Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chuyện cầu hôn của nhiếp chính vương điện hạ (3)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lạc Tử Dạ gật đầu, chỉ cười nhạt trước sự quan tâm của cô nàng này, sau đó hỏi: “Lúc gia không ở đây, không có ai đến phủ Thái tử quấy rối chứ?” Tiêu Sơ Cuồng lập tức nói: “Ông đây ở chỗ này, ai dám tới gây rối? Ta lột da hắn!”.

Sau khi hắn nói xong câu này, có một cô gái lạ mặt đứng sau Thượng Quan Ngự dùng ánh mắt chán ghét nhìn hắn

Đây chắc là Thượng Quan Bằng, em gái của Thượng Quan Ngự

Mặc dù nàng cũng là một nữ hiệp trong giang hồ, nhưng rõ ràng không thể nào chấp nhận được “phong cách đặc sắc trong câu nói này của Tiểu Sơ Cuồng

Lạc Tử Dạ chỉ cười trừ nhìn Tiêu2Sơ Cuồng, ngay sau đó nhìn sang Thượng Quan Bằng: “Vị cô nương này là?” “Sát thủ!” Cô gái này rất ngầu, nói chuyện cũng rất rõ ràng, ngắn gọn

Biểu cảm lạnh như băng, ánh mắt khi nhìn người khác gần như không có nhiệt độ!

Hóa ra là đồng nghiệp!

Nàng vừa nói ra hai chữ này, ánh mắt Lạc Tử Dạ nhìn nàng đã thân thiện hơn mấy phần! Mặc dù kiếp trước mình chưa một lần giết người thành công

Nhưng cho dù nàng là sát thủ dở tệ nhất thiên hạ thì vẫn là sát thủ mà đúng không? Thượng Quan Ngự vừa nghe thấy Thượng Quan Băng nói vậy, suýt nữa thì bị dọa tiểu ra quần! Hắn lập tức nhìn Lạc Tử Dạ rồi9nói: “Thái tử điện hạ, xin ngài..

Băng Nhi muội ấy, muội ấy chỉ..

Xin ngài đừng trị tội muội ấy!” Hắn đang sợ chuyện Thượng Quan Băng là sát thủ, đã từng giết người sẽ động vào vảy ngược của Lạc Tử Dạ

Sợ nàng muốn phái người bắt Thượng Quan Băng lại, trừng phạt theo luật pháp! Lạc Tử Dạ liếc hắn một cái, mở miệng nói: “Không cần lo lắng, nàng ấy là em gái người, cũng chẳng giết người mà bản Thái tử quan tâm, đương nhiên gia sẽ không động vào nàng ấy rồi! Gia đây sẽ bao chet” Nàng vừa dứt lời, chân mày Thượng Quan Bằng nhíu lại.

Nàng nhìn sang Vân Tiểu Tiểu Náo một cái, sau đó lại nhìn về phía Lạc6Tử Dạ rồi nói: “Thú vị thật

Khó trách nàng ta thích ngươi, Doanh Tần cũng thích ngươi!”

“Phi...” Lạc Tử Dạ phì cười, có lẽ Vân Tiêu Náo thích nàng thật, nhưng mà Doanh Tần, tốt nhất đừng nên đùa vớ vẩn thì hơn.

Nhưng nàng cũng lười phản bác lại

Có điều, Thượng Quan Băng nhắc đến Doanh Tần đã nhắc nhở Lạc Tử Dạ nhớ lại một chuyện, nàng nhìn Vân Tiểu Tiểu Náo rồi nói: “Hạ Tiểu Hi, bạn của người ấy, có nhận một công việc làm thợ may

Nàng ấy kiểm được không ít bạc, bảo ta đưa khoản tiền này cho ngươi! Hạ Tiểu Hi còn nói nếu như cuối cùng người bị lưu đày thì xin bản Thái tử có thể dùng chút bạc0này để đút lót, bảo đảm an toàn cho ngươi, đồng thời để lại một ít bạc, phòng người có lúc cần dùng đến!”

Nàng vừa nói đến đây, Thanh Thành đi ra từ trong nhà

Lạc Tử Dạ lại quay đầu nhìn Đáp Đáp rồi nói: “Ngươi lấy khoản tiền kia ra đi!” “Dạ!” Đáp Đáp đáp lại một tiếng, lập tức quay người về lấy.

Lạc Tử Dạ dặn dò Đáp Đáp xong, lại nhìn Vân Tiêu Nảo rồi nói: “Trước mắt, gia thấy ngươi không thể nào bị lưu đày, nhưng bất kể như thế nào thì
khoản tiền này là để cho ngươi! Đây chính là tiền công mà bạn ngươi đã vất vả làm một trăm bộ quần áo cho những kẻ có tiền mà7giả nghèo nào đó rồi cho ngươi! Đời này có được một người bạn như vậy, thật đúng là không cầu gì thêm, ngươi cũng phải quý trọng!”

“Tiểu Hi nàng ấy.” Vân Tiểu Tiểu Náo nghe xong lời này, trong hốc mắt lập tức ngập lệ

Trên thực tế khi nhà họ Vân gặp nạn, không phải nàng chưa từng nghĩ tới việc đi tìm Hạ Tiểu Hi, khẩn cẩu Hạ Tiểu Hi giúp cha nàng, nói không chừng nàng ấy có thể nói giúp cho cha mình

Nhưng thực sự đến cửa phủ nhà họ Hạ nàng còn chưa bước vào mà Tiểu Hi cũng chưa từng đi ra gặp nàng, lại càng không thể hiện sự quan tâm

Chuyện này khiến nàng nghĩ rằng giao tình thân như thủ túc từ nhỏ của bọn họ đến đây là hết

Nhưng lời nói của Lạc Tử Dạ lúc này lập tức khiến nàng cảm thấy ấm lòng, suýt chút nữa thì không kìm nổi nước mắt! Người bạn thân nhất của nàng vẫn tình nguyện đứng về phía nàng, cố gắng hết sức để có thể giúp nàng.

Mà lúc này, Lạc Tử Dạ cũng nhớ tới tên keo kiệt Doanh Tẩn kia và cả chuyện nàng muốn cắt đứt quan hệ với hắn ba ngày! Trong lúc đang suy nghĩ, nàng vẫn chưa biết chuyện, vì để vượt qua Long Ngạo Địch và Lạc Tiểu Thất rồi chạy đi cứu nàng mà Doanh Tần đã bị thương không nhẹ, bây giờ thì lại đang say rượu.

Cho nên lúc này nhìn thấy Thanh Thành tới, vẻ mặt nàng cũng không tốt đẹp gì

Sau khi Thanh Thành đi lên, liền nói: “Thái tử, công tử nhà ta...”.

“Không phải gia đã nói là cắt đứt quan hệ trong ba ngày sao?” Không đợi gã nói xong, nàng đã cắt ngang

Thứ nhất là bởi vì nàng thật sự định cắt đứt quan hệ trong ba ngày, thứ hai là sợ Thanh Thành nói ra gì đó, xuất phát từ lòng bao dung đối với trai đẹp mà nàng sẽ mềm lòng thêm một lần rồi nàng sẽ từ bỏ chuyện tuyệt giao

Vậy chẳng phải mình mất mặt quá sao!

Hôm qua vừa mới nói cắt đứt quan hệ trong ba ngày, nhưng mà còn chưa được hai ngày đã làm lành, vậy thì con người nàng quá là dễ bị thuyết phục, lời nói cũng chẳng có chút sức nặng gì!

Thanh Thành bị cắt ngang, nên hơi sững lại.

Gã ngẩng đầu nhìn Lạc Tử Dạ, không ngờ y lại vô tình đến vậy! Gã đang định mở miệng, bỗng nhiên có một loạt tiếng bước chân bỗng nhiên vang lên chạy về phía bọn họ, Lạc Tử Dạ lập tức quay đầu nhìn

Mà tốc độ người nọ cực nhanh, nàng còn chưa thấy rõ là ai, thế mà một kiểm của đối phương đã đâm thẳng về phía Lạc Tử Dạ, cất giọng cả giận nói: “Lạc Tử Dạ, hôm nay ta phải lấy mạng ngươi!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện