Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Nhiếp chính vương điện hạ đích thân đi mua băng vệ sinh (3)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hắn tìm hơn nửa ngày, ngay cả con ruồi cũng không nhìn thấy

Hoàn toàn không có chút manh mối nào, hắn cũng không biết chỗ nào bán thứ này

Sau khi im lặng suy nghĩ một lúc, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ căng ra, cuối cùng Nhiếp chính vương điện hạ vẫn luôn kiêu ngạo, không thèm nói chuyện với người hắn không thích cũng lựa chọn hỏi đường.

Đúng lúc có một người đàn ông và vào người hắn.

Hẳn lập tức hỏi: “Xin hỏi...” Giọng nói ma mị vang lên, vừa nói được hai tiếng đã khiến người ta không kiềm được tập trung lắng nghe, muốn biết hắn định nói gì tiếp

Nhiếp chính vương điện hạ nói được hai chữ3thì dừng lại

Hắn im lặng một lúc lâu, không biết phải nói tiếp thế nào

Một lúc lâu sau, hắn mới khó khăn nói tiếp: “Các hạ có biết nơi bán băng vệ sinh không?”

“Người bị bệnh à?” Người đàn ông kia lập tức nổi giận! Mặc dù hắn ta cảm thấy khí tức của người trước mặt rất đáng sợ, nhưng hắn ta là một người đàn ông, lại đang ở trên đường chính, đột nhiên bị hỏi có biết chỗ bán băng vệ sinh không thì quả thật có phần tức cười! “Càn rỡ!” Nhiếp chính vương điện hạ quát lên một tiếng lạnh lẽo, dường như đã nổi giận lôi đình

Người trên đường phố đều bị tiếng quát này0dọa sợ, theo phản xạ có điều kiện nhìn sang

Người đàn ông kia cũng bị bối rối bởi hai chữ này, theo phản xạ có điều kiện muốn quỳ xuống

Nhưng hắn ta mới khuỵu gối xuống thì như nhớ ra điều gì! Sao hắn ta phải quỳ chứ? Vì vậy, hành động lại biến thành quỳ một nửa rồi dừng lại

Hắn ta đang định đứng lên, đột nhiên có một áp lực đè xuống, ùn ùn áp lên người hắn ta! Giống như có một khí tức nặng nề lạnh lẽo đè ép từ trên đỉnh đầu, mạnh mẽ đè ép hắn ta xuống khiến cho xương đùi của hắn ta cong lại, mất thăng bằng

Một tiếng
“bộp” vang lên, hắn5ta đã quỳ xuống, hơn nữa còn có cảm giác xương đầu gối mình sắp vỡ ra! Hắn ta có thể cảm nhận được cơn đau nhức bên dưới rất rõ ràng.

Người trước mặt này không phải người hắn có thể đắc tội

Đặc biệt là võ công này, nội công này đều đáng sợ vô cùng

Hắn đang muốn cầu xin tha mạng thì bỗng nhiên áp lực quanh thân buông lỏng một chút, sau đó từ trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói lạnh lẽo bức người: “Cút!”

“Da!” Nói xong chữ này, hắn lập tức lăn một vòng rồi chạy biến! Lúc này, tâm trạng vốn đã cực kỳ tệ của Nhiếp chính vương điện hạ lại càng trở nên4tồi tệ! Không ngờ vào đúng lúc này, có một đại thẩm bên cạnh nghe được câu hắn hỏi thì nhìn hắn rồi nói: “Vị công tử này, không lẽ ngài mua bằng vệ sinh cho nương tử của mình? Lão thân có biết nơi bán

Ở ngay đầu hẻm, qua hai căn nhà là tới!”

Bà vừa nói xong, Phượng Vô Trù chăm chú nhìn sang rồi trầm giọng nói: “Đa tạ!”

Tiếng nói vừa dứt thì có một cơn gió lướt qua, sau đó Nhiếp chính vương điện hạ đã biến mất

Chờ đến khi vị đại thẩm kia lấy lại tinh thần thì phát hiện trong tay mình có một thỏi vàng

Bà ngẩn ra, đột nhiên hiểu được mình đã gặp được9quý nhân.

Bà nhìn theo hướng của hẻm rồi cười khẽ: “Sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy một người đàn ông tự đi mua băng vệ sinh cho nương tử

Bây giờ, đàn ông tốt như vậy đúng là hiếm thấy..

Cũng không biết là tiểu nương tử nhà ai có phúc như vậy...”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện