Nhiệm vụ sinh đẻ - Full - Hoàn

Chương 789.1


trước sau

“Anh cả, anh hai…” Việc này khiến Bắc Minh Đông có chút bất ngờ.

Trong ấn tượng của anh ta, hai người họ như nước với lửa, sao hôm nay lại về nhà chính rồi, chẳng lẽ giữa bọn họ lại xảy ra chuyện gì khác nữa sao?

Hay là nhà họ Bắc Minh thật sự phải làm đến bước đường này rồi?

Suy nghĩ của anh bay xa, tay cầm cần câu cũng khẽ thả lỏng. Có lẽ con cá lớn dưới nước cảm nhận được người phía trên đã thả lỏng ra, nó dùng sức giãy giụa rồi nhanh chóng lặn xuống.

Chiếc cần câu kia lập tức tuột khỏi tay Bắc Minh Đông.

Chiếc cần câu “tỏm” một tiếng rơi xuống nước, rất nhanh đã chìm xuống không thấy bóng dáng đâu.

Đúng thật là một dự cảm không lành.

“Được, tôi về ngay.” Bắc Minh Đông nói xong thì bỏ điện thoại xuống, nhanh chóng bước lên chỗ lái ở tầng hai của du thuyền. Anh ta giữ chặt tay lái, tăng mã lực lên mức lớn nhất.

Vẽ lên một đường sóng trắng trên mặt biển rồi lái về phía bờ.

***

Bắc Minh Triều Lâm đang lo lắng đi đi lại lại trong phòng làm việc của ba.

Bắc Minh Thiện thì ngồi ở ghế sau bàn làm việc, cánh tay đặt lên mặt bàn, hai tay chống cằm, sắc mặt anh cũng không tốt mấy so với Bắc Minh Triều Lâm.

 

Bắc Minh Diệp Long ngồi ở sofa bên cạnh cùng mẹ mình Lan Hồng.

Lúc này, cửa phòng làm việc bị gõ nhẹ một tiếng.

Bắc Minh Diệp Long vội đứng dậy ra mở cửa.

Chỉ thấy người giúp việc đứng đó: “Cậu Diệp Long, ban nãy tôi mới gọi điện thông báo bảo cậu ba trở về. Bây giờ cậu ấy đang trên đường về. Xin đợi một lúc.”

Bắc Minh Diệp Long gật đầu: “Ừm, tôi biết rồi.”

Lúc đang định bảo người giúp việc lui xuống, Lan Hồng cũng bước đến cửa: “Cơm nước tôi bảo mấy người chuẩn bị như nào rồi?”

“Thưa mợ cả, phòng bếp đang chuẩn bị rồi ạ, chắc còn một lúc nữa là xong rồi ạ. Đến lúc đó tôi sẽ tới thông báo mọi người. Nếu như không có chuyện gì, tôi xin phép đi làm việc khác.”

Lan Hồng gật đầu: “Cô đi làm việc của cô đi.”

Nói xong, Bắc Minh Diệp Long lại đóng cửa phòng làm việc lại.

Cửa vừa đóng lại, người giúp việc kia thở phào một hơi, cô ta vỗ vỗ tay lên ngực mình.

 

Thật sự là sợ muốn chết. Ban nãy lúc cửa phòng làm việc mở ra, bà ta lờ mờ nhìn thấy cậu cả và cậu hai ở phía trong. Sắc mặt đó đúng là…

Cả phòng đều nồng nặc mùi thuốc khói, cảm giác như sẽ nổ ngay trong phút chốc.

*

Sau khi Bắc Minh Triều Lâm đi lại vài vòng, cuối cùng cũng dừng bước. Ông ta chống hai tay lên bàn, nói với Bắc Minh Thiện: “Chú hai, chú nói chuyện này có cần thiết phải gọi cả chú ba tới không? Cho dù chú ấy có đến, ngoài việc thêm một người phiền não cũng không có tác

dụng gì khác cả.”

Bắc Minh Thiện nhắm mắt lại, hai hàng lông mày từ đầu đến cuối vẫn không được thả lỏng. Anh chậm rãi nói: “Chuyện này là chuyện của nhà Bắc Minh chúng ta, cho dù chú ba không giúp dược gì, nhưng dù gì chú ấy cũng là một phần của nhà Bắc Minh, thì phải có quyền được biết. Trước kia ba và dì đã bảo vệ chú ấy quá tốt, chuyện liên quan đến nhà Bắc Minh chú ấy gần như không cần lo tới. Nhưng bây giờ, chú ấy nên trở thành một phần chân chính của nhà Bắc Minh rồi.”

 

“Nếu đã như vậy, tôi thấy phải một lát nữa chú ba mới trở về. Hôm nay tôi thấy mọi người chẳng ăn gì mấy ở tiệc rượu, không bằng chúng ta đi ăn trước, vừa ăn vừa đợi chú ấy.”

Lúc này Lan Hồng nói ra suy nghĩ của mình.

“Đừng nhắc đến tiệc rượu đó nữa, vừa nói là tôi lại bực.” Bắc Minh Thiện còn chưa nói gì, Bắc Minh Triều Lâm đã nổi giận trước, ông ta trừng mắt nhìn Bắc Minh Diệp Long: “Đây đều là những chuyện tốt của mày. Nếu không phải cả ngày mày chỉ nghĩ đến việc quay lại Bắc Minh thị, e là cũng không gây ra những chuyện này.”

Thấy chồng mắng con trai, bà ta làm mẹ không thể nhìn nổi. Nhất là Bắc Minh Diệp Long còn là tâm can của Lan Hồng: “Ông mắng con trai có tác dụng sao, chuyện cũng đã xảy ra rồi, chẳng lẽ còn có đường hối hận sao? Hơn nữa, con cũng không phải vì ông mới trở thành như vậy sao? Bây giờ ông thì hay rồi, chuyện gì cũng đùn đẩy hết cho con, có ai làm ba như ông không.”

Đây là lần đầu tiên Bắc Minh Diệp Long thấy mẹ trở mặt với ba. Trước kia vợ chồng họ luôn vui vẻ hòa nhã, tương kính như tân.

Không thể vì chuyện này mà phá hoại tình cảm vợ chồng của họ được.

“Ba, mẹ, hai người đừng cãi nhau nữa có được không. Con thừa nhận chuyện này trách nhiệm của con là lớn nhất. Lúc ban đầu con cũng không ngờ là sẽ có kết quả này.” Nói xong, Bắc Minh Diệp Long cắn răng, dường như đã đưa ra một quyết định, anh ta quay người lại mở cửa phòng làm việc ra rồi đi ra ngoài.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện