Hộ sĩ nhìn thấy trên mặt hai người ai cũng có bốn dấu mực, cơ mặt cương cứng, miễn cưỡng nhịn cười, tỏ vẻ muốn đưa người bệnh đi làm cộng hưởng từ hạt nhân. Tả Nhiên sắp xuất viện, bác sĩ chủ trị kêu hắn trước khi xuất viện kiểm tra lần cuối một chút. Cộng hưởng từ hạt nhân ở một tầng khác, máy móc không đủ, đội ngũ chờ đợi rất dài, bác sĩ đều lựa chọn ưu tiên người nằm phòng bệnh, chờ buổi tối ít người lại kêu y tá thông báo cho người bệnh đi qua. Hơn nữa, Tả Nhiên vốn dĩ chính là minh tinh, tốt nhất là nên xuất hiện khi ít người. Vốn dĩ dự tính thời gian là tám giờ tối, trên thực tế vẫn tới 10 giờ mới có tin tức.
Kiểm tra chỉ có Tu Ý theo —— mấy trợ lí của Tả Nhiên đều ở khách sạn, mỗi người sau khi bị đuổi đều vẻ mặt mờ mịt. Y tá tương đối săn sóc, không để Tả Nhiên đứng ở ngoài khu chờ chờ đợi, mà là trực tiếp đưa hắn đến văn phòng y tá, đi thẳng vào phòng kiểm tra. Kiểm tra xong, một bác sĩ còn xem ảnh cẩn thận.
Lại trở lại phòng bệnh đơn, thời gian đã qua 11 giờ.
Không khí đã bị phá hư hầu như không còn. Ở dưới tình huống thổ lộ này, trao đổi nụ hôn đầu tiên...... Giống như có chút ngượng ngùng, vì thế hai người ăn ý mà không nhắc lại. Hà Tu Ý cũng rất mệt, một hồi đến phòng thì ngồi ở trên giường, Tả Nhiên đứng ở trước người anh, che chắn ánh đèn, hai người đối diện một lát, cuối cùng vẫn là không mở miệng.
Hà Tu Ý bình tĩnh đi đến trước ngăn tủ, kéo ngăn kéo ra, lấy hết toàn bộ giấy ở bên trong, vo thành một cục, hơn nữa đi vào phòng rửa mặt ném xuống. Sau đó Hà Tu Ý đi trở về, thò tay lấy tờ giấy "Thích người kia" ở trên bàn, vuốt lại nguyên dạng, đặt ở giữa ví da tùy thân của mình.
Cái tờ giấy này, anh muốn lưu lại. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thẳng vào nội tâm của mình.
Tả Nhiên nói: "Tu Ý ——"
"Ngủ đi, ngày mai xuất viện rồi." Hà Tu Ý nói, "Lao công 6 giờ sáng dọn phòng." Mỗi ngày đều bị bà đánh thức.
"Ừ ——"
......
Vì thế, ngày thứ ba sau sự kiện lật cần cẩu, Tả Nhiên xuất viện.
Tả Nhiên xuất viện cũng tuyên bố đoàn phim làm việc trở lại. Hắn bị thương chân, tay, phần đầu, hơn nữa không nặng, cũng không ảnh hưởng việc đạo diễn phim.
Cảnh tượng "truy xe" quay suốt hai tuần. Mọi người đoàn phim phát hiện, thuộc tính học thần đến chỗ nào cũng là có chỗ lợi. Bởi vì xuất thân kiến trúc, Tả Nhiên đối với rất tinh thông cơ học —— kéo từ góc độ nào, dùng lực kéo bao nhiêu mới có thể đạt tới hiệu quả bản thân muốn nhất, Tả Nhiên đều có thể đánh giá đến tám - chín phần mười. Hơn nữa dựa vào máy tính, quay có thể nói thuận lợi, chỉ dùng một tuần đã hoàn thành truy xe. Ở hình ảnh, theo đuổi, nhảy xe, đâm xe, lật xe, cái gì cần có cũng có, có thể tưởng tượng ra, người xem ở trên màn hình lớn nhìn đến nhất định phi thường đã ghiền. Qua đoạn truyện này, lão đại hắc bang "Long Cốt" vẫn chạy thoát.
Từ nay về sau, còn có một hồi tiết mục đuổi bắt. Cảnh sát được tin tức nói Long Cốt đang ở sân bay VIP chờ máy bay, vì thế lập tức thực thi bắt giữ. Nhưng mà, người vắt chân ngồi ở sân bay lại không phải là Long Cốt, mà là bảo tiêu, Long Cốt thực sự ngồi ở giữa đám bảo tiêu đằng sau. Cảnh sát từ Trường Sí Phượng Điệp kia biết được thói quen này, phục kích được Long Cốt. Kết quả, trở lại cục cảnh sát rồi mọi người mới kinh ngạc phát hiện, Long Cốt bắt được kia cũng không phải hàng thật, mà là thế thân bị ông ta chỉnh dung, Long Cốt lại lần nữa chạy thoát.
Đóng phim thật sự bận, mọi người trong đoàn phim làm việc liên tục, Tả Nhiên và Hà Tu Ý không có cơ hội thổ lộ nói hết. Vốn dĩ họ còn cho rằng, cho dù ở bệnh viện không thể tiến một bước, cũng qua mấy ngày sẽ có thời điểm thích hợp. Ai ngờ, thế nhưng vẫn luôn không tới. Chuyện này chính là như vậy, ngay từ đầu không nói tùy tùy tiện tiện, sau lại càng không nên nói tùy tùy tiện tiện. Tuy thế, Hà Tu Ý là cảm thấy, hai người tâm ý tương thông, chỉ là chờ đợi thời cơ cũng không tồi.
......
Sau cốt truyện đuổi bắt của《Vạn dặm long sa》, đó là phần cao trào của bộ phim, cũng là kết cục của câu chuyện cảnh sát.
Không biết có phải vì học Lý Triều Ẩn không, Tả Nhiên cũng đặt kết cục ở cuối cùng, cũng chính là cảnh quay trước khi đóng máy, lý do cũng đồng dạng là "Tiện cho diễn viên ấp ủ cảm xúc".
Quay xong, là có thể đóng máy.
Bối cảnh của mấy cảnh diễn này là: Long Cốt hai lần gặp được cảnh sát, hiểu rõ bên trong có kẻ phản bội, vì thế trăm phương ngàn kế, bắt cóc con gái của một trong hai cảnh sát chủ chốt. Chính nghĩa cùng với con gái, cảnh sát đó lựa chọn phản bội chính nghĩa. Ngày quyết định đó, ông ta về đến nhà, cởi cảnh phục, ném ở rổ giặt quần áo, nói: "Nếu ngay cả con gái cũng không thể bảo vệ, còn có thể bảo vệ ai." Bởi vì ông ta vô sỉ phản bội, hắc bang thuê tài xế xe tải, đâm một cảnh sát chủ chốt khác, biến người này thành người thực vật. Tài xế xe tải chết giữa đường tử vong, hàm lượng cồn trong máu rất cao. Ở đây, Tả Nhiên làm biên kịch xen giữa các cảnh đều có hài hước —— sau khi Long Cốt giao nhiệm vụ "tìm chết" cho một tài xế nào đó, tài xế cầm trở về quê, tiếp theo tài xế thứ hai, thứ ba cũng trở về quê, Long Cốt tức giận đến nổi trận lôi đình, lần thứ tư lại tìm nhân tài rốt cuộc thành công. Sự kiện "phản bội" dẫn đến kết quả là, cục cảnh sát rốt cuộc không còn ai biết thân phận nằm vùng của Trường Sí Phượng Điệp.
Tiếp theo, kẻ phản bội —— một trong hai cảnh sát chủ chốt, kế hoạch một lần nói với cục cảnh sát là thu võng, bắt gọn Long Cốt, thực tế lại là muốn diệt gọn tổ cảnh sát truy hắc đạo. Nhân vật này, từ sau khi bị Long Cốt đe dọa, đâm đồng nghiệp thân thiết thành người thực vật, cũng đã thành ác ma. Ông ta dùng chức vụ lệnh cho Tề Kiếm Phi một mệnh lệnh —— ngắm bắn nhân vật nguy hiểm số 2 của hắc bang —— Trường Sí Phượng Điệp. Ông ta biết rõ Trường Sí Phượng Điệp đã đầu quân vào cảnh sát, mà Tề Kiếm Phi lại hoàn toàn không biết gì cả, vì thế muốn lợi dụng Tề Kiếm Phi có thân phận là tay súng thiện xạ bách phát bách trúng xử lí chuyện này. Lúc sau, ông ta sẽ nhân lúc Tề Kiếm Phi cho rằng thời cơ thuận lợi xông vào triệt phá hang ổ hắc bang, lợi dụng các loại bẫy rập, tiêu diệt nhóm cảnh sát.
Bắt đầu quay.
Kevin ra dấu, thư ký trường quay gân cổ lên hô một câu: "Cảnh 300 máy 1 lần 1!"
Hà Tu Ý thẳng tắp đứng ở chỗ cao đối diện căn cứ của Long Cốt, đôi tay vững vàng cầm súng ngắm bắn, đôi mắt xinh đẹp nhìn vào căn cứ cũ nát qua ống ngắm.
Trong kịch bản của Tả Nhiên, Tề Kiếm Phi trước nay chưa từng nhìn thấy diện mạo của Trường Sí Phượng Điệp. Căn cứ ngắm bắn của cậu là tin tức có được về diện mạo của Trường Sí Phượng Điệp cùng tin tức định vị cụ thể. Thông qua kính ngắm bắn của súng bắn tỉa, Tề Kiếm Phi tìm được Trường Sí Phượng Điệp —— nam tử cao lớn mặc một thân tây trang xám đậm. Nhưng mà, khi Trường Sí Phượng Điệp xoay người lộ ra cả mặt, cậu lại từ kính ngắm bắn phát hiện, kia là anh em đã mất tích mười hai năm của cậu!
Một phương diện, cậu là cảnh sát nhân dân, về phương diện khác, cậu là một huynh trưởng.
Cậu nên bắn một phát súng này hay không?!
Hà Tu Ý học kịch bản đến thuộc làu, chưa bao giờ cần nhắc tuồng. Anh tự nhiên rất rõ ràng, một súng kia của Tề Kiếm Phi, bắn.
Khi đó Tề Kiếm Phi nghĩ: Có vài thứ, cần thiết giác ngộ vì cái này trả giá hết thảy, tỷ như chính nghĩa. Những trẻ con, mầm non của cuộc gia, hi vọng đầy lòng, cậu phải bảo hộ chúng, để chúng vui vẻ lớn lên, mà không phải bị hắc bang cướp đoạt sinh mệnh của cha mẹ, cửa nát nhà tan, trôi dạt khắp nơi. Lý tưởng này chính là mục tiêu sống của cậu.
Hành động không thể vì người kia mà thất bại.
Mà Doãn Trường Đông, đang chờ đợi cảnh sát hành động thành công, rồi sau đó nhẹ nhàng bước chân đi tù. Chờ đến khi ra tù, chuộc tội xong, lại là một người thanh thanh bạch bạch, có thể một lần nữa đứng ở trước mặt anh em của mình. Bởi vì Long Cốt cố tình giấu diếm việc cảnh sát chủ chốt, hắn không biết được mình đã bại lộ, cũng hoàn toàn không biết về lần phản cảnh sát này, trong nội tâm tràn đầy hi vọng về tương lai, tựa như bức danh họa 《The death of Marat》 của Jacques Louis David —— chủ tịch mới của phái Jacob ngồi ở bồn tắm, nương theo nước thuốc giảm bớt thống khổ bệnh ngoài da, hồn nhiên không hay Tử Thần đã mang theo lưỡi hái đến gần trong gang tấc.(*)
(Jacques Louis David là họa sĩ người Pháp theo trường phái tân cổ điển, là tác giả của nhiều bức họa nổi tiếng, trong đó bức "The death of Marat" miêu tả cái chết của người lãnh đạo tộc người miền núi cực đoan (Montagnards) Marat ở Pháp do bị sát hại.)
Doãn Trường Đông mỉm cười, thường thường vuốt ve dây chuyền trong tay, nghĩ đến anh em, ảo tưởng việc sắp xảy ra, cho rằng lập tức liền có thể gặp nhau, thẳng đến...... Một viên đạn bắn vào đầu của hắn.
Hình ảnh tĩnh lặng.
Cuộc sống trong quá khứ của hắn lần lượt xuất hiện, trình tự là thời gian, giống như nằm mơ, lúc ấy rất nhiều cảm giác lại xuất hiện lần nữa. Doãn Trường Đông mơ hồ thấy một luồng ánh sáng, bên trong ánh sáng kia là bóng dáng người anh em. Có thứ gì đó ngăn cản hắn đến gần, như là một cánh cửa lớn. Doãn Trường Đông tự mình chậm rãi sờ qua, mở ra cánh cửa kia.
Viên đạn của Tề Kiếm Phi dứt khoát, lưu loát. Cậu không muốn làm Doãn Trường Đông chịu khổ —— cái loại cảm giác này giống như thống khổ của hàng vạn kim châm, lại giống có ngàn vạn con ong mật đốt.
Kết thúc phim, cảnh sát rơi vào bẫy rập của hắc bang. Nhưng mà, vai chính Tề Kiếm Phi, đầy cõi lòng căm hận Long Cốt đã đẩy Doãn Trường Đông vào dơ bẩn, sa đọa, giống như là điên lên, giống như một con mãnh thú, chỉ nghĩ lột ra xẻ thịt đám người đó. Tề Kiếm Phi hai mắt đỏ đậm, cả người đầy máu, lấy chết mà sống, đột phá