Thế giới 3: Tổng Tài và Thế Thân
《Kết thúc thế giới thứ ba, câu chuyện về những ngày chăm vợ của tổng tài.》
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính của thế giới này, Tú Chiêu và Trịnh Lâm Phong đã hoàn thành xong một lễ cưới long trọng. Đám cưới diễn ra vô cùng khoa trương với sức ảnh hưởng lớn bởi vì trước đó người yêu của chủ tịch Trịnh dính vào tin đồn thế thân không hay. Sau lễ thành hôn, Trịnh Lâm Phong bắt đầu thời gian chăm sóc cho cả Tú Chiêu và em bé trong bụng của cậu.
Cái bụng mềm mại khi vừa mang thai sẽ không có dấu hiệu gì rõ rệt, nhưng sau vài tháng thì đã nhô lên thấy rõ. Người mang thai là Tú Chiêu, nhưng người phấn khích trước sự lớn lên của em bé nhiều nhất là Trịnh Lâm Phong. Ngày nào hắn cũng chăm chỉ xoa bụng cậu, hôn lên chỗ nhô lên vì chứa em bé, tự nói chuyện một mình với con mà không hề biết rằng sinh linh nhỏ bé của hắn vẫn chưa thành hình hoàn chỉnh.
2
Trịnh Lâm Phong sống độc lập từ khi thành niên, chuyện Tú Chiêu mang thai đối với gia đình hắn đúng là một chuyện tốt, đặc biệt là bố của hắn. Trịnh Tuấn Hải là người kịch liệt phản đối chuyện hắn không chịu kết hôn cũng như công khai yêu đương với một người đàn ông. Đối với ông ta, bạn đời dù có yêu thương đến mấy mà không tạo ra được đời sau thì xem như vứt bỏ. Ông ta có thể chấp nhận con mình yêu một người đàn ông, nhưng không thể chấp nhận người thừa kế Trịnh thị lại vì tình yêu mà không sinh cho ông ta đời sau. Chính vì tư tưởng cực đoan đó cho nên dù ông ta có chán ghét người vợ trước của mình đến mấy thì vẫn phải sinh ra Trịnh Lâm Phong.
Tuy rằng Trịnh Tuấn Hải đã bị kiềm hãm khá nhiều, nhưng ông ta vẫn nắm một số quyền hành nhất định. Thông qua người vợ kế ngu dốt hiện tại, ông ta đã âm thầm sai khiến bà ta quấy rối cuộc hôn nhân giữa hai người. Chuyện này mục đích chính là khiến cho Tú Chiêu tự biết khó mà lui, đứa con trai này của ông ta đã đủ lông đủ cánh, muốn tự ra mặt ngăn cản không chỉ phí công vô ích mà còn làm trò cười cho thiên hạ.
Tác dụng của người mẹ kế này vẫn còn có chút tác dụng, có một khoảng thời gian bà ta liên tục làm phiền Tú Chiêu, ám chỉ bên tai cậu chuyện gà vịt không thể thay lông thành phượng hoàng, đôi đũa lệch sớm muộn gì cũng sẽ ly tán hay những lời nói khó nghe ảnh hưởng nặng nề đến tâm trạng của cậu. Những lần làm phiền quấy rối này đều được ba ta thực hiện trong lúc Trịnh Lâm Phong vắng mặt, kết quả đã khiến cho Tú Chiêu căng thẳng tinh thần, thường xuyên bị đau bụng vô cớ. Dù cậu thật sự cố gắng bỏ qua, nhưng miệng lưỡi cay độc của bà ta đã ảnh hưởng cậu trông ít, nhất là khi thân phận của thế giới này ban đầu quả thật là cậu làm thế thân cho người ta.
Trịnh Lâm Phong không được biết về chuyện này cho đến khi Tú Chiêu ngất trong phòng làm việc của hắn. Sau lần họp quan trọng diễn ra hơn một tiếng đồng hồ, khi quay về văn phòng thì hắn thấy thỏ con của mình ôm bụng ngã gục trên ghế. Bác sĩ nói cậu bị stress rất nặng và tinh thần không ổn định, thai nhi bị yếu vì ảnh hưởng của mẹ cho nên phải cẩn thận hết mức có thể.
Khi biết được nguyên nhân là do người mẹ kế của mình, Trịnh Lâm Phong đã phát điên trong phòng làm việc. Hắn đuổi thẳng những nhân viên đã cho phép người đàn bà kia vào văn phòng của mình, trừng phạt những kẻ đã làm ngơ trước tình trạng như vậy dưới mí mắt của hắn. Để giải tỏa sự sợ hãi căng thẳng trong lòng, việc thanh tẩy toàn bộ tai mắt trong công ty là chuyện hắn làm đầu tiên.
Dù là người ngu dốt đến đâu cũng biết chuyện này không đơn giản. Người đàn bà kia tại sao có thể dễ dàng ra vào công ty gặp Tú Chiêu, dễ dàng qua mắt hắn để khoa tay múa chân. Thậm chí bà ta còn biết địa chỉ nhà của hắn, chờ đợi những ngày thỏ con ra ngoài để hù dọa cậu. Nếu không điều tra, hắn cũng không biết cậu đã nghe bao nhiêu lời bẩn thỉu từ miệng của người đàn bà đó. Nhìn những đoạn camera ghi hình, trong lòng khó chịu như có kim đâm.
Những ngày sau đó Trịnh Lâm Phong luôn đề cao cảnh giác đến mức cao nhất, hắn luôn bên cạnh Tú Chiêu để quan sát cậu. Những ngày mang cậu đi làm thì hắn sẽ mang thỏ con vào tận văn phòng, đặt cho cậu một chiếc ghế riêng mềm mại trong phòng họp, lặng lẽ lắp đặt thiết bị theo dõi từ xa để có thể nhìn thấy cậu mọi lúc.
Thai nhi yếu ớt làm người cha như hắn lo lắng không yên, cục cưng này hắn phải vất vả tốn không không biết bao nhiêu tâm tư mới có được. Nếu như Tú Chiêu và cục cưng nhỏ này bị gì, hắn làm sao có thể tha thứ cho bản thân được. Chưa ra đời đã bị tổn thương thế này, trong lòng hắn vừa xót vừa đau, hận không thể quay ngược thời gian để bảo vệ người thương, khiến cho người đàn bà kia không thể tới gần cậu.
Để đảm bảo không có gì sai sót, Tú Chiêu phải ở lại bệnh viện để theo dõi sức khỏe và ổn định thai nhi trong bụng. Trịnh Lâm Phong ở lại phòng bệnh chăm cậu, công việc tạm thời bỏ qua một bên.
Phía bên này Trịnh Tuấn Hải cũng rất bất lực, ông không ngờ lần ra tay này của mình suýt làm mất cháu nội mà ông đã mong muốn từ lâu, hối hận đến mức không biết phải làm sao. Ông ta giận chó đánh mèo gọi đứa con hư đốn và người vợ ngu dốt kia về nhà, chuẩn bị phát tiết bực bội trong lòng.
Mặc dù ông ta không quan tâm bên ngoài thằng con này đã gây ra chuyện động trời gì, ăn chơi sa đọa ra sao, chỉ cần không đụng vào giới hạn của ông thì mọi thứ sẽ được bỏ qua. Nhìn bề ngoài thì có vẻ yêu thương chiều chuộng không có biên giới, nhưng người trong nhà ai cũng ngầm hiểu Trịnh thị tiếp nối đời sau bằng cách bồi dưỡng người thừa kế, càng ưu tú càng chứng tỏ sự kì vọng của cả nhà càng lớn. Người con nào càng bị đối xử nghiêm khắc, càng bị giáo dục răn đe mạnh mẽ thì càng có triển vọng, một bước lên chín tầng mây. Ngược lại thì những người con nào bị người lớn trong nhà thả lỏng, tùy ý chơi bời bên ngoài, sử dụng tiền của không tiếc tay vào những thứ sa đọa trụy lạc hay thậm chí là không cần bằng cấp hay học hành thì những người con đó chính là thứ bỏ đi, phế vật không có tư cách thừa kế.
Vốn dĩ điều này từ khi lọt lòng đã được dạy dỗ qua, nhưng người mẹ xuất thân tầm thường chỉ ham hư vinh như bà ta thì làm sao có thể chỉ dạy con mình đàng hoàng. Bà ta chỉ thấy con mình được chiều chuộng như hoàng tử công chúa, ăn tiêu thỏa thích thì đắc ý cho rằng con mình được thương hơn, làm gì có nghĩ xa cho lợi ích sau này. Đợi đến khi đứa con kia trở thành một tên cặn bã phế vật thật sự, bà ta mới hoảng hốt chạy đi lấy lòng Trịnh Tuấn Hải. Nhìn Trịnh Lâm Phong hô mưa gọi gió ra sao, nhìn lại con mình thì chỉ biết ăn chơi phá của, tương lai tiền đồ sau này cũng không cánh mà bay.
Trịnh Tuấn Hải biết rõ điều này nhưng ông ta cũng ngầm chấp nhận, thậm chí ông ta còn biết rất rõ người đàn bà xuất thân gái điếm kia hám tiền tài đến cỡ nào. Nhưng đời này của ông ta đã tạo ra người thừa kế hoàn hảo là Trịnh Lâm Phong, cho dù có lấy thêm mười gái điếm nữa về nhà thì cũng chẳng có chuyện gì. Đứa con phế vật kia cùng lắm chỉ là một đứa trẻ hư hỏng phá bớt một chút của cải, nếu xảy ra chuyện thì dứt khoát cho nó rời khỏi gia phả, ăn chút khổ của pháp luật là xong. Nhưng chuyện lần này là ông ta sai, nếu người đàn bà ngu dốt kia thật sự làm liều khiến cháu nội và Tú Chiêu kia gặp chuyện, ông ta sẽ không tưởng tượng nổi Trịnh Lâm Phong sẽ làm những gì. Nếu không xử lí thỏa đáng chuyện này thì ông ta không còn chút mặt mũi nào với Trịnh Lâm Phong.
Khi đứa bé trong bụng Tú Chiêu được sinh ra, nó sẽ là người thừa kế đời tiếp theo. Dựa theo sự ưu tú của hắn, nó không chỉ làm rạng danh gia tộc, mà còn duy trì dòng chảy thương nghiệp khổng lồ của Trịnh thị. Chính Trịnh Lâm Phong cũng biết điều đó cho nên lần này hắn mới trực tiếp thông báo cho Trịnh Tuấn Hải, yêu cầu ông ta tự xử lí chuyện của mình gây ra.
Sau khi biết mình sắp có cháu nội, Trịnh Tuấn Hải đã dứt khoát đuổi người đàn bà kia ra khỏi nhà lớn. Cấm cửa và đóng băng toàn bộ nguồn tài chính của thằng con vô dụng, công khai không đứng ra che chở cho những hành vi mà cậu con trai này đã gây ra. Người đàn bà ham hư vinh kia phải bắt buộc trở về chỗ ở ngày xưa với thân phận gái điếm, hành nghề kiếm khách như gái làng chơi thời còn trẻ.
Thân phận Trịnh phu nhân đã cho bà ta biết bao nhiêu nhung lụa trái ngọt, bây giờ lại rút đi không còn một chút gì. Người quen sống trong giàu sang làm sao có thể cam chịu quay về ổ chuột như trước, nhẫn nhục bị đồng nghiệp cũ khinh rẻ? Ban đầu bà ta còn phản kháng kịch liệt, mặt dày đến trước cổng nhà lớn ăn vạ Trịnh Tuấn Hải. Nhưng ông ta quá cứng rắn tuyệt tình, đợi nửa tháng vẫn không thể chạm mặt ông ta lấy một lần mà còn bị bảo vệ đuổi như kẻ trộm.
Con trai bị công khai tội danh, còn đang bị cảnh sát tạm giam điều tra. Bản thân đã có tuổi, cho dù có bảo dưỡng đẹp đến mấy vẫn không thể so nổi với những cô gái trẻ đẹp ngoài kia, tiền bạc trên người không còn đồng nào. Bà ta bây giờ còn thảm hơn cả ăn mày, không có nơi nào để đi.
Nhưng lúc đói kém thế này vẫn có nhiều người tìm đến bà ta. Sau khi biết bà ta từng làm phu nhân nhà giàu, người muốn mua một đêm nhiều vô kể. Tìm đến bà ta không phải loại thấp kém biến thái có ham muốn chà đạp phụ nữ thì cũng là những tên bị từ chối ở các chỗ ăn chơi vì có bệnh trong người, những kẻ đó không chỉ hành hạ thân thể của bà ta mà còn làm những chuyện đồi trụy, dơ bẩn, ép bà ta hạ giá còn thấp hơn cả gái điếm.
Trịnh Lâm Phong lật vài tờ báo cáo trong ngày, ánh mặt lạnh nhạt nhìn những hình ảnh không sạch sẽ trên bàn. Hắn gật đầu hài lòng, thưởng cho thám tử tư số tiền đã giao ước.
Trịnh Tuấn Hải chỉ đuổi bà ta ra khỏi nhà lớn, kết quả này so với Tú Chiêu vẫn còn nhẹ lắm. Nếu người đàn bà kia đã muốn tìm khách thì cứ để bà ta sống một đời làm gái điếm đi.
Hôm nay là này Tú Chiêu được phép về nhà, cậu vừa được y tá đưa ra ngoài dạo một chút để tiêu cơm. Mọi hôm đều là Trịnh Lâm Phong xung phong làm chuyện này, hôm nay lại bất ngờ để cho y tá. Tú Chiêu có chút nghi ngờ, dạo một vòng rồi quay về thật nhanh. Nhưng mở cửa thì trong phòng vẫn sạch sẽ như trước, người chồng đẹp trai của cậu đang ngồi trên ghế gọt trái cây, khung cảnh yên bình như chưa từng có gì xảy ra.
1
"Sao hôm nay anh không đi cùng em?"
Trịnh Lâm Phong mỉm cười đặt con dao xuống bàn, bế cả người cậu lên hôn một cái, thấp giọng nói:
"Chồng gọt quả cho em ăn đấy. Lúc nãy có một số chuyện ở công ty cho nên tôi nán lại một chút, ngày mai chồng đưa em đi chơi nhé?"
Y tá đứng bên cạnh nhìn cảnh ngọt ngào nồng nhiệt của hai người, vừa muốn đi ra khỏi phòng thì loáng thoáng nghe thấy Trịnh Lâm Phong muốn đưa Tú Chiêu đi chơi, cô vội vàng ngăn lại:
"Không được đâu thưa anh, thai nhi đã ổn định nhưng vẫn còn khá yếu. Không thể để cậu ấy vận động mạnh hoặc ra ngoài nơi đông người. Anh có thể dẫn cậu ấy đi dạo một chút ở nhà, giảm căng thẳng bằng cách khiến cho cậu ấy thư giãn hơn như cho cậu ấy ăn thức ăn cậu ấy thích, đọc sách hoặc ở bên cạnh cậu ấy mỗi ngày."
Trịnh Lâm Phong không ngờ sau khi mang thai Tú Chiêu lại yếu đến mức này, đến việc đi chơi mà em ấy thích nhất cũng không thể làm được. Hắn đau lòng hôn lên trán cậu một cái, gật đầu cảm ơn cô y tá nọ.
Hắn đã tận tâm bồi dưỡng cho Tú Chiêu hết mức có thể, nhưng cơ thể cậu vẫn yếu ớt vô cùng. Hắn không biết lí do vì sao nhưng cơ