Thế giới 1: Thanh Xuân Vườn Trường
Thế giới thứ nhất mà Tú Chiêu nhận nhiệm vụ là Thanh Xuân Vườn Trường.
Nam chủ là Lục Quân, xuất thân từ thế gia hiển hách, dòng họ cao quý. Anh có vẻ ngoài đẹp trai, thân hình to lớn cân đối như chạm khắc. Xuất thân cao nên Lục Quân từ nhỏ đã thông minh hơn người, thành tích ưu tú chói mắt. Người theo đuổi anh có không ít, nhưng người con trai ưu tú như vậy đã sớm được gia đình liên hôn cho một nhà môn đăng hộ đối.
Hôn thê của Lục Quân là Thi Ân, cũng là một công tử xuất thân cao quý. Cậu ta được cưng chiều nhất trong nhà, nên chẳng xem ai ra gì. Mối liên hôn với Lục Quân càng khiến cậu ta kiêu ngạo hơn, thường xuyên bắt nạt kẻ yếu. Trong môi trường học tập, Thi Ân đã sớm lập phe kéo phái tự cho mình là người quyền lực nhất, ai cũng phải cung phụng cậu ta. Lục Quân cũng không ngoại lệ.
Lục Quân từ nhỏ đến lớn chỉ có học, kiến thức yêu bằng số không. Cho nên đối với anh,vị hôn thê này dù có làm chuyện gì long trời lở đất, anh vẫn phải vờ như không thấy, tận lực đáp ứng những yêu cầu của đối phương.
Thi Ân với nguyên chủ cũng không phải là không quen biết, nguyên chủ xuất thân cô nhi, vì ngoan ngoãn đáng yêu nên được viện trưởng nhận nuôi. Viện trưởng cho nguyên chủ ăn học đến khi trưởng thành, cuối cùng không uổng công ,cậu đã thành công lấy được học bổng, học trong ngôi trường danh giá này. Bởi vì quanh năm học hành, miệt mài với sách vở cộng thêm với cơ thể song tính có hai bộ phận nam nữ trên người mà nguyên chủ luôn bảo trì tính cách lầm lì, khép kín làm cho Thi Ân chán ghét. Ngay từ lúc nhận lớp, Thi Ân đã liên tục bắt nạt nguyên chủ, bắt ép những người khác tẩy chay cậu. Ban đầu, mọi người trong lớp cũng không muốn, nhất là khi nhìn thấy thành tích tốt chỉ đứng sau Lục Quân của cậu. Nhưng dần dần, vì thái độ của Thi Ân cùng với thế lực của cậu ta, mọi người đành phải mắt điếc tai ngơ, giả vờ không thấy cậu bị bắt nạt.
Tú Chiêu có chút bất đắc dĩ, hồn đã xuyên thì cũng xuyên đi, hà cớ gì cái lồn nhỏ kia cũng xuyên theo cùng cậu chứ. Nếu không phải thật sự đã chết một lần, cậu còn bị tình cảnh này làm cho khiếp sợ. Được rồi, lồn nhỏ của cậu tuy hơi đòi ăn một chút, nhưng cũng không ảnh hưởng gì lắm. Ít nhất thân phận này còn biết tiến lên, thành tích học tập còn rất tốt. Về chuyện bị bắt nạt, cậu cũng hơi đau đầu. Nếu quấn lấy nam chủ thì Thi Ân kia nhất định không tha cho cậu, dữ dằn như thế kia ai mà dám đụng chứ !
Tú Chiêu sắp xếp lại mọi chuyện, quyết định quan sát thêm một ngày. Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, cậu phải cẩn thận ghi lại giờ giấc học tập của Lục Quân, xem thử anh có thể xuất hiện lúc nào, tận lực tránh né Thi Ân. Nam chủ này cái gì cũng tốt, chỉ có xui xẻo dính phải cục lửa Thi Ân, với tính cách ngông cuồng không xem ai ra gì như cậu ta, khi về nhà làm dâu họ Lục, chắc chắn Lục Quân sẽ không ngày nào được yên. Cậu cảm thán có lẽ hệ thống thương xót nam chủ, cho mình đến đây gặp hắn, còn giúp hắn thay đổi vận mệnh. Xem xét từ trên xuống dưới, duy nhất chỉ có Thi Ân là cản trở cuộc sống của anh cho nên Tú Chiêu đã mặc định rằng mục tiêu tấn công lần này của mình là Thi Ân, phải làm cho cậu ta không ở bên Lục Quân nữa, hủy bỏ hôn ước kia thì cuộc đời của hắn sẽ thay đổi.
Suy nghĩ miên man một ngày, Tú Chiêu bắt đầu tân trang lại bản thân. Cậu cắt tóc, tháo kính cận, mua một số mĩ phẩm chăm sóc da. Đã muốn thu hút nam chủ, không thể để vẻ ngoài như con ma u ám kia đến gặp hắn được. Tú Chiêu ngốc ngốc đã nghĩ ra kế mĩ nam dụ anh hùng, chăm chỉ làm đẹp nguyên một buổi tối.
Sáng hôm nay, trường đại học A được một phen kinh hỉ. Đầu tiên là học bá Tú Chiêu lột xác, từ một mọt sách lầm lì trở thành mĩ nhân mềm mại đáng yêu. Thứ hai là tiểu mĩ nhân Tú Chiêu giọng nói ngọt ngào, cử chỉ dịu dàng chào hỏi từng người trong ban, làm các thanh niên thẳng như bưng cũng phải xao xuyến, tim đập bình bịch. Còn thứ ba chính là Thi Ân cãi nhau với Lục Quân.
Thật ra điều thứ ba đã chẳng phải là chuyện gì hiếm lạ. Gần đây Thi Ân và Lục Quân cãi nhau liên tục, nhẹ thì chiến tranh lạnh, nặng thì cãi nhau trước sân trường. Thi Ân lạnh mặt, cậu ta tức tối chỉ mặt Lục Quân :
" Lục Quân, anh đây là kiếm chuyện với tôi đúng không? Đó chẳng qua chỉ là một tên khốn dám tỏ tình với anh. Anh lại vì tên đó mà đối đầu với tôi? Anh quên anh với tôi là gì ư?"
Lục Quân nhíu mày, anh không ngờ Thi Ân lại quá đáng như vậy. Chỉ là một bức thư tỏ tình, anh vốn không hề quan tâm vậy mà cậu ta cứ bám mãi không tha, điều tra tận nhà của người ta. Đánh đến mức phải nhập viện. Nếu không phải anh nghe mấy người anh em của mình nói, sợ rằng người xấu số kia lại bị đánh thêm một lần nữa. Anh nhớ đến tình cảnh cha mẹ của thanh niên kia khóc lóc trong bệnh viện, biết được con mình bị đánh mà không có đền bù. Chịu đau cũng phải nhẫn nhịn, khó chịu trong lòng đối với Thi Ân tăng lên :
"Thi Ân, anh nói với em rồi. Anh không quan tâm ai tỏ tình với mình hay không, nhưng em phải biết chúng ta có hôn ước. Anh sẽ tận lực làm một vị hôn phu mẫu mực. Còn về phía em, phải biết giữ lễ độ, nếu em cứ hành xử man rợ như vậy, hôn ước này không thể tiếp tục."
Thi Ân nóng lên, cậu ta không ngờ Lục Quân sẽ nhắc tới chuyện hủy hôn ước với mình. Từ trước tới giờ, cậu ta kiêu căng ngạo mạn như thế nào đi nữa, Lục Quân cũng sẽ bỏ qua cho mình. Từ trước tới giờ, mối hôn ước này cậu ta chỉ xem như là một bàn đệm để củng cố quyền lực của mình. Không hề xem Lục Quân với bản thân là tình yêu. Cho nên cậu ta không hề cảm thấy có lỗi, liên tục đòi hỏi Lục Quân phải cho mình lợi lộc. Dù sao nhà họ Thi của cậu ta cũng không phải dạng vừa, môn đăng hộ đối, nếu không cũng không đến lượt cậu ta hống hách