"Nhiệm vụ tử vong?" Mạnh Kỳ vừa hơi bình tĩnh được một chút đã rơi vào tâm trạng lo lắng, chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi hào phóng tiết lộ cả thời gian bắt đầu nhiệm vụ kế tiếp thì nhiệm vụ đó sẽ vô cùng khó khăn, mọi người đều đối mặt với nguy cơ tử vong.
Chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi không miêu tả rõ thêm mà chỉ nói một cách vô cảm:
"Đánh giá nhiệm vụ: Cát Hoài n bình thường, không được thưởng thêm; Trương Viễn Sơn, Phù Chân Chân, Nguyễn Ngọc Thư, La Thắng Y bậc trung, mỗi người được thêm năm mươi thiện công; Giang Chỉ Vi, Tề Chính Ngôn, Chân Định hạng tốt, thưởng thêm mỗi người một trăm thiện công và một cơ hội rút thăm, phần thưởng rút thăm nằm trong phạm vi tất cả sự vật dưới ngoại cảnh."
Mạnh Kỳ nhíu mày, hắn chỉ được đánh giá hạng tốt chứ không phải xuất sắc, hy vọng kiếm được Luân Hồi Phù đã thất bại, nhưng ngẫm lại đây là điều hợp lý, hắn không thể hoàn thành vượt mức nhiệm vụ chính tuyến và phụ tuyến mà chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi đề ra, cũng không thăm dò thêm được điều gì mới.
Cột sáng biến mất, mọi người quay ra nhìn nhau, tất cả còn đắm chìm trong tâm trạng chấn động khi nghe tin nhiệm vụ tử vong.
"Lão La, ngươi biết nhiệm vụ tử vong không?" Mạnh Kỳ dò hỏi La Thắng Y là kẻ có kinh nghiệm luân hồi khá phong phú.
Dường như La Thắng Y nhớ lại kí ức đáng sợ nào đó, bộ mặt hắn hơi méo mó:
"Sau khi ta mở tứ khiếu, thực lực tổng thể của đội ngũ trước đây đã đạt đến một giới hạn, thế là phải nhận nhiệm vụ tử vong với yêu cầu sống sót sau bảy ngày bị một gã cao thủ ngoại cảnh nhất trọng thiên đuổi giết, kết quả đội ngũ chỉ còn sống ba người, hai vị tiền bối có thực lực gấp mấy lần ta đều bỏ mạng dưới kiếm của vị cao thủ kia, ta phải may mắn lắm mới gắng gượng chống đỡ đủ bảy ngày.
Sau này có dịp hợp tác với mấy đội ngũ khác nên được nghe thêm nhiều điều về nhiệm vụ tử vong, có khi bị đuổi giết, có khi bị quăng vào tuyệt cảnh nào đó, có khi phải chống lại mấy thế lực nửa bước ngoại cảnh một lúc, mỗi đội ngũ gặp gỡ một kiểu không ai giống ai. Nghe nói đội ngũ nào có thể sống sót quá nửa thành viên sau nhiệm vụ tử vong thì độ khó cùng phần thưởng của thế giới luân hồi sẽ tăng lên, thậm chí có cơ hội tiếp cận với một vài di tích thượng cổ."
Mạnh Kỳ cố tìm niềm vui trong đau khổ:
"Nghe cũng khó đấy, lần này phải tiêu sạch thiện công rồi."
Hắn liếc Phù Chân Chân và Trương Viễn Sơn, thấy hai người này đứng sát vào nhau, không có vẻ gì là giận dỗi ngăn cách nên cũng yên lòng.
Bị hắn nhìn bằng ánh mắt như vậy, mặt mũi Phù Chân Chân đỏ tới mang tai, đầu cúi gằm xuống, mái tóc của nàng đã dài ra như xưa, chắc chắn là vừa dùng thiện công để đổi rồi, Trương Viễn Sơn thì gật đầu cảm ơn hắn.
Thật đáng hâm mộ... Mạnh Kỳ nhìn tóc Phù Chân Chân nghĩ thầm, nhưng ngẫm lại thì mỗi thiện công đều rất quý giá, sao có thể bỏ ra lo chuyện tóc tai được, dù sao cứ mặc kệ thì nó cũng tự mọc ra thôi.
Ta chính là loại người keo kiệt như vậy!
Ống rút thăm xuất hiện trước mặt Tề Chính Ngôn, hắn vẫn đắm chìm trong lo lắng trước khó khăn của nhiệm vụ tử vong nên quơ tay lắc đại, vận may của hắn cũng rất kém, chỉ nhận được hai viên đan dược trị thương thông thường.
Sắc mặt Giang Chỉ Vi bình tĩnh như thường, nàng mỉm cười liếc mái tóc ngắn ngủn của Mạnh Kỳ rồi lắc mạnh ống thăm, vòng sáng xoay tròn, bí tịch, lợi khí, đan dược, kỳ vật, từng thứ từng thứ liên tục chớp lên rồi biến mất, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh một tấm mặt nạ mỏng như cánh ve.
