Nhị điện hạ nhìn nhìn chung quanh, không nhìn thấy tiểu cô nương kia, đưa một quyển sách cho Khúc Bác Văn.
“Đây là ta quy nạp một ít tâm đắc về Yến thư, Khúc lão gia chuyển giao cho tiểu nha đầu kia đi.
”
Khúc Bác Văn lúng ta lúng túng tiếp nhận, tiểu nha đầu? Nói chính là ai?
Chẳng lẽ là cháu gái của ông?
Nhưng Nhị điện hạ chỉ lớn hơn cháu gái ông một tuổi, xưng hô này có chút làm người không biết nên khóc hay cười.
Mặc kệ như thế nào, đây đều là chuyện nhỏ.
Tiễn Đế hậu rời đi, ông vừa vào nhà vừa mở ra quyển sách trong tay, bên trong đều ghi lại đạo lý thực dễ hiểu, cường điệu phiên dịch văn tự tối nghĩa khó hiểu trong Yến thư, hơn nữa từ cạn tới sâu, từ dễ đến khó.
Không tự chủ được, Khúc Bác Văn cũng bị chữ viết bên trong hấp dẫn, Nhị điện hạ tuổi nhỏ, theo lý thuyết lực cổ tay không đủ, không thể viết ra được tự thể thương kính đĩnh bạt bậc này, nhưng nhìn chữ viết phía trên, no đủ mà có nội hàm, thật không dám tin tưởng là một hài tử viết ra, theo ông thấy ít nhất cũng cần bản lĩnh mười mấy năm.
Quan trọng nhất chính là, hắn chú thích ra làm Khúc Bác Văn xem thế đủ rồi.
“Phụ thân?” Nhìn thấy Khúc Bác Văn cầm một quyển sách xem nhập thần, Khúc Hi Hòa nhẹ hô một tiếng.
Khúc Bác Văn lấy lại tinh thần, thấy con trai nhìn chằm chằm chính mình, ông mới cười cười, sau đó nói với hắn: “Con làm người gọi Tố Tố tới.
”
“Dạ!”
Bất luận bên này như thế nào, ít nhất sau khi Nhị điện hạ rời đi Khúc gia, lại lần nữa rất có hứng thú với chuyện chung quanh.
“Đôn Đôn, sách trong Tàng Thư Các Khúc gia con đều xem xong rồi sao?” Đường Mẫn hỏi.
Nhị điện hạ lắc đầu: “Mẫu hậu, nơi đó tàng thư đâu chỉ vạn cuốn, nhi thần một chốc một lát là xem không xong, nhưng cũng không thể trì hoãn phụ hoàng và mẫu hậu du ngoạn, có mấy quyển sách chưa xem nhi thần đều đã ghi tạc trong lòng, chờ hồi kinh làm Trương Hoài đi các tiệm sách lớn ngoài cung tìm cho nhi thần, đều không phải bản đơn lẻ, hẳn có thể tìm được.
”
Thấy hắn nói như vậy, trong lòng Đường Mẫn rất bất đắc dĩ.
Con trai là một người hiếu học, nhưng nói khó nghe chút, chính là mọt sách.
Thật sự không biết tiểu tử này giống ai.
Trong ba đứa, chơi vui vẻ nhất chính là Cố Luân, trong lòng nàng không nghĩ gì khác.
Một đường đi đi dừng dừng, mãi cho đến gần tháng mười, đoàn người mới đến Vân Nam phủ, Tương Vương và trưởng công chúa trước tiên nhận được tin tức đã chờ ở cửa thành.
Hiện giờ vợ chồng Tương Vương cũng không ở lại vương phủ, ngược lại mua phủ đệ khác, tuy ban đầu Thuần Vương vẫn luôn không muốn tách ra, nhưng trưởng công chúa muốn cùng Tương Vương sống an tĩnh, Thuần Vương cũng không cản được quyết tâm của trưởng công chúa.
“Rất sớm liền nhắc mãi, sao Hoàng Hậu nương nương còn chưa đến, không nghĩ tới lúc này mới đến, nghe nói đầu tháng bảy đã xuất phát từ kinh thành, lộ trình chưa đến một tháng lại đi tận ba tháng.
” Trưởng công chúa tiến lên lôi kéo Đường Mẫn.
