La Thắng Y và Nguyễn Ngọc Thư vốn cho rằng sau khi Mạnh Kỳ triệu hoán thiên lôi sẽ rơi vào tình trạng chân khí tán loạn, khí huyết dâng trào, ba người muốn về phủ Tứ hoàng tử thì phải giúp hắn áp chế tình huống trong cơ thể trước. Nhưng sau đó Mạnh Kỳ móc Thiên Địa Thị Thính Hoàn ra uống, hai người vốn không lạ gì loại đan dược này, giờ mới nhận ra tình huống có vẻ khác thường. Họ không biết tình hình hiện tại trong cung nên không ngờ di vật của Ma Tôn đã rơi vào tay hoàng đế, vì vậy trong lòng có rất nhiều suy đoán nhưng không khẳng định gì được.
Nguyễn Ngọc Thư xuất thân từ một trong bốn đại thế gia, lại là tiểu thư rất được trưởng bối trong nhà yêu thương nên biết nhiều kì văn dị sự, mơ hồ đoán được tình huống hiện tại của Mạnh Kỳ, nàng quan sát hắn bằng vẻ mặt hứng thú, đây là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy rồi.
Thiên Địa Thị Thính Hoàn vừa vào miệng đã tan thành một dòng lạnh buốt truyền từ cổ họng xuống dạ dày giúp hóa giải không ít cảm giác nóng rực trong người Mạnh Kỳ do tinh nguyên quá dư thừa, bắt đầu điều hòa chúng, xông phá tị khiếu.
Chín khiếu huyệt tương hỗ với tị khiếu đã hoàn toàn cô đọng, vị trí phân bố rất kì lạ, sau khi hợp thành một thể thì bên ngoài thông với thiên địa, bên trong nối với hai lá phổi, từng huyệt từng huyệt liên tục sáng lên, sau khi Mạnh Kỳ nhắm mắt, trong tầm mắt tối tăm tựa như có từng ngôi sao sáng đang lấp lánh.
Tại ngôi sao trung tâm, tị khiếu ẩn ẩn hiện hiện giống như một cánh cửa nằm tại hành lang thông giữa nội ngoại thiên địa.
Mạnh Kỳ vận chuyển tất cả tinh nguyên, hòa trộn với dược lực Thiên Địa Thị Thính Hoàn tràn vào tị khiếu từng đợt từng đợt như sóng vỗ bờ, cảm giác thống khổ muốn xé rách thân thể và linh hồn cũng được dịu đi phần nào.
Ầm!
Dưới sự xông phá không ngừng của tinh nguyên và dược lực, "cánh cửa" tị khiếu đã mở rộng.
Sự vật xung quanh vẫn như thế nhưng dường như có gì đó đã thay đổi, mùi cây cỏ thơm ngát, vị gió đêm ẩm ướt, mấy giọt mồ hôi ngai ngái trên người La Thắng Y, khí tức nhẹ nhàng thanh khiết của Nguyễn Ngọc Thư, tất cả đều bay vào mũi hết sức rõ ràng.
Hai lá phổi trở nên vô cùng khỏe mạnh, trong lúc hô hấp đại bộ phận tạp khí trong không khí bị ngăn cản bên ngoài, chỉ có thiên địa nguyên khí mạnh mẽ tràn vào đầy phổi, chảy tới kinh mạch cải tạo thân thể tăng cường chân khí.
Đây chính là tác dụng của việc mở tị khiếu. Tị khiếu làm chủ, khẩu khiếu là phụ, sau khi mở ra có thể thổ nạp nguyên khí tinh khiết, việc tu luyện dễ dàng hơn rất nhiều, lúc chiến đấu chân khí cũng khôi phục nhanh chóng nên mở đủ thất khiếu là tiêu chí đạt đến tiểu thành Khai Khiếu Kỳ, bắt đầu hình thành nội thiên địa, Mạnh Kỳ chỉ cần mở thêm khẩu khiếu là tới bước này.
Tinh nguyên còn dư thừa chậm rãi chảy vào bổ sung kinh mạch đang trống rỗng sau khi xông phá tị khiếu, không lâu sau, tinh nguyên được luyện hóa hoàn toàn, nội lực của Mạnh Kỳ trở lại trạng thái đỉnh phong, hơn nữa còn cao ít nhất gấp đôi thời điểm giao thủ với Tà Quân, ngang với cao thủ thất khiếu bình thường.
Đạt đến trình độ này, Mạnh Kỳ chỉ bằng chưởng phong cũng có thể giết người.
"Ta ổn rồi." Mạnh Kỳ xem xét kĩ càng trạng thái bản thân, ý bảo La Thắng Y không cần hỗ trợ.
La Thắng Y mỉm cười nói:
"Lục khiếu rồi hả?"
Lúc Mạnh Kỳ đột phá, hắn ở ngay bên cạnh nên tất nhiên phát hiện ra, nhưng sự việc chưa rõ ràng nên không dám mạo hiểm.
Mạnh Kỳ xòe tay trái, tinh thạch của Ma Tôn hiện ra, bên trong trống rỗng không còn vật thể vô hình xoay chuyển, cũng không còn sắc vàng mờ mờ mà biến thành trong suốt không màu, mát lạnh như băng:
"Di vật Ma Tôn đã rơi vào tay hoàng đế, ta chiếm được tinh nguyên..."
Đến bây giờ hắn mới thuật lại câu chuyện một cách tóm tắt.
"Nếu đêm nay chúng ta không nảy sinh ý định đi thăm dò sống chết của hoàng đế thì trong hai, ba ngày tới, thái tử sẽ có thời gian chuẩn bị đầy đủ, có thể dùng thế sấm sét giải quyết những hoàng tử khác rồi leo lên ngôi hoàng đế rồi, đến lúc đó nhiệm vụ chính tuyến của chúng ta thất bại mà không biết vì sao." La Thắng Y nhìn đăm đăm tinh thạch Ma Tôn, cảm khái nói.
Tán tu giang hồ như hắn luôn cực kì hứng thú với các loại kì ngộ bởi vì những con đường bình thường để tăng cường thực lực quá nhỏ bé, quá ít ỏi.
Mạnh Kỳ thấy viên tinh thạch này có thể chứa đựng tinh nguyên, là đồ vật quý giá nên móc tấm vải màu đen giống da mà không phải da kia ra định bọc nó lại.
Đến giờ hắn mới biết không thể cầm trực tiếp khối tinh thạch mà phải dùng tấm vải màu đen bọc nó lại, ngăn cách với da thịt.
Tấm vải màu đen mở rộng, phía trên xuất hiện bốn chữ rồng bay phượng múa:
"Thì ra là thế."
Thì ra là thế... Thấy bốn chữ này, Mạnh Kỳ như bị sét đánh, sững người ra, vô số ý nghĩ cuồn cuộn trong đầu, cố gắng thế nào cũng không thể tĩnh tâm, tình cảnh khi lĩnh ngộ Lạc Hồng Trần lại hiện ra:
Một hòa thượng không thấy rõ mặt, chỉ biết vẻ mặt đầy sầu khổ.
Thân thể hắn thu nhỏ lại, biến thành trẻ sơ sinh, ngoan ngoãn vui vẻ, cha mẹ yêu thương, lớn lên thành người hiếu thảo biết kính trọng, mà cha mẹ cũng làm mọi điều tốt nhất vì hắn, đến ngày họ qua đời, nhìn quan tài cha mẹ, hắn thở dài một tiếng: "Thì ra là thế."
...
Hắn xuất thân hoàng thất, thân mang ngàn vạn sủng ái trên đời, lớn lên nắm mọi quyền hành, một lời nói có thể quyết định sống chết kẻ khác, một cơn giận có thể khiến thây nằm vạn dặm, tính thích cất nhắc ban ơn, mười năm sau, hắn chắp tay rời khỏi hoàng cung, chỉ để lại một câu: "Thì ra là thế."
...
Ma Tôn kì tài ngút trời, không đến ba mươi năm đã bước vào cảnh giới đại tông sư, dùng sức một người thống nhất Ma Môn vốn chia rẽ thành năm bè bảy mảng, trở thành tông chủ huy hoàng nhất của Ma Môn chỉ sau vị tổ sư sáng lập môn phái. Sau này, hắn thông hiểu đạo lý trong cả chín cuốn Thánh Điển, chỉ kém nửa bước là có thể phá toái hư không, cuối cùng tranh hùng thiên hạ, giết đại tông sư. Kẻ có thể sống sót khi giao thủ với hắn quá ba hiệp đều được coi là cao thủ vang danh thiên hạ, hoàng đế hiện tại khi vẫn còn là thái tử bị Bát hoàng tử do hắn bồi dưỡng ép đến không thở nổi, tưởng chừng vĩnh viễn không có cơ hội kế vị ngai vàng.
Đúng vào thời điểm đỉnh cao nhất của cuộc đời, thời điểm Ma Môn sắp nắm được đại thế thiên hạ, hắn bỗng đại triệt đại ngộ, dứt khoát vứt bỏ tất cả xuống tóc làm hòa thượng, làm bạn với phật trước đèn, trên tờ giấy mà hắn lưu lại chỉ có bốn chữ: "Thì ra là thế."
Mạnh Kỳ lạnh cả gáy, hắn chẳng phải là A Nan sao? Vậy mà hắn vẫn còn sống?
Yêu Thánh là đại năng thời kì yêu tộc loạn nhân gian, là đại nhân vật tung hoành thế gian giai đoạn cuối thời đại thần thoại, mãi đến khi Nhân Hoàng xuất hiện, đúc Nhân Hoàng Kiếm trên Long Đài, uy trấn tứ phương nàng mới thê thảm rớt đài, bắt đầu thời đại trung cổ. A Nan là