"Mặt nạ dịch dung à?" Mạnh Kỳ hào hứng hỏi.
"Ừ." Giang Chỉ Vi cầm lấy mặt nạ nói: "Chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi nói mặt nạ da người này có thể cho người khác mượn, đáng tiếc chỉ dành cho nữ giới, ngươi không dùng được đâu. À, sao không giới thiệu hai người này cho mọi người?"
Nàng chỉ Nguyễn Ngọc Thư và Cát Hoài n.
"Nguyễn Ngọc Thư, con gái gia chủ họ Nguyễn ở Lang Gia. Cát Hoài n, thư sinh Nho môn, cấp bậc Khai Khiếu Kỳ..." Mạnh Kỳ giới thiệu.
Giang Chỉ Vi cười khẽ nói:
"Lâu nay nghe nói âm vận của Ngọc Thư cô nương vô cùng xuất chúng, tương lai rất có hi vọng tu luyện Thập Nhị Lang Hoàn Thần m và Liệt Thiên Biến Địa Khúc, không ngờ hôm nay may mắn được gặp ở chốn này."
Nguyễn Ngọc Thư đáp lễ:
"Giang tỷ tỷ mới vào giang hồ đã có thể bước vào mười hạng đầu Nhân bảng, Ngọc Thư vô cùng khâm phục."
Cô nàng này đúng là đi với bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, chưa bao giờ thấy lễ phép với ta như vậy! Mạnh Kỳ oán thầm rồi cầm ống thăm lắc lắc, mắt nhìn hình ảnh nối nhau xuất hiện một cách đầy hi vọng.
Hắn không thiếu đao pháp kiếm pháp, lại sở hữu hai môn công phu phụ trợ cực tốt là Bất Tử Ấn Pháp và Huyễn Hình Đại Pháp nên rất muốn rút được đồ vật thuộc loại đan dược, ám khí, độc vật, kỳ vật...
Đáng tiếc trời chẳng chiều lòng người, xuất hiện trước mắt hắn là hai trăm thiện công.
Mạnh Kỳ quay đầu nhìn mọi người, cười nói:
"Không biết lần này mọi người thu hoạch ra sao? Nhiệm vụ tử vong sắp đến, không bằng hãy đồng tâm hiệp lực."
Do bị nhiệm vụ tử vong thúc ép, hơn nữa cũng khá quen thuộc với La Thắng Y nên Mạnh Kỳ quyết định để hắn nhập bọn, còn Nguyễn Ngọc Thư và Cát Hoài n là tân nhân, xuất thân lại trong sạch nên đám người Giang Chỉ Vi vốn luôn lấy hành hiệp trượng nghĩa làm đầu chắc chắn sẽ tiếp nhận.
Giang Chỉ Vi hào phóng nói:
"Nhiệm vụ đơn độc lần này ta gặp được kì ngộ, cộng thêm kinh nghiệm từ lần du lịch thiên hạ trước đây nên đã mở thêm khẩu khiếu, bắt đầu xây dựng nội thiên địa, nắm giữ Kích Thương Hải, một chiêu kiếm pháp cấp ngoại cảnh được suy ra từ Kiếm Xuất Vô Ngã."
Chiêu kiếm này được suy ra từ Kiếm Xuất Vô Ngã, một trong chín sát chiêu của Thái Thượng Kiếm Kinh, Giang Chỉ Vi có thể nắm giữ nó chứng tỏ nàng lại tiến thêm một bước trong việc nghiên cứu Kiếm Xuất Vô Ngã.
Vừa nói, nàng vừa liếc Tà Kiếp của Mạnh Kỳ rồi ném hai thanh trường đao lợi khí và ba cuốn bí tịch, chiến lợi phẩm thu được khi làm nhiệm vụ, vào cột sáng trung ương:
"Bằng phần thưởng lúc nãy cộng thêm mấy thứ này ta đã có 1670 thiện công, ta định đổi Dịch Kiếm Thuật, Thiếu Lâm Đại Hoàn Đan và hai viên Bách Thảo Đan."
Có vẻ nàng đã dùng hết số Bách Thảo Đan lần trước, lại đang trong thời gian du lịch bên ngoài nên không thể về sơn môn lấy thêm, còn Đại Hoàn Đan là thần dược chữa thương ở Khai Khiếu Kỳ của Thiếu Lâm, dù không thể biến chết thành sống, sinh thịt từ xương trắng, tay chân đứt mọc lại nhưng có thể chữa khỏi hoàn toàn đại bộ phận nội thương ngoại thương chỉ một canh giờ sau khi uống. Ngay cả Mạnh Kỳ sau khi đột phá Kim Chung Tráo cũng cần tu luyện một ngày mới có thể khôi phục.
Dịch Kiếm Thuật trị giá chín trăm hai mươi thiện công, Đại Hoàn Đan năm trăm thiện công, hai viên Bách Thảo Đan tổng cộng hai trăm thiện công, Giang Chỉ Vi đã tiêu gần như sạch bách số thiện công của bản thân, chỉ còn thừa năm mươi.
"Đổi