Trong phòng bếp, Thúy Hồng đang cùng hai bà tử hai nha hoàn bận việc chân không chạm đất, hôm nay làm đồ ăn không ít, hơn nữa phu nhân còn dặn phòng bếp làm mấy bàn đồ ăn cho hạ nhân bọn họ, mỗi bàn ít nhất mười món, đây chính là ban thưởng rất lớn, còn không nói đến hôm nay nàng được phu nhân thưởng năm lượng bạc.
“Thúy Hồng cô nương, chúng ta phân mấy bàn ăn cơm?” Một bà tử sạch sẽ nhanh nhẹn hỏi.
Thúy Hồng nhìn trong nồi thịt gà, cười nói: “Chúng ta trong phủ tổng cộng có ba mươi tám người, phân bốn bàn đi, mỗi bàn mười món ăn, phân lượng cũng không ít, vậy là đủ rồi, hơn nữa chúng ta ăn ít, còn có thể uống chút rượu.
”
“Vậy được, chúng ta dựa theo bốn bàn đồ ăn mà làm, gia thật đúng là lợi hại, năm nay mới mười chín tuổi đã là Trạng Nguyên, nghe Hương Thảo nói, Thám Hoa lang đều gần bốn mươi tuổi.
”
“Lý Thẩm nói đúng, trước kia trong thôn của con còn có một lão tú tài sáu bảy chục tuổi, tiếp tục khảo cử nhân, vẫn luôn khảo vài chục năm, kết quả đến chết cũng chỉ là tú tài.
” Xuân Đào thực tán đồng gật đầu, “Vẫn là gia nhà chúng ta lợi hại, cùng phu nhân thật sự là duyên trời tác hợp.
”
Đang lúc hoàng hôn, phu thê Lục Thịnh và phu thê Chu Vô Cực tới Bùi phủ.
Phùng Minh Ngọc vừa vào cửa liền kéo Đường Mẫn đến bên cạnh, “Chúc mừng muội nha, phu quân lập tức thành Trạng Nguyên, muội không biết hôm nay lúc hắn cưỡi ngựa dạo phố, các cô nương Thịnh Kinh chính là nhìn đến mức đôi mắt muốn rớt ra ngoài.
”
Ôn Ngọc Kiều hờn dỗi trừng mắt nhìn Phùng Minh Ngọc, “Minh Ngọc, hôm nay chính là ngày lành, tỷ cần gì nói làm người ngột ngạt, hơn nữa Trạng Nguyên gia tư dung tuấn lãng, bị cô nương khác xem nhiều vài lần cũng là không gì đáng trách.
”
“Sao có thể gọi là vài lần, nếu không phải hai bên có Kinh Kỳ Vệ, có lẽ những cô nương đó sẽ trực tiếp nhào lên cướp Trạng Nguyên gia chúng ta về nhà.
”
“Tỷ nói vậy, không không làm Bùi phu nhân không thoải mái.
”
Đường Mẫn cười gật gật đầu với Ôn Ngọc Kiều: “Muội biết Minh Ngọc tỷ không có ý khác, chúng ta cũng đừng đứng ở bên ngoài, mời hai tỷ tỷ vào phòng.
”
Trong thư phòng, ba nam nhân ngồi cùng nhau.
“Cẩm Triều, chúc mừng a.
” Trạng Nguyên mới đúng chứ, nếu là Bảng Nhãn hoặc Thám Hoa, kia mới là có vấn đề.
Chu Vô Cực nhàn tản ngồi trên ghế dựa, vừa phẩm trà, vừa chậm rì rì nói: “Hôm nay trên triều đình, Hoàng Thượng và Thái Hậu đều phi thường vừa lòng, Bùi công tử đã nghĩ kỹ muốn dựa ai chưa?”
“Ai cũng dựa vào, ai cũng không dựa, hiện giờ việc cấp bách là đi từng bước một về phía trước, không có quyền lợi, tất cả đều uổng công, đệ đi vào Thịnh Kinh, cũng không phải là vì lảo đảo lắc lư mà sống.
” Bùi Cẩm Triều ngón trỏ nhẹ vỗ bát trà, “Có một số việc, ta đã uổng công chờ đợi rất nhiều năm.
”
Lời này Chu Vô Cực có chút cân nhắc không ra, nhưng đối với Lục Thịnh, lại là cái gai, là kiếm sắc đâm vào lòng hắn, không ngừng nhắc nhở hắn thảm án huyết tinh sáu năm trước.
Bùi Cẩm Triều thấy, chuyện Duệ Thân Vương phủ căn bản không cần Lưu Ngạn tự tay lật lại bản án, ai đúng ai sai, lòng người trong thiên hạ đều rõ ràng, hắn không thể quá mau, nếu không sẽ bị Tiền thị phát hiện, cũng không thể chậm, miễn cho thời gian lâu ngày, triều sự đổi chủ, đến lúc đó phiên vương chiếm cứ các nơi chắc chắn sẽ vào kinh “Cần vương”, dù sao chuyện như vậy cũng từng xảy ra, đến lúc đó, không thể tránh né Đại Vinh triều rung chuyển.
“Đệ muốn làm như thế nào, cứ việc nói cho huynh, huynh sẽ toàn lực giúp đệ, nhưng hiện tại huynh cũng chỉ là một thương nhân thôi.
”
Bùi Cẩm Triều nhìn Lục Thịnh, trầm ngâm hồi lâu, mới nói với hắn: “Giao toàn bộ cửa hàng trong tay huynh cho Mẫn Mẫn xử lý, huynh không có thủ đoạn kinh thương, về sau có chuyện khác cần huynh giúp đệ.
”
Chu Vô Cực kinh ngạc vạn phần, hắn không nghĩ tới, chuyện liên quan lợi ích của gia tộc, chỉ cần Bùi Cẩm