“Thế này mà còn là Sát hồn sao, rõ ràng là Lệ Quỷ mà!” Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, nhanh chóng bỏ chạy, trong lòng đầy run rẩy. Vừa rồi hắn mới chỉ giao ánh mắt với tiểu nữ hài kia một cái, trong chớp mắt đó thôi mà hắn đã cảm nhận được một nguy cơ sinh tử, cảm giác vô cùng mãnh liệt, dường như khiến mỗi tấc máu thịt trên người hắn phải gào thét lên.
Hắn có loại dự cảm, nếu mình chạy trốn chậm hơn, cầm chắc phải chết ở đó!
Cản giác tử vong khiến thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hơi thở dồn dập, tơ máu xuất hiện trong mắt. Lúc này, tốc độ hắn cực nhanh chạy vội về phía sâu bên trong thế giới Kiếm.
Sau một ngày trời, thường xuyên vừa chạy vừa quay đầu quan sát, khi xác định không còn Sát hồn đuổi theo nữa, nhất là tiểu nữ hài kia sẽ không xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần mới thở phào ra một hơi dài.
“Tiểu nữ hài áo trắng kia có chút không thích hợp! Vốn lúc đầu nàng này không có gì khác với Sát hồn khác, nhưng sau khi nuốt đan dược kia thì toàn bộ khí tức cũng thay đổi!” Bạch Tiểu Thuần nhớ lại tình cảnh một ngày trước, trong lòng hắn còn kinh hãi.
“Đến cùng thì ta luyện sai ở chỗ nào chứ…” Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần như đưa đám, hắn cũng định bụng từ bỏ nhưng khi nghĩ tới đan dược kia hoàn toàn đúng là có thể hấp dẫn được đám Sát thú thì lại không nỡ. Lúc này hắn cắn răng một cái, lại lựa chọn tiếp tục thêm lần nữa, bèn vừa tìm kiếm Sát thú, vừa tiến hành nghiên cứu dược phương của mình. Sau ba ngày nữa, rốt cuộc hắn cũng đã hoàn thành cải tiến xong dược phương, rồi quyết tâm cao độ lắm mới khai lò thêm lần nữa, luyện thêm một lò đan dược.
Lần này không có sấm sét, không có dị biến, lúc dược hương tản ra thì Bạch Tiểu Thuần lại luyện ra được bốn viên tử sắc đan dược. Cầm đan dược, hắn thận trọng ra ngoài thử nghiệm sau khi đã chuẩn bị kỹ lưỡng mọi chuyện, chỉ cần Sát hồn xuất hiện là hắn có thể lập tức bỏ chạy.
Rất nhanh, hư không bốn phía dao động, từng đầu sát thú bị hấp dẫn tới. Bạch Tiểu Thuần cũng không dám lập tức ra tay mà cẩn thận lùi ra phía sau quan sát kỹ lưỡng lấy bốn phía xung quanh.
Đến khi số lượng Sát thú bị hấp dẫn đến đây đã hơn hai mươi con nhưng vẫn không thấy Sát hồn xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần mới thở phào một hơi mà đầy phấn chấn và kích động.
“Thành công!” Bạch Tiểu Thuần cười to, sau đó lấy phù lục ra dán lên người, ánh sáng phòng hộ tràn khắp toàn thân. Hắn bèn nhanh chóng lao tới đám Sát thú, tốc độ cực nhanh, da dày thịt béo, kiếm gỗ trong tay hóa thành cầu vồng không ngừng xuyên thẳng qua, trực tiếp khai chiến với hơn hai mươi Sát thú này.
Từng đầu Sát thú tử vong, trong mắt Bạch Tiểu Thuần cũng vui mừng như điên, từng đạo Địa mạch khí nhanh chóng đi đến dung nhập vào trong Đạo bình. Địa mạch dịch màu xám trong Đạo bình lúc này không ngừng gia tăng lên.
Một lúc lâu sau. Khi toàn bộ đám sát thú xung quanh đều bị diệt sát hoàn toàn thì hắn nhìn Đạo bình trong tay đầy sung sướng trong lòng. Chỉ một thời gian ngắn như vậy mà đã ngang với thu hoạch của hắn trong mấy ngày bình thường.
Hắn hít sâu một hơi, thu hồi đan dược rồi chuyển sang một hướng khác mà đi, rồi lại tiếp túc lấy đan dược ra rồi đầy kỳ vọng mà chờ đợi. Rất nhanh, từng đầu sát thú xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần cười to rồi nhanh chóng xuất thủ.
Thời gian trôi qua, dưới sự trợ giúp của đan dược, dịch lỏng màu xám trong Đạo bình của Bạch Tiểu Thuần ngày càng tăng lên. Loại tốc độ thu thập này vô cùng kinh người, sau mấy ngày nữa, thì Bạch Tiểu Thuần đã trở thành ngươi đầu tiên tiến vào nơi này trọn vẹn một tháng đã tích lũy được gần tám thành Địa mạch khí trong đạo bình.
“Còn gần hai thành nữa.” Bạch Tiểu Thuần càng thêm kích động. Hắn không biết những người khác thu thập được đến đâu nhưng vẫn cảm thấy hẳn là sẽ không có bao nhiêu người nhiều Địa mạch khí hơn hắn đấy.
Chẳng qua tính cách hắn luôn muốn ổn thỏa mọi chuyện, nên lúc này hạ quyết tâm một hơi thu thập đủ mười thành!
“Ta cần thêm nhiều Sát thú!” Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, cắn răng phóng tới một chỗ sâu trong thế giới Kiếm. Cuối cùng hắn tìm được một khu vực thông suốt với bốn phía, sau đó Bạch Tiểu Thuần một hơi lấy ra hai viên đan dược, vì muốn hấp dẫn thêm nhiều Sát thú mà lần này hắn quyết định bóp nát đan dược rồi phát tán ra bốn phía.
Hư vô từ nơi xa nhanh chóng vặn vẹo, từng đầu Sát thú gào thét lao đến. Bạch Tiểu Thuần lập tức xuất thủ, tiếng nổ ầm vang bốn phía, Sát thú chết đi hóa thành từng tia Địa mạch vờn quanh bên ngoài thân thể hắn rồi dung nhập vào Đạo bình.
Địa phương Bạch Tiểu Thuần bóp nát đan dược tuy không phải là nơi sâu nhất trong thế giới Kiếm nhưng cũng gần sát với chỗ sâu nhất này, cho nên số lượng Sát thú nơi này rất nhiều. Nếu như cứ thế tìm kiếm, thường thì đầu sát thú ngủ say, chỉ khi đến gần thì chúng mới xuất hiện, nhưng lúc này là từng con tự động thức tỉnh, không ngừng tiến đến đây.
Dần dần, Sát thú nơi này không còn là mấy chục con nữa mà đã lên tới gần trăm con, thậm chí đa số chúng đều là Trung giai sát thú, ngẫu nhiên còn xuất hiện một vài Cao giai sát thú. Dạng sát thú này, thường thì phải cần mấy thiên kiêu liên hợp lại mới có thể diệt sát được một con đơn độc.
Cứ lần lượt kéo đến, số lượng Sát thú mà Bạch Tiểu Thuần giết chết không thể nào bằng lượng Sát thú tăng lên. Dần dần, xung quanh hắn đã có khoảng hơn hai trăm đầu Sát thú, số lượng còn đang không ngừng tăng lên nữa. Đây quả thật là một số lượng sát thú khiến bất kì người nào nhìn thấy cũng phải trở nên điên cuồng.
Rồi đệ tử Tứ tông cũng lần lượt chú ý tới phía này mà đuổi tới đây, bắt đầu săn giết xung quanh. Hơn nữa còn có một thiếu niên vốn chỉ đi ngang qua nơi này, sau khi nhìn thấy đám Sát thú thì dừng bước, cẩn thận nhìn lướt qua tất cả mọi người. Sau đó gã cũng thu hồi lại ánh mắt mà nhảy vào bên trong bầy Sát thú, lập tức xuất thủ.
Thiếu niên này ra tay tàn nhẫn, sự xuất hiện của gã khiến cho đám đệ từ Đan Khê Tông đồng loạt phấn chấn. Bạch Tiểu Thuần từ phía xa nhìn lại, lập tức nhận ra người này chính là đệ nhất thiên kiêu Đan Khê Tông Phương Lâm!
Chính mình dẫn Sát thú tới, vậy mà lại bị người khác đoạt giết lấy khiến Bạch Tiểu Thuần có chút không cam tâm. Thế nhưng nghĩ tới bản thân khó lòng giết đám Sát thú này trong khoảng thời gian ngắn, hắn đành hừ lạnh một tiếng, cũng không để tâm thêm nữa.
Dần dần, đến khi đám đệ tử Tứ tông đạt đến bốn mươi người thì mới cân bằng được với số lượng Sát thú gia tăng nơi này. Tất cả mọi người đầy cuồng hỉ, không ngừng liên thủ với nhau diệt sát Sát thú.
Hơn nữa, trong đám này cũng có đệ tử Linh Khê Tông, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì nhao nhao tới gần, dưới sự chiếu cố của hắn thì mọi người cũng có thu hoạch không ít.
Bạch Tiểu Thuần đầy phấn chấn nhìn Địa mạch dịch trong Đạo bình lúc này đã đến chín thành, chỉ còn diệt thêm một ít Sát thú nữa là có thể hóa thành Địa mạch khí dẫn. Nhưng