Bọn La Thắng Y, Tiêu Viễn Sơn, Giang Chỉ Vi không thấy ngạc nhiên về việc Mạnh Kỳ chủ động nhắc tới ấn ký Lôi ngân, đầu tiên ai cũng biết hắn có thể triệu hoán thiên lôi, hai là ai cũng có kì ngộ của riêng mình, trước đây hắn không tiết lộ chuyện được mâu tinh khí của cửu tiêu thần lôi phụ thể là điều hết sức bình thường, mọi người là đồng đội chứ không phải cha con vợ chồng, chỉ cần hiểu những điều cơ bản về thực lực của nhau, không có ác ý với nhau là đủ rồi, ví dụ hồi nãy Giang Chỉ Vi nói mình được kì ngộ nên mở khẩu khiếu, nắm giữ Kích Thương Hải chứ nàng không nói rõ đó là kì ngộ gì.
Được tinh khí của thần lôi phụ thể, ý tưởng lựa chọn Tử Lôi Thất Kích của Mạnh Kỳ là chính xác, đao pháp mâu pháp nổi danh nhất của truyền thừa Lôi Thần gồm có Thần Tiêu Cửu Diệt, Bá Vương Lục Trảm và Tử Lôi Thất Kích, hai công pháp trước thuộc cấp độ Pháp thân còn quá xa xôi với Mạnh Kỳ.
Mạnh Kỳ mỉm cười bảo Phù Chân Chân:
"Tốt, ở đây ta có sáu thanh trường kiếm lợi khí, lão La và Nguyễn cô nương mỗi người cũng có hai thanh, ngươi nhìn xem có thanh nào phù hợp không?"
Hắn đưa năm thanh lợi khí được Tứ hoàng tử tặng và thanh kiếm bản rộng của Kiếm tướng quân cho Phù Chân Chân chọn.
Phù Chân Chân vốn cũng được sư môn ban cho một thanh trường kiếm lợi khí nhưng chất lượng không cao lắm, thấy cặp kiếm uyên ương một dài một ngắn, nàng vui mừng lẩm bẩm đọc dòng chữ trên thân kiếm:
"Bạch Thủ Tương Tri Kiếm, Bạch Thủ Tương Tri..."
Bạch Thủ Tương Tri Kiếm là bảo kiếm lợi khí có chất lượng rất tốt, trường kiếm âm nhu đoản kiếm dương cương trái ngược với những cặp kiếm uyên ương thông thường, do một đôi vợ chồng rèn ra, tình già nồng thắm nên đúc kiếm làm kỉ vật lưu niệm, đoản kiếm vô cùng sắc bén, chém sắt như bùn, trường kiếm mềm mại biến hóa, kiếm khí biến ảo khó lường, cặp kiếm có giá trị ba trăm năm mươi thiện công nhưng nếu đổi cho chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi thì chỉ được một trăm năm mươi thiện công.
"Nếu thích thì cô lấy đi, hai trăm thiện công." Mạnh Kỳ thể hiện mình là lái buôn lành nghề.
Hắn không ra giá quá thấp, sợ Phù Chân Chân và Trương Viễn Sơn áy náy, cũng không ra giá quá cao, dù gì cũng là bạn bè sinh tử tương giao.
"Được." Phù Chân Chân giao dịch cho Mạnh Kỳ hai trăm thiện công rồi cầm lấy Bạch Thủ Tương Tri Kiếm, nàng dùng trường kiếm còn đoản kiếm đưa cho Trương Viễn Sơn.
Nàng thuận tay ném mấy bí tịch Khai Khiếu Kỳ và trường kiếm sư môn ban tặng vào cột sáng trung ương:
"Ta còn tám trăm chín mươi thiện công, à, còn phải trả Viễn Sơn hai trăm sáu mươi thiện công, đổi Thiên Địa Thị Thính Hoàn, một quyển Độc Kinh và nguyên liệu độc dược để tự điều chế."
Sau quá trình tu luyện và làm nhiệm vụ luân hồi, nàng đã đạt nhị khiếu viên mãn, sắp mở thêm nhĩ khiếu. Phù Chân Chân vốn định tự rèn luyện mở khiếu nhưng dưới áp lực của nhiệm vụ tử vong nên đành đổi một viên Thiên Địa Thị Thính Hoàn để nhanh chóng tăng cường thực lực, tranh thủ thời gian một năm thoát thai hoán cốt.
Nàng vốn đã tu luyện Cứu Nhân Kinh phần thứ nhất, chân khí có tác dụng như linh dược trị thương, hơn nữa hơn nữa thông qua Cứu Nhân Kinh cùng Dược Vương Thần Thiên còn sơ hiểu y lý, có thể coi là bậc danh y của Khai Khiếu Kỳ. Nhưng bất kể Cứu Nhân Kinh hay Dược Vương Thần Thiên, thầy thuốc phải lấy cứu người làm gốc, nghiên cứu độc dược nhằm tìm biện pháp tiêu độc giải độc là chính nên nàng chỉ biết điều phối và sử dụng mấy loại độc vật dược vật, năng lực rất hạn chế khi làm nhiệm vụ luân hồi.
Đương nhiên nếu nghiên cứu y lý đến giai đoạn sâu sắc hơn thì sẽ tự nhiên hiểu cách dùng độc, y và độc vốn là hai mặt của một thể, nhưng Phù Chân Chân còn xa mới đạt tới cảnh giới này.
Còn thừa ba trăm bảy mươi thiện công, vừa muốn Độc Kinh vừa muốn nguyên liệu... Mạnh Kỳ trầm ngâm một lát rồi đưa ra ý kiến:
"Có thể đổi Vương Nan Cô Độc Kinh, chỉ cần hai trăm thiện công."
