Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Xoa xoa một chút cũng không thể khỏi (1)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nàng nuốt nước bọt, quay đầu nhìn hắn một cái

Thấy khuôn mặt ngạo mạn khinh thường trước sau không đổi hình như hơi có vẻ gì đó kỳ lạ, dường như đang chịu đựng điều gì đó

Trên trán hắn xuất hiện một giọt mồ hôi to bằng hạt đậu, từ từ lăn xuống dọc theo khuôn mặt đẹp trai kia, dường như cực kỳ khó chịu!

Bộ dạng như vậy làm Lạc Tử Dạ lập tức đứng lên, nhìn chằm chằm hắn, hơi vội vàng mà hỏi một câu: “Tiểu Thổi Thối, ngươi bị gì thế?” Bị gì thế?

Đôi mắt ma quỷ của hẳn nheo lại liếc về phía nàng

Sắc mặt kỳ lạ một lúc lâu cũng không thể nói ra một2câu! Hắn bị gì thế? Người phụ nữ đáng chết này, đụng vào một cái, lực mạnh như vậy, đầu nàng cũng khá là cứng...

Nhưng người cao quý lạnh lùng ngạo mạn như Nhiếp chính vương điện hạ sẽ thừa nhận mình bị đau trứng sao? Hắn không nhúc nhích một bước.

Hẳn cố gắng nhẫn nhịn, không thể thất thố

Đôi mắt đào hoa của Lạc Tử Dạ nhìn chằm chằm hắn một lúc, thấy trên trán hẳn đổ đầy mồ hôi, lồng thành một đám sương mù, lại nhìn chằm chằm nơi mà vừa nãy sống mũi và trán của mình đụng mạnh vào!

Thoáng chốc nàng đã hiểu ngay.

Phản ứng sinh lý của đàn ông bình thường, người ta hay gọi9là đau trứng! Nàng lập tức cảm thấy mình không xong rồi, ngồi chồm hỗm bên cạnh hắn nhìn một lúc, còn Nhiếp chính vương điện hạ dường như đã từ từ trở lại bình thường, trên trán không tiếp tục chảy mồ hôi nữa.

Nhưng sắc mặt hắn vẫn không dễ nhìn chút nào.

Đôi mắt thần bí mê muội, ẩn đường lộ ra nếp nhăn theo thói quen, con ngươi phiếm vận vàng liếc nhìn nàng, môi mỏng nhếch thành một đường thẳng

Bộ dạng này làm Lạc Tử Dạ cảm thấy ánh mắt hắn nhìn nàng rất đáng yêu, hơn nữa lại còn chứa đầy đau khổ và thù hận nữa, bộ dạng vừa đau khổ vừa thù hận như vậy6là lần đầu tiên Lạc Tử Dạ thấy đấy! Bộ dạng như vậy nhanh chóng chọt trung điểm yếu trong lòng Lạc Tử Dạ, vì vậy nàng quan tâm hỏi hẳn: “Tiểu Thổi Thối, đụng hỏng rồi sao?”


Nàng vừa hỏi như thế, mặt hắn liền xanh mét

Đôi mắt nhìn nàng lại khủng bố hơn, hắn cắn răng, nặn ra vài chữ cực kỳ uy nghiêm: “Không! Cô rất ổn!” Rất ổn là vẻ mặt như vậy sao? Lạc Tử Dạ oán thầm trong lòng.

Sau khi hắn hít một hơi thật sâu thì cũng đứng dậy

Hắn cố chịu đựng cơn đau đớn mà bất kỳ người đàn ông bình thường nào cũng phải suy sụp đến bùng nổ, tạm thời ngồi dựa0vào tường không nhúc nhích! Hắn kéo nàng vào lòng, không cho phép nàng lộn xộn để tránh tạo thành thương tổn lần thứ hai

Hắn cắn nhẹ một cái vào vành tai nàng, giống như có thể giải trừ đau đớn...

Hẳn cán một cái làm vành tai Lạc Tử Dạ tê rần, da đầu cũng càng tê dại hơn

Nàng hỏi một câu: “Tiểu Thối Thổi à, ngươi đau lắm phải không?” Người chưa trải qua rất khó biết! Hơn nữa nàng còn đập không nhẹ chút nào, là trượt chân mà đập mạnh vào một cái, nàng rất phục hắn không che đũng quần và lập tức nhảy dựng lên, chạy tán loạn trong phòng như con khỉ.

Trước đây lúc xem7ti vi, nếu ai bị đập mạnh thì đều bưng lại nhảy dựng lên nửa ngày..

Cùng với câu hỏi quan tâm của nàng, hắn càng cắn mạnh vành tai nàng

Trong lúc bầu không khí ma quái lượn lờ, giọng nói ma mị của hắn cũng truyền đến từ bên tai nàng: “Ừ, rất dau!” Quả thực là rất đau, chuyện này không cần phải trốn tránh

Nàng ngồi trong lòng hắn, cảm nhận được hắn cắn mạnh hơn, trong lòng nàng càng kích động, cả người nổi da gà

Nàng vô cùng hoài nghi và lo lắng rằng, liệu hắn có vì đau đớn mà tiến hành trả đũa nàng ác hơn hay không!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện