Sáng hôm sau khi mặt trời vừa lên vừa là lúc Nhiên Nhiên cũng tỉnh dậy, cô nhìn chàng trai nằm bên cạnh mình đang ngủ say khuôn mặt có chút mê hồn khiến mình phải nhìn chăm chú cậu cho tới khi hàng mi cậu khẽ khàng dung chuyển thì cô liền quay mặt qua chỗ khác rất vội vàng.
"Dậy rồi à?" Giọng nói cậu cất lên nhưng vì mới ngủ dậy nên tiếng có khơi khàn.
"Ừm"
Thái độ của cậu thật sự rất bình tĩnh hình như là không nhớ tới chuyện tối hôm qua...nghĩ tới cô lại cảm thấy vừa bực vừa xấu hổ mà trong lòng cảm xúc không xác định được. Bên ngoài lều có tiếng nói rất lớn hình như mọi người cũng đã dậy, cô ngồi dậy chỉnh lại quần áo rồi đi ra ngoài.
Sáng hôm nay cô cảm giác được mọi người rất năng động, bước ra ngoài làn cỏ mềm kiến cô dễ chịu hơn nhiều chắc tại tối qua không có sương nên hôm nay mọi cảnh vật đều khô ráo. Ăn sáng xong mọi người cùng nhau lên thác nước phía xa bên ngọn đồi ở cạnh chơi.
Nhìn ở vị trí này tuy gần nhưng quả thật có đi mới biết đường xa, mọi người đi mãi cung không biết mệt là gì. Lệ Hoa và Lâm Hạo thì suốt ngày bám lấy nhau không thôi mọi người ai cũng nghi ngờ về mối quan hệ mập mờ này nhưng quả thật nhìn hai bọn họ ai cũng trai xinh gái đẹp trông rất đẹp đôi.
Đi được một đoạn xa nữa Nhiên Nhiên cảm thấy rất mỏi chân nên bảo mọi ngườu cứ đi trước để mình nghỉ một lát rồi đi theo sau cũng không muộn, Thẩm Mặc không muốn để cô đi như vậy nhưng lúc sáng cô không chịu để cậu cõng, cô bảo mình cũng đâu có là phế vật tới nỗi như vậy mà cậu cứ sốt sắng lên...
Thẩm Mặc tuy không nói gì với cô coi như để cô tự đi lấy mà trong lòng vẫn hờn dỗi, bây giờ thì hay rồi cậu là hội trưởng hội học sinh nên không thể dừng lại vì cô được.
Nhiên Nhiên đã bị bỏ lại một đoạn tuy không xa lắm nhưng để đi kịp mọi người cũng là một điều không hề dễ dàng. Thẩm Mặc nhìn laị phía xa xa ở đường sau là hình bóng người con gái nhỏ đang cặm cụi bước thật nhang về phía mọi người trông rất tội nhưng cũng có phần dễ thương.
Lần này cậu để cô tự mình cố gắng để biết được bao lần mình ngang bướng, cố chấp đều có cậu đến dỗ dành.
Tiếng nói cười rồi kể truyện của mọi người khiến cậu chăm chú theo lấn áp sự chú ý đối với cô. Nhiên Nhiên đang đi bộ bỗng cảm thấy rất kì lạ cô cố gắng bước thật nhanh đến chỗ mọi người nhưng lại bị vấp vào một hòn đá dưới đường mà