. Trong những ngày sau đó lại một lần nữa đắm chìm trong việc tìm kiếm Sát thú, nghiên cứu Sát thú. Rất nhanh, thời gian Vẫn Kiếm Thâm Uyên mở ra đã vượt qua hai mươi ngày.
Trong hai mươi ngày này, hầu như tuyệt đại đa số đệ tử của bốn tông đều đi tới chỗ sâu trong Vẫn Kiếm thế giới, ở trong các khu vực khác nhau đánh giết Sát thú, đồng thời cũng tranh đoạt chém giết lẫn nhau.
Đệ tử Huyết Khê Tông có thực lực mạnh nhất, hung ác nhất. Huyền Khê Tông và Linh Khê Tông có thực lực ngang nhau, còn Đan Khê Tông có ít người nhất, cũng là yếu nhất.
Tương tự như vậy, các thiên kiêu có trong tư liệu ghi chép của tứ đại tông cũng đều phát sinh qua tranh đấu. Trận chiến nổi danh nhất là trận chiến giữa Quỷ Nha với Cửu Đảo của Huyền Khê Tông. Trận chiến này diễn ra ròng rã suốt thời gian một ngày, oanh minh bát phương, kinh thiên động địa. Đến cuối cùng Cửu Đảo trọng thương chạy trốn, Quỷ Nha một trận chiến lên đỉnh, được coi là người có thể chiến một trận với Tống Khuyết.
Đồng thời, Công Tôn Uyển Nhi và Triệu Nhu cũng tiến hành mấy lần chém giết, đều có thắng có bại, nhưng đều không thể đem đối phương diệt sát.
Mà Thượng Quan Thiên Hữu cũng ở trong lần thí luyện Vẫn Kiếm Thâm Uyên này đại phóng hào quang. Trong một lần khi gã đang đánh