Mặt Phù Chân Chân tươi rói:
"Cuốn Độc Kinh này không tệ, Mạnh Kỳ ngươi hình như rất hiểu biết về lĩnh vực này thì phải?"
"Khà khà, chẳng phải ta đã bảo khi võ công còn kém thì nên tăng cường năng lực dùng độc sao?" Mạnh Kỳ thuận miệng đáp.
Phù Chân Chân cũng chỉ bắt chuyện cho vui, sau khi đổi xong Vương Nan Cô Độc Kinh nàng bắt đầu lựa chọn nguyên liệu chế độc, ở phương diện này thì không ai am hiểu nên chỉ im lặng nhìn nàng lựa chọn đủ thứ cổ quái như Chu Hồng m Hoa, Hủ Độc Thi Phấn, Đoạn Trường Thảo... nhìn mà lạnh cả gáy, bọn Mạnh Kỳ tự nhủ sau này tốt nhất là đừng trêu chọc nàng.
Những thứ này chỉ là nguyên liệu thô chưa qua điều chế, hiệu quả rất thấp nên giá cũng rẻ, Phù Chân Chân chỉ mất tổng cộng một trăm năm mươi thiện công cho cả đống, cuối cùng còn thừa hai mươi thiện công.
Phù Chân Chân không đổi gì thêm, Cứu Nhân Kinh chính là căn bản, ngoại trừ chân khí của nàng có thể trị thương, dược vật có thể tự nuôi trồng, tiêu hao khôi phục cực nhanh, còn có tương ứng kiếm pháp cùng thân pháp.
Đợi nàng đổi xong, Mạnh Kỳ nhìn Cát Hoài n cười:
"Ngươi muốn trường kiếm lợi khí không?"
Đổi cho đồng bọn so với ném cho chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi có lợi hơn nhiều, mà hiện tại cần lợi khí trường kiếm lại không có chỉ còn Cát Hoài Cân.
Cát Hoài n nhã nhặn gật đầu:
"Mạnh huynh, tại hạ muốn thanh Xả Thân Thủ Nghĩa Kiếm."
Lúc Mạnh Kỳ đưa kiếm cho Phù Chân Chân chọn, Cát Hoài n cũng nhìn qua một lần.
Xả Thân Thủ Nghĩa Kiếm là lợi khí hạng tốt, nếu người dùng kiếm có tinh thần sẵn sàng xả thân vì nghĩa thì kiếm sẽ phát ra uy thế khiến kẻ địch tự có cảm giác xấu hổ tự ti, run rẩy sợ hãi, kiếm này do một vị đại nho đúc thành, trị giá ba trăm sáu mươi thiện công nhưng đổi cho chủ nhân Lục Đạo Luân Hồi thì chỉ được một trăm sáu mươi thiện công.
"Cũng giá hai trăm." Mạnh Kỳ hào sảng nói, hắn rất có ý thức chiếu cố tân nhân, ngày xưa nếu không có Giang Chỉ Vi chiếu cố thì không biết hắn đã chết từ đời nào rồi.
Cát Hoài n giao dịch cho Mạnh Kỳ hai trăm thiện công rồi lấy Xả Thân Thủ Nghĩa Kiếm, còn đang suy nghĩ xem nên đổi thứ gì bỗng nghe Mạnh Kỳ hỏi thăm vẻ quan tâm:
"Ngươi muốn đổi thứ gì? Không bằng nói ra cho mọi người cùng góp ý, nhiều người suy nghĩ sẽ hơn một người."
Hồi tưởng vừa rồi Giang Chỉ Vi, Mạnh Kỳ cùng Phù Chân Chân thản nhiên, Cát Hoài n gật đầu cười khổ:
"Tại hạ còn chưa muốn chết nên phải nhanh chóng mở nhĩ khiếu, ta còn năm trăm tám mươi thiện công, đổi một viên Thông Thiên Hoàn và hai bình Hư Hình Ích Hoa Đan thì vẫn còn dư một ít, bản thân ta có sư thừa, lần này lại kiếm được đại nội bí tịch nên không thiếu võ học bình thường, đổi tuyệt chiêu thì quá thiếu thiện công, chẳng biết phải chọn gì cho tốt..."
Hắn được Tam hoàng tử và La Thắng Y sắp xếp làm quân cờ ngầm trong hoàng cung, trở thành thị vệ canh giữ thiên điện nên nhận được đại nội bí tịch, vừa rồi đổi lấy hơn một trăm thiện công.
"Cát huynh, ừm, ngoài võ công ngươi còn am hiểu hoặc thích nghiên cứu thứ gì không?" Tính tình Mạnh Kỳ sôi nổi dễ gần, thích đùa giỡn pha trò, tuy luôn mồm tự nhận mình keo kiệt nhưng thật ra rất hào phóng nên bất giác trở thành chất kết dính các thành viên trong đội ngũ, giúp mọi người xích lại gần nhau hơn.
Nói ngắn gọn, hắn kiêm chức hội trưởng hội phụ nữ... phì phì phì... Mạnh Kỳ oán thầm.
Cát Hoài n trầm ngâm một lát rồi nói:
"Trong nho môn lục nghệ, tại hạ thích nghiên cứu thuật số, nghiên cứu Dịch Kinh, vậy có được tính không?"
"Đương nhiên rồi." Mạnh Kỳ vui mừng, đội ngũ chúng ta đúng là đang thiếu loại nhân tài này.
Nguyễn Ngọc