Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Đ y gọi là tự tìm đường chết (4)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Võ Lưu Nguyệt vừa mới bay đi, người của Cấm Vệ quân đã tới, người dẫn đầu nhìn rất quen mắt, chính là Quách Thiếu Bằng mấy hôm trước bị Lạc Tử Dạ hạ lệnh chạy vòng quanh hoàng thành luyện tập đến mức cảm nắng đây mà! Sau khi hắn bước đến trước mặt, tuy thái độ không có vẻ gì là tình nguyện, nhưng vẫn cúi đầu nói: “Ta phụng mệnh của Tướng quân, đến để bảo vệ Thái tử!”

“Hừ!” Thanh Thành theo đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng

Nếu không phải Long Ngạo Địch ngăn cản công tử đi giúp Thái tử thì công tử cũng sẽ không bị thương

Thế nên hắn đương nhiên không có ấn tượng gì tốt đẹp với Long Ngạo Địch cả

Lạc Tử Dạ cũng2nhìn sang, không cần nghĩ cũng biết, chẳng qua là Long Ngạo Địch sợ mình xảy ra chuyện gì rồi chẳng còn ai giúp hắn giết Phượng Vô Trù mà thôi! Cho nên lần này sợ nàng vừa bị bắt cóc xong sẽ không đủ sức đánh lại Võ Lưu Nguyệt, thế là vừa nghe tin ả ta đến giết nàng, hắn liền phái người đến! Sau khi liếc mắt nhìn hắn một cái, nàng thờ ơ trả lời một câu: “Đa tạ Long tướng quân đã quan tâm! Cũng phiền Tướng quân quay về báo lại câu này cho Long Tướng quân nghe, sự tình ngày mai, phải làm phiền tướng quân rồi

Còn nữa, nếu như có thể thì Vân Tiêu Náo còn muốn gặp mặt cha nàng ấy lần cuối!”9Với tư cách bạn bè, Lạc Tử Dạ cảm thấy trong chuyện này, nói chung việc mình có thể giúp Vân Tiêu Nào cũng chỉ có thể đến đây thôi

Quách Thiếu Bằng lập tức nhìn sang Vân Tiêu Náo một cái, gật đầu nói: “Nếu Vân cô nương đã là phu nhân của Tướng quân Diêm Liệt, Thái tử có yêu cầu như thế, Long tướng quân sẽ dốc sức thực hiện!” Hắn nói xong lời này liền hành lễ với Lạc Tử Dạ, sau đó dẫn người rời đi.

Lạc Tử Dạ nghe xong, vẻ mặt quái lạ nhìn Vân Tiêu Náo một cái, Vân Tiêu Nảo có chút lúng túng gật đầu: “Chính là nửa canh giờ trước lúc ngài bị bắt cóc, hôn thư của Lễ bộ liền được phê6xuống, bằng không thì lúc này.” Bằng không thì lúc này nàng sớm đã bị bắt đi lưu đày rồi.

Lạc Tử Dạ VÀ” một tiếng, nhẹ gật đầu

Lúc đi vào phủ đệ, nàng băng qua Thượng Quan Băng, bước chân hơi khựng lại một chút

Nàng nhìn Thượng Quan Bằng một cái, trong lòng vẫn rất phiền muộn, bộ dạng nàng trông giống như muốn hỏi Thượng Quan Băng chuyện gì đó, nhưng khi hai mắt nhìn nhau một hồi, nàng lại chẳng hỏi gì mà vào phủ luôn!

Nhưng mà, sau khi đi vào và bước vài bước về phía viện của mình, nàng cảm thấy lòng mình cứ như bị một bầy cua kẹp lấy, thể là nàng lại xoay người trở về! Đến trước mặt Thượng Quan Băng, ánh mắt nàng0giả vờ nhìn bâng quơ về phía trước rối vờ hỏi bừa: “Ừm, Mộc Tịch Nghiêu mà người mới nhắc tới là ai thế? Vì sao khi nhắc tới nàng ấy, Võ Lưu Nguyệt lại kích động như vậy?”

“Mộc Tịch Nghiêu?” Thượng Quan Băng quét mắt nhìn Lạc Tử Dạ một cái, tuy trong lòng thấy lạ khi nghe thấy nàng hỏi cấu này, nhưng cũng không thắc mắc nhiều mà chỉ nói: “Mộc Tịch Nghiêu là sự muội của Nhiếp chính vương điện hạ, từ nhỏ đã được lão Vương gia của Vương phủ thu dưỡng, có thể nói là thanh mai trúc mã với Nhiếp chính vương điện hạ.” “Cũng coi như là con dâu được sắp đặt vào Vương phủ

Chỉ có điều, lúc trước bởi vì chuyện hồn sự7của công chúa Vô Ưu nên đã phát sinh ra chút thay đổi

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, những người ngoài như chúng ta đương nhiên không thể nào biết được, nhưng sau khi Nhiếp chính vượng kháng hôn không
bao lâu, Tịch Nghiêu liền rời khỏi Vương phủ, bước chân vào chốn giang hồ!”

Tịch Nghiêu? Xưng hô thân mật như vậy, chắc là quan hệ giữa Thượng Quan Băng và Mộc Tịch Nghiêu quan hệ cũng không tệ lắm

Mẹ kiếp, không ngờ tên đó đã có vợ được định sẵn! Lạc Tử Dạ cảm thấy tâm trạng của mình không tốt chút nào, nhưng nàng vẫn giữ vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì mà hỏi tiếp: “Ổ? Mộc Tịch Nghiêu là người như thế nào vậy?” “Dung mạo không thua kém gì vị công chúa năm đó

Tính cách mạnh mẽ, võ công cũng rất cao cường, năm đó có không ít người thầm cho rằng, Nhiếp chính vương điện hạ kháng hôn chính là vì nàng ấy, nhưng không ai dám nghị luận công khai cả

Hơn nữa, bọn họ cũng có thể xem như là một đối Kim Đồng Ngọc Nữ, nhưng về sau không biết vì sao lại không đến với nhau!” Những chuyện này, Thượng Quan Băng cũng cảm thấy hơi kỳ lạ.

Thậm chí ba, bốn năm trước, lão Vương gia của Vương phủ còn tự quyết định khiển Tịch Nghiêu nhanh chóng trở về nghĩ cách cưa đổ Phượng Vô Trù, sớm ngày thành hôn, nhưng mấy năm gần đây hầu như cũng không đề cập tới nữa.

Lạc Tử Dạ nghe xong, trong lòng lại cảm thấy hơi khó chịu, nàng phát hiện người yêu tin đồn của hắn cũng không ít

Đầu tiên là công chúa Vô Ưu, sau là đó lại tới Mộc Tịch Nghiêu, không biết còn có những người khác nữa hay không

Chuyện này thật khiến người ta ái ngại mà! Suy nghĩ đó vừa mới xuất hiện, nàng đột nhiên cảm thấy giật mình

Phượng Vô Trù có người yêu tin đồn thì liên quan gì đến nàng chứ, mắc mớ gì mà nàng phải thấy quan ngại chứ? Lạc Tử Dạ vội vàng gạt bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu mình, tự trách bản thân một hồi lâu rồi mới rời đi

Thế nhưng tâm trạng của nàng vẫn suy sụp khó hiểu

Vừa định trở về phòng thì bỗng nhiên nghe thấy Thượng Quan Băng lên tiếng: “Hôm nay ta ở cổng thành phụ cận có trông thấy một người ra chiều, một mực đòi ra khỏi cổng thành bằng được

Lúc người nọ ra chiêu, có một động tác rất giống ngươi!” Vừa nghe thấy Thượng Quan Băng nói như thế, Lạc Tử Dạ lập tức dừng bước

Trong lòng nàng căng thẳng, sắc mặt cũng có vẻ hơi kích động, nàng nghiêng đầu liếc nhìn nàng ta: “Là động tác nào?” Chẳng lẽ lại là..

“Thì là động tác cầm quạt đánh Võ Lưu Nguyệt vừa nãy đấy, người làm nhanh quá, ta không bắt chước được! Động tác đấy nhất định là đã được huấn luyện qua hàng trăm ngàn lần, hơn nữa đối phương rất thành thạo, trình độ không thua gì ngươi

Ta cũng có thể chắc chắn, góc độ bẻ tay mà lúc đấy người làm ra, không chỉ có mình ta làm không được mà trên đời này hầu như không ai có thể làm được như vậy! Điều kỳ lạ chính là, ta đã hành tẩu giang hồ nhiều năm, nhưng chưa từng thấy phương thức ra tay như vậy...” Thượng Quan Băng vừa nói, hàng lông mày vừa nhíu.

Lạc Tử Dạ trợn tròn mắt, tiến lên giữ chặt nàng: “Người nọ là ai? Đối phương là nam hay nữ, bây giờ đang ở đâu?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện