Vừa vào nhà, Tiểu Tịnh lập tức vứt giày và túi sách ngay ở cửa.Lẳng lặng xách đồ ăn vào chiếc bàn thấp đặt nơi đầu giường, vừa bật laptop vừa khui lon bia.Ái chà cái vẻ thục nữ nhu mì của Tiểu Tịnh khi còn là một nhân viên nơi công ty đều biến đâu mất rồi nhỉ.Vô Âm cũng lắc đầu ngao ngán, làm sao con người lại có thể đổi mặt nhanh như vậy chứ hả..?Tiểu Tịnh đang lướt bản tin xem mấy ngày gần đây có thứ gì mới không.Húp vài ngụm bia, hừm... quá nhàm chán, chẳng có gì mới mẻ.Cái vị đắng của bia như đang lan tỏa trong miệng cô bỗng màn hình vi tính hiện lên một giao diện lạ, có lẽ chỉ là bản quảng cáo của một bộ phim gì đó.Cơ mà quảng cáo thế này thì độc đáo thật, Tiểu Tinh cười tò mò nhấp vào biểu tượng con sói trên màn hình, từ trong vi tính phát ra âm thanh vang vang tựa tiếng sấm,"Ngươi là một tiểu lang tinh, ngươi còn nặng quá nhiều duyên tình, hãy mau quay về tiền kiếp mà dứt duyên với hắn ta... "Sau lưng Tiểu Tịnh chợt xuất hiện một lỗ hổng nhìn như cánh cổng thời gian.Màn hình vi tính sáng lên chói lóa khiến cô vô thức nheo mắt lại như một phản xạ.Lại từ trong màn hình xuất hiện một con sói trắng nhỏ lao đến chạy xuyên qua cơ thể, nhập vào thân cô làm đôi mắt cô nhất thời có màu trắng bạc vô hồn.Cánh cổng đằng sau bắt đầu hút lấy cô, thoát khỏi trạng thái mơ hồ, Tiểu Tịnh trở lại bình thường, sự nhận thức nhất thời làm cô hoảng loạn hét lên.Tiểu Tịnh toang ôm lấy chân bàn níu kéo bản thân không bị cánh cổng hút lấy.Vô Âm xuất hiện, hắn nhìn mọi thứ xung quanh đang rối tung lên, vẻ mặt đầy nghiêm túc hỏi, "Tiểu Tịnh cô đã làm gì vậy, sao vòng xoáy luân hồi lại xuất hiện ở đây?""Tôi không biết gì cả, đừng nói nữa mau giúp tôi... ", Tiểu Tịnh nhăn mặt nói với Vô Âm.Mà lúc này y đang dùng tất cả sức lực để có thể kéo Tiểu Tịnh trở lại nhưng vì y quá bé nhỏ nên cũng vô dụng.Đấy là vòng xoáy luân hồi, bất kì ai bị nó hút đều không thể dứt ra được, dù mạnh thế nào cũng bằng thừa."...Vô Âm tôi không thể trụ nổi... ", Tiểu Tịnh nặng nhọc hét lên làm Vô Âm thêm hoảng loạn.Bỗng giọng nói tựa như sấm gầm ấy lại một lần nữa vang lên, "Hãy nhanh đi đi, ngươi sẽ chẳng thể thoát được đâu, hãy sớm trả nợ tình tiền kiếp mà mau quay về thực tại".Xoáy luân hồi lại hút Tiểu Tịnh một cách mạnh mẽ hơn, lần này không thể chống chọi được nữa Tiểu Tịnh bị hút bay vào vòng xoáy luân hồi cùng Vô Âm.Cô cảm thấy thật hối hận và ngu ngốc khi đã tò mò mà nhấn vào bản trang wed kì lạ đó, cô thầm chửi một câu, "Chết tiệt".Tích tắc...tích tắc... tiếng "tích tắc" vẫn đang vang đều đều bên tai...Tiểu Tịnh bất tỉnh và trôi dạt trong xoáy không gian tầm hai ngày, Vô Âm gọi cô mãi nhưng cô không