Đường Mẫn nhìn thấy khí sắc trưởng công chúa thực tốt, trong lòng cũng phi thường vui vẻ, “Ở Dương Châu một đoạn thời gian, Quân Lăng coi trọng Tàng Thư Các Khúc gia, ngẩn ngơ chính là một tháng, hơn nữa lần này ra cung, chính là muốn nhìn xem khắp nơi, trên đường tự nhiên gặp được cảnh sắc đẹp sẽ lưu lại hai ngày, làm trưởng tỷ chờ nóng nảy.
”
Trưởng công chúa cười nói: “Muội biết là được, tỷ muội chúng ta đã mấy năm không gặp, tỷ già rồi, muội vẫn giống như lúc trước.
”
“Ai nói tỷ già rồi, Tương Vương sao?”
“…… Hắn nào dám.
” Trưởng công chúa trừng mắt nhìn trượng phu, nhưng lúc này Tương Vương đang nói chuyện với bệ hạ, không có nhìn thấy, nếu không không chừng như thế nào nghi hoặc.
“Muội thấy không phải không dám, là luyến tiếc.
”
Vừa nói, hai người vừa đi trong thành.
So với kinh thành, kiến trúc Vân Nam phủ càng thiên hướng tinh xảo, nơi này vốn dĩ giàu có và đông đúc, tinh xảo một ít có thể lý giải.
“Lần này tới chính là muốn đi chợ trao đổi nhìn xem sao?”
“Thật cũng không phải, nếu đi chợ trao đổi, Bắc Cảnh cũng có mà, muội không quên năm đó trưởng tỷ nói, mùa đông Vân Nam phủ là đẹp nhất, hơn nữa đây chính là bệ hạ nói ra, đại khái cũng vì trưởng tỷ là người thân duy nhất trên đời của bệ hạ.
”
Trưởng công chúa gật đầu, “Là thân hậu hơn hoàng thân quốc thích khác, tỷ cũng già rồi, thật đúng là chịu không nổi lặn lội đường xa, năm đó bệ hạ nói Vân Nam phủ giàu có và đông đúc, hoàn cảnh lịch sự tao nhã, hiện giờ xem ra, nơi này thật thích hợp dưỡng lão.
”
“Trưởng tỷ thích thì tốt.
”
Hiện giờ bọn họ ở một tòa nhà trong thành, cách Thuần Vương phủ cũng không quá xa, tòa nhà không lớn, nhưng hoàn cảnh phi thường thanh u, đến nay trong viện còn các loại hoa không héo tàn, rất xinh đẹp.
Trong phủ Tương Vương sớm đã chuẩn bị cho bọn họ một sân, thu thập thực sạch sẽ lại không xa hoa, làm Đường Mẫn phi thường thích.
“Mọi người vừa đến, một đường lặn lội cũng mệt mỏi, Vương gia định yến hội vào tối mai, hôm nay nghỉ ngơi đi, buổi tối tỷ lại đến.
”
“Vẫn là trưởng tỷ nghĩ chu đáo, muội và bệ hạ đều mệt không nhẹ, chỉ có ba hài tử thực tinh thần, cũng không biết mệt.
”
“Bọn nhỏ hiện tại đúng là tuổi tác hoạt bát hiếu động, tỷ đều dỗ không được mấy cháu trai cháu gái.
”
Ba vị tiểu điện hạ được cung tì nội giám hầu hạ, từng người đi về phòng chính mình nghỉ ngơi, Đường Mẫn tiễn trưởng công chúa xong đi vào nội thất, Cảnh Đế còn chưa trở về.
Hương Thảo và Hương Ảnh hầu hạ nàng tắm gội, nàng mới đầy người mỏi mệt nằm trên giường.
Hiện giờ tháng mười, gió thu hiu quạnh, duy độc Vân Nam phủ được trời xanh phá lệ chiếu cố, đến nay vẫn dạt dào màu xanh, ấm áp doanh doanh.
Bất tri bất giác nàng liền ngủ, chờ tỉnh lại đã là hoàng hôn về tây, bên ngoài ánh mặt trời vàng kim chiếu vào, dừng trên người Cảnh Đế, giống như thần, làm người không dám khinh nhờn nửa phần.
“Nàng dậy rồi?” Cảnh Đế nghe tiếng nhìn qua.
Nàng ừ một tiếng: “Biểu ca không nghỉ ngơi sao?”
“Ta mới vừa thức dậy không lâu, sắc trời không còn sớm, lúc nãy trưởng tỷ đã sai người tới hỏi, thực mau phải dùng bữa tối, làm các nàng hầu hạ nàng thay quần áo đi.
”
“Được!”
Thu thập thỏa đáng, đi ra cửa phòng, bên ngoài ba tiểu gia hỏa đang ngồi dưới hành lang nói chuyện.
“Mẫu hậu, ngài rốt cuộc tỉnh.
” Cố Luân nhìn thấy nàng, chạy chậm lại đây ôm lấy chân nàng.
Đường Mẫn khom lưng nhìn khuôn mặt con gái đỏ bừng hỏi: “Con nghỉ ngơi chưa?”
“Dạ rồi, nhưng nhi thần chỉ ngủ một lát.
” Cố Luân gật đầu, nói: “Đại cô cô nói đã chuẩn bị bữa tối, chúng ta qua đi, nhi thần đã đói bụng.
”
“Trong phòng không có điểm tâm sao?”
“Có, nhi thần không muốn ăn.
”
Đường Mẫn cười, vậy là chưa đói đến mức không chịu nổi, nếu không nhìn thấy ăn đều có thể hai mắt phát sáng.
“Chúng ta đi thôi.
”
Đi vào tiền điện, trong điện đã có không ít người, nhìn thấy một nhà bọn họ tiến vào, đều sôi nổi đứng dậy hành lễ.
“Trưởng tỷ không cần đa lễ, là trẫm và hoàng hậu quấy rầy.
” Cảnh Đế đi đến mặt trên ngồi xuống, “Lần này đại khái ở đây hơn tháng, chủ yếu là nhìn xem chợ trao đổi biên cảnh, hy vọng sẽ không làm phiền trưởng tỷ.
”
“Như thế nào sẽ, bệ hạ và nương nương cứ yên tâm ở đây, hơn nữa tỷ và nương nương đã lâu không gặp, cũng rất tưởng niệm.
” Trưởng công chúa cười nói: “Lưu lại nơi này qua năm lại về càng tốt, nhưng hiện tại một mình Thái Tử ở trong cung, liền biết hai người luyến tiếc.
”
“Thật cũng không phải luyến tiếc, chỉ là cuối năm, trong cung các nơi đều tương đối bận rộn, hơn nữa nếu thời gian dài muội không ở trong cung, hậu cung đều không người xử lý.
” Đường Mẫn cười nói.
“Đã biết, có phải đói bụng rồi hay không, chúng ta ăn cơm đi.
”
Đường Mẫn tuổi tác thuộc về nửa vời, Thuần Vương phi đều lớn hơn nàng không ít, hiện giờ con gái của Thuần Vương sắp cập kê gả chồng, huống chi trưởng tử của hắn đều đã thành thân, hiện giờ hài tử cũng vài tuổi, ngang tuổi Đôn Đôn.
Dùng bữa tối xong, nam nữ phân ngồi hai nơi noãn các, từng người nói chuyện.
“Một đường đi tới nhìn thấy bá tánh Đại Vinh dồi dào, tuy cũng có nơi không được như mong muốn, nhưng có thể có thành tựu hiện tại, cũng coi như vui mừng.
”
“Bệ hạ là người có đảm đương và mưu lược, từ nhỏ hắn đã thông tuệ hơn người, hắn có thể gánh trọng trách gia quốc, hiện giờ Vân Nam phủ gần như không có cường đạo, chợ trao đổi cũng là mỗi ngày ngựa xe như nước, náo nhiệt phi thường, Vân Nam phủ cũng càng thêm giàu có và đông đúc so với dĩ vãng, bá tánh hoà thuận vui vẻ mỹ mãn, muội hẳn nên cảm thấy tự hào.
”
“Chỉ cần bọn họ sống tốt, không có chiến tranh, như vậy đủ rồi.
” Đường Mẫn gật đầu: “May mà bệ hạ cũng không có hứng thú đối với khai cương khoách thổ, mới có ngày lành như vậy.
”
“Bệ hạ giống Thái Tổ nhất, bá tánh đều thịnh truyền, đây là Càn Nguyên trung hưng.
”
Hai người vẫn luôn nói đến đêm khuya, phần lớn đều là trưởng công chúa nói chuyện, nói đều là chuyện quá khứ, Đường Mẫn nghe được rất nhiều chuyện, trong lòng cảm khái.
Trở lại phòng, Cảnh Đế đang viết gì đó.
“Trưởng tỷ thật có thể nói.
” Cảnh Đế nhìn thấy nàng trở về, gác xuống bút đi lên trước, ôm nàng vào lòng, nhận thấy được thân mình nàng độ ấm thích hợp, lúc này mới lôi kéo nàng đi đến ngồi xuống giường.
“Nói phần lớn đều là chuyện khi còn nhỏ, nghe được trưởng tỷ phi thường hoài niệm lúc ấy, nhiều năm như vậy, Lưu Ngạn không còn, trưởng tỷ cũng không quyến luyến gì kinh thành, đối với chàng lại bất đồng.
”
“Đó là bởi vì, khi còn nhỏ trẫm bị tỷ ấy xúi giục bướng bỉnh hồ nháo không ít.
”
“Ví dụ như lên cây đào tổ chim không xuống được?” Nàng nghiêng đầu nghịch ngợm nhìn hắn.
Cảnh Đế nhướng mày: “Ngay cả cái này đều nói? Đó chính là chuyện thật lâu phía trước, lúc ấy ta còn nhỏ, phụ vương và mẫu phi không ở trong phủ, trưởng tỷ tới vương phủ tìm ta chơi đùa, không biết như thế nào liền nói đến tổ chim trên cây trong viện.
”
“Chàng thật có thể lăn lộn.
” Đường Mẫn cười khẽ, sau đó không nhịn được ngáp một cái, “Ta đi tắm gội trước, chàng thì sao?”
“Cùng nhau?” Cảnh Đế đôi mắt sáng quắc nhìn nàng.
Đường Mẫn liêu mi, “Được đó.
”
Vốn tưởng rằng lần này tắm hắn sẽ không yên phận, lại không ngờ thực nhẹ nhàng kết thúc.
Đường Mẫn vắt khô tóc nằm trong ổ chăn, nhìn Cảnh Đế thay đổi một bộ áo lót đi tới, phiết môi nói: “Chàng ghét bỏ ta?”
“Ghét bỏ nàng cái gì?” Cảnh Đế khó hiểu.
“Vừa rồi tắm gội chàng không trêu ta, có phải ghét bỏ ta hay không?”
Thì ra là vì cái này.
Cảnh Đế cởi giày lên giường, chui vào trong ổ chăn, sau đó nha đầu này liền giống rắn cả người triền lên.
Hắn bất đắc dĩ ôm cô nương trong lòng, “Nơi nào là ghét bỏ nàng, là thau tắm không lớn, sợ nàng bị thương, hiện tại liền trêu nàng, không được kêu mệt!”
“Chê cười, thể lực ta rất tốt.
” Đường Mẫn không chịu thua đùa giỡn nói.
“Hy vọng như thế.
”
Rạng sáng, phía chân trời ẩn ẩn ánh sáng, Đường Mẫn mới được Cảnh Đế lăn lộn hơn nửa đêm buông tha.
“Không phải thể lực rất tốt sao?” Cảnh Đế ôm nàng tắm gội ra tới, bên ngoài đệm chăn đã được đổi.
Đường Mẫn lúc này ý thức rất mơ hồ, nàng lẩm bẩm: “Ta mệt mỏi, muốn ngủ.
”
“Được!”
Mãi cho đến giữa trưa Trưởng công chúa mới nhìn thấy Đường Mẫn, nhưng mặt mày nàng vẫn có chút dấu hiệu buồn ngủ.
Trưởng công chúa cũng không nghĩ quá nhiều, cảm thấy khẳng định là tối hôm qua lôi kéo nàng nói lâu lắm, thế nên làm nàng không nghỉ ngơi tốt.
“Nhìn khí sắc muội không phải thực tốt, chờ lát nữa dùng xong ngọ thiện lại nghỉ ngơi một hồi.
”
Đường Mẫn có chút xấu hổ, trên mặt lại không hiện.
Nếu tối hôm