Thực mau, chụp quảng cáo chính thức bắt đầu.
《Lễ phục áo cưới》 giống với các chủ đề khác, mỗi hình ảnh chỉ do một người tạo thành, nam nữ minh tinh sẽ không đồng thời xuất hiện ở một bức ảnh chụp. Mục đích quảng cáo chỉ là đối lập nhau, hai nhân vật không có bất luận liên hệ gì. Phần của nam minh tinh gọi là《Lễ phục áo cưới · thượng》, phần của nữ minh tinh gọi là 《Lễ phục áo cưới · hạ》, các phần khác cũng là đều từ "Thượng" "Hạ" tạo thành. Hà Tu Ý chụp buổi sáng, nữ minh tinh chụp buổi chiều, thấy cũng không thấy, càng đừng nói cùng khung ảnh.
Hà Tu Ý sớm chạy tới studio.
Anh vừa xuất hiện, ba bốn nhà tạo hình lập tức đón anh.
Hà Tu Ý vốn tưởng rằng sẽ mang tóc giả linh tinh, ai ngờ thế nhưng không có. Ít nhất Hà Tu Ý có thể dễ dàng cảm giác được, mình vẫn là mình.
Bộ áo cưới đầu tiên là kiểu cúp ngực. Lễ phục cúp ngực vẫn luôn rất lưu hành, có thể nói kéo dài không suy tàn, là nữ minh tinh tham dự hoạt động hoặc là tham gia các loại party thường thấy mặc. Thân trên áo cưới lấp la lấp lánh, tràn đầy kim loại sáng rọi. Bên ngoài áo cưới, nhà tạo hình phủ thêm áo bành tô dài đen pha lam. Vải áo bành tô hơi cứng, có cổ áo theo hình lá sen bất quy tắc cùng với vạt áo trước. Nhà tạo hình ngẫm nghĩ, vạt áo trước sửa sang lại, bên trên thả lỏng, phía dưới buộc chặt, lộ ra bả vai và xương quai xanh tinh xảo của người mẫu, đồng thời giấu đi phần thân dưới là váy chữ A. Áo cưới như ẩn như hiện, người khác chỉ có thể nhìn thấy một phạm vi không lớn của áo cưới ở phần trên, áo cưới lấp lánh ở trong áo bành tô.
Hà Tu Ý đi vào phòng trong studio, Kathy chỉ vào một người nước ngoài giới thiệu: "Đây là Martin, nhiếp ảnh gia vô cùng nổi danh thời thượng của nước Pháp, không phải chuyên môn chụp quảng cáo."
Hà Tu Ý chào hỏi: "Hi."
Martin ý bảo Hà Tu Ý đứng ở dưới đèn tia tử ngoại, cúi đầu đùa nghịch máy ảnh kỹ thuật số, lại chỉ huy phụ trách ánh sáng điều chỉnh các đèn tia tử ngoại, Hà Tu Ý liền an tĩnh mà chờ.
Mười phút sau, bắt đầu chụp.
Theo lý thuyết, người mẫu hẳn là biết phải tạo hình thế nào. Nhưng lần này rất đặc thù, là "ảnh cưới", Hà Tu Ý thật sự không rõ nên làm thế nào.
Bởi vì Kathy trước đó chào hỏi qua, Martin cũng không giận, hiền lành mà chỉ huy: "Bàn tay cùng cổ đoạn tất cả đều lộ ra."
"Ừ." Nửa người dưới ánh đèn hôn ám, khớp xương Hà Tu Ý rõ ràng, tay cùng cổ đoạn rõ ràng là nam nhân, phơi bày ra ngoài áo bành tô.
Martin lại nói: "Đừng cười, lạnh lùng, cold, đúng."
"Ừ." Ánh mắt không mang theo độ ấm, Hà Tu Ý mím chặt môi. Không ai nghĩ được, dưới áo bành tô cứng nhắc, là bộ áo cưới cúp ngực.
Martin liên tiếp chụp hơn mười tấm, cuối cùng, còn tán thưởng nói: "Bả vai cùng xương quai xanh của cậu quá đẹp."
"......" Hà Tu Ý nói, "Cảm ơn."
"Tốt." Martin giơ chân đá đi một cái ghế, "Cởi áo gió, ngồi trên ghế, một tấm đặc tả nửa người trên."
"...... Được." Cởi áo gió, vai lộ ra có điểm biệt nữu. Cảm giác quái dị rất rõ ràng mà nói cho Hà Tu Ý, lúc này anh đang mặc một bộ áo cưới nữ.
Không có gì biệt nữu đi, anh nghĩ: Coi như thân trên không mặc. Làm nam nhân, không mặc đều không sao cả, chỉ lộ bả vai hẳn là càng không sao cả.
Martin một lần nữa chụp, lại chỉ huy Hà Tu Ý: "Yi, tư thế 'đàn ông' một chút."
"Ừ." Hà Tu Ý cúi người, hai tay cổ tay đặt ở đầu gối, nghiêng đầu nhìn mặt đất, trên mặt hiện ra một biểu tình cực kì không kiên nhẫn. Ấn đường hơi nhíu, đôi môi khẽ nhếch, đôi mắt nửa mở, một bên lông mày nhếch lên.
Giọng Martin vui sướng nói: "Đúng rồi, chính là như vậy!" Không giống áo cúp ngực truyền thống, ngực Hà Tu Ý rất phẳng, nhưng này ngược lại có một loại hương vị khác. Giống như bị bắt nằm dưới hầu hạ, rồi lại có dã tâm lang sói.
Anh ta từ sườn phía trước chụp vài kiểu, lại từ sườn phía sau chụp vài tấm. Áo cưới thiết kế vì bó sát người nửa lộ, lộ ra phần lưng xinh đẹp của Hà Tu Ý. Đai lưng lỏng lẻo, đai lưng cũng không chặt, còn lại là cột sống một đường kéo dài vào làn váy bóng loáng. Từ sau lưng xem, có một mĩ cảm khác.
Bộ áo cưới thứ hai, là phong cách cung đình cao quý. Áo cưới là lụa cung đình, trên vải thêu ren cổ điển. Không giống bộ thứ nhất, bộ áo cưới này thập phần cứng nhắc, che người kín mít. Cánh tay áo rộng thùng thình, vẫn luôn che đến cẳng tay. Phần eo thít chặt, váy bồng bềnh, mông nhô lên, nhô lên.
Kathy nói: "Đây là chế tác của xí nghiệp hợp tác quảng cáo. Từng đường kim mũi chỉ tất cả đều là nghệ nhân làm, không có máy móc tham dự, anh thật có phúc."
Hà Tu Ý nghĩ: Cái này tính là phúc gì......
Vô cùng ngoài dự đoán, nhà tạo hình cho Hà Tu Ý đeo một cái mặt nạ, tựa như vũ hội thời Trung cổ. Mặt nạ thập phần yêu dã, hoa lệ hơn nữa quỷ quyệt, kín mít mà chặn phân nửa mặt của Hà Tu Ý, chỉ lộ ra một bên mắt trái, mũi, môi.
Martin yêu cầu, có thể thấy con mắt kia nhất định phải để tâm, hơn nữa trọng điểm chụp nửa người trên.
Lúc này Hà Tu Ý, giống như đến từ viễn cổ dị vực, loang lổ tang thương mà lại sáng chói, mang theo một loại kiêu ngạo ương ngạnh, công thành đoạt đất cao quý. Váy bồng, mặt nạ, đại biểu một loại cuồng hoan, cũng từng là sa đọa, tựa có thể làm người sa vào trong đó.
Hoàn toàn không có gì không tốt.
Martin liên tiếp chụp mấy chục tấm. Không phải bởi vì không chụp đẹp, mà là bởi vì luôn có ý tưởng mới.
Mà bộ áo cưới thứ ba, màu đen, vẫn là cao cổ. Nửa người trên thực mộc mạc, giống áo lông, váy nửa người dưới lại có đính bướm lớn kết cùng với tầng tầng váy. Martin chụp mấy chục tấm đều không hài lòng, cuối cùng bảo Hà Tu Ý quay mặt, ngẩng đầu hướng về ánh sáng, khẽ nhắm hai mắt, chụp một tấm đen trắng, làm nổi bật hầu kết nổi lên và bộ ngực phẳng lì. Nửa người trên thực cứng nhắc, lại kết hợp với váy bồng bềnh, đạm nhiên, có một loại mỹ cảm mâu thuẫn lại thống nhất.
Chụp xong, Martin nhìn ảnh, thập phần vừa lòng, lại nói: "Cởi thân trên, một tay bắt lấy làn váy, che ở trước người. Chú ý động tác phải 'ngầu', không được ngượng ngùng."
Lúc này Hà Tu Ý đã hoàn toàn tiến vào trạng thái, biết Kathy cùng Martin nghĩ muốn cảm giác gì —— bộ thứ nhất lạnh nhạt, bộ thứ hai yêu diễm, bộ thứ ba đạm nhiên. Anh tùy tay bứt làn váy lên, hoàn toàn không giả dối.
Bộ áo cưới thứ tư, vẫn là màu đen, có ren, có lông chim, cực kỳ hoa lệ. Nhưng là, nhà tạo hình đeo cho Hà Tu Ý trang sức màu đỏ, còn đeo lên trang sức hoa hồng đỏ. Vì thế, anh lại hóa thân thành "tân nương" ở trong bóng tối, giống cùng ma quỷ có hôn ước. Anh từ rừng rậm yêu ma quỷ quái đi ra, bước vào đô thị phù quang lược ảnh, tiếp thu nơm nớp lo sợ mà lại vô pháp kháng cự mọi người truy tìm.
Một bộ cuối cùng, khôi phục màu trắng. Mặt trước của váy rất ngắn, chỉ vừa quá đùi,