Thời gian lưu chuyển, không vì bất kì chuyện gì mà thay đổi.
Cuối cùng cũng đến ngày quay cuối —— nội dung lần này, là lần giao hợp thứ hai của Thẩm Viêm và Tống Chí.
Đạo diễn Lý Triều Ẩn thở hắt ra một hơi dài: "Cuối cùng cũng quay xong cảnh nóng rồi."
Tả Nhiên: "........"
Lý đạo bảo Hà Tu Ý ngồi trên bàn ăn ở đại viện Thẩm gia, ôm vai Tả Nhiên, đùi che đi vị trí mấu chốt, hơn nữa còn yêu cầu Tả Nhiên vững vàng đứng ở cạnh bàn ăn, đôi tay dùng sức nắm mông Hà Tu Ý.
Đôi tay Tả Nhiên rất ấm áp, cũng không mang theo ngả ngớn trước mặt mọi người. Hà Tu Ý cảm thấy đôi mắt đối phương thâm thúy dị thường, hoàn mỹ mà kể lể tâm tình của Thẩm Viêm, tựa như một con kén tằm trong suốt, nhìn thì kín kẽ, nhưng mà nhẹ nhàng kéo ra, có thể rút ra rất rất nhiều sợi tơ mềm mại không tưởng.
Sau khi Lý đạo hô "Bắt đầu", Hà Tu Ý nhìn đôi mắt Tả Nhiên, nhanh chóng nhập vai Tống Chí —— trái tim giống như bị cái gì chọc trúng, chỉ muốn kiên định đi theo người đàn ông trước mắt. Trước khi gặp được Thẩm Viêm, Tống Chí chỉ là một con chim nhỏ lạc hướng trong giấc mộng, là Thẩm Viêm dùng thâm tình của chính bản thân hắn, vì Tống Chí mà tạo ra một thế giới mới mẻ.
Tả Nhiên dùng ngón tay thon dài vuốt ve mặt Hà Tu Ý. Hà Tu Ý nhẹ nhàng run run lông mi, cắn nhẹ môi, bày ra một bộ dáng ngây ngô. Môi hai người dán sát, dần dần, ý thức giống như nhỏ một giọt thủy ngân ở giữa cái ly, chậm rãi tới gần, phút chốc dung hợp, cuối cùng khó tách biệt. Hà Tu Ý cảm giác cả người đều bị hơi thở cường hãn của đối phương bao phủ, tựa hồ tìm không thấy bất luận chứng cứ gì chứng tỏ bản thân mình tồn tại. Anh nắm đầu vai Tả Nhiên, đầu ngón tay cảm nhận được thực thể, mới hiểu rõ được cái "thực thể biến mất" chỉ là ảo giác.
Tả Nhiên...... Thật là....... Quá biết diễn.
Rồi sau đó, anh dùng sức bám vào eo Tả Nhiên. Tả Nhiên bắt chước va chạm, hắn tranh thủ căng chặt cơ bắp, có thể Lý đạo cảm thấy có hiệu quả.
Cũng không biết là vì sao, Hà Tu Ý có hơi hoảng hốt —— mới vừa rồi nụ hôn kia, quá mức kinh tâm động phách, là biểu hiện đỉnh nhất trong năm ngày qua của Tả Nhiên, làm bản năng Hà Tu Ý muốn chạy trốn một chút.
Một lần pass đi...... Một lần pass đi....... Làm ơn.
May mắn, qua hôm nay, đã không còn có cảnh nóng.
Hà Tu Ý kỳ thật cũng không rõ rốt cuộc là trốn cái gì, chỉ là cảm thấy có một chút nguy hiểm như vậy.
Máy quay phim lẳng lặng chuyển động. Ngay lúc chỉ có vài giây là có thể "cut", Tả Nhiên đột nhiên quay đầu, nhẹ nhàng khụ một tiếng.
"Cut cut cut," đạo diễn Lý Triều Ẩn kêu, "Bỏ đoạn này đi."
Tả Nhiên liếc nhìn đạo diễn Lý Triều Ẩn một cái: "Xin lỗi, cháu nghĩ giọng chỉ khàn một chút, không nghĩ tới cuối cùng là ngứa cổ."
"Không sao." Lý đạo an ủi cảm xúc của ảnh đế, "Ai cũng không thể luôn là "một lần pass" mà." Lý Triều Ẩn âm thầm cảm khái dáng người hoàn mĩ của hai người trước màn ảnh —— thân thể Tả Nhiên tràn ngập cảm giác mạnh mẽ, Hà Tu Ý thì có đường cong thon thả mềm mại.
Hai người lại diễn lần nữa —— lần này, pass.
Sau khi Lý đạo tuyên bố "Hoàn thành", đôi tay Tả Nhiên đột nhiên ôm chặt Hà Tu Ý, vùi đầu vào cổ Hà Tu Ý —— chỗ tinh xảo phía trên xương quai xanh.
"...... Thầy Tả?" Hà Tu Ý mang theo kinh ngạc nhìn đỉnh đầu Tả Nhiên, "Làm sao thế?"
Tả Nhiên trả lời: "Đột nhiên thấy đầu hơi choáng."
"......" Hà Tu Ý đỡ lấy Tả Nhiên, "Không sao chứ? Sao bỗng nhiên đầu lại choáng?"
Tả Nhiên lắc lắc đầu: "Huyết áp thấp, nghỉ ngơi một chút là ổn."
"...... Vậy à." Hà Tu Ý cũng ôm Tả Nhiên. Mới vừa rồi, Tả Nhiên lắc đầu làm tóc mềm mại chạm qua cổ anh, làm Hà Tu Ý có chút ngứa - ngáy, hơn nữa cái loại ngứa - ngáy một đường thẳng tới ngực anh, làm anh đột nhiên run rẩy, thậm chí thiếu chút nữa nổi lên phản ứng sinh - lí.
Lý Triều Ẩn cũng hỏi: "Làm sao thế?"
Hà Tu Ý nói: "Thầy Tả bỗng nhiên váng đầu, không đứng được, phải nghỉ ngơi một chút, tôi đỡ, xong ngay, xin lỗi ạ."
"Hả?" Nghe nói ảnh đế choáng váng đầu, Lý Triều Ẩn và Kevin vội vàng đi đến phía trước, "Mau mau mau, ngồi xuống đi." Từ ngày hôm sau, trường quay chỉ còn số ít mấy người bao gồm hai diễn viên chính, đạo diễn và quay phim.
"......" Tả Nhiên nâng đầu từ cổ Hà Tu Ý lên, "Không sao ạ."
Lý Triều Ẩn, Kevin nhìn kỹ Tả Nhiên, phát hiện trong mắt đối phương rất tỉnh táo, cuối cùng cũng yên tâm: "Vì phim trường chán quá à?"
Tả Nhiên trả lời: "Chắc vậy ạ."
........
Kết thúc hết phần diễn, Hà Tu Ý mặc quần áo, ra khỏi phòng, nói mấy lời cảm ơn, tạm biệt với những nhân viên đoàn phim mà anh có thể nói chuyện.
Lý Triều Ẩn cười cười, cũng khẳng định kỹ thuật diễn của anh, chân thành mong ước Hà Tu Ý có thể một lần nữa trở lại giới giải trí.
Chu Lân rõ ràng không thích anh, vẫn mải hút thuốc.
Kevin nói: "Núi xanh còn đó, bích thủy trường lưu, sau sẽ vang danh."