Nhiếp chính vương tìm vợ.
Biên tập: Thị Mộc
Đây là chương kín. Các bạn vui lòng truy cập Wordpress nhà Mộc để đọc tiếp. Pass kín chỉ có tại group:
Moties - Đọc giả nhà Mộc
fb.com/groups/hthaongoo/
Vui lòng không chia sẻ mật khẩu. Các bạn tuân thủ nội quy chính là giúp truyện của Mộc tránh khỏi tình trạng bị mang đi nơi khác. ^^
Trích đoạn:
"Bên ngoài náo nhiệt như vậy là do trong phủ có tin mừng gì ư?"
Tỳ nữ mỉm cười đáp: "Vâng ạ, Bùi phu nhân đã sinh một tiểu công tử cho Thiếu chủ nhà nô tỳ. Coi như Thiếu chủ đã có người nối dõi rồi, đây không phải là chuyện đáng mừng hay sao?"
"Ra là thế..." Lúc này, Kiều Dư mới thả lỏng tâm trạng.
Ban nãy nàng còn tưởng rằng Trình Hi đạt được thắng lợi trên chiến trường...
Thì ra chỉ là Bùi Linh Lung sinh con.
Kiều Dư chợt hỏi: "Tiểu công tử có khoẻ mạnh không?"
Tỳ nữ đáp: "Đương nhiên khoẻ ạ, ước chừng nặng khoảng ba ký hai."
Xem ra Bùi Linh Lung sinh nó đủ tháng.
Kiều Dư âm thầm tính toán.
Nàng nhớ rõ, thời điểm Trình Hi cưới Bùi Linh Lung về phủ là vào tháng Ba, nhưng bây giờ chỉ mới tháng Chín. Tính thời gian thì...
Nàng ta mang thai đứa nhỏ này vào tháng Mười một năm trước!
Mà khi ấy là lúc Bùi Linh Lung gặp bọn cướp trên đường rời khỏi phủ Nhiếp chính vương để trở về Định Châu.
Xét thời gian thì... không cần nghĩ cũng biết được.
"Trong phủ có tiểu công tử nối dõi là chuyện tốt, có điều đứa nhỏ này có trước khi Bùi phu nhân thành hôn với Trình thiếu chủ, các ngươi vẫn nên mời đại phu tới kiểm tra thử một lần."
"Phiền tiểu thư nói rõ một chút được không?" Quả nhiên tỳ nữ ấy bị lời nói của nàng khiến cho tò mò.
Kiều Dư nói: "Tháng Mười năm trước, Bùi phu nhân của quý phủ rơi vào tay bọn cướp, tháng Mười một đã có thai, trong thời gian ngắn ngủi ấy... hẳn là có nhiều chuyện xảy ra. Tiểu công tử kia rốt cục có phải là cốt nhục của Thiếu chủ nhà ngươi hay là của người khác còn chưa biết được. Chuyện con nối dõi này vẫn nên cẩn thận thì hơn."
Nàng biết, một khi lời này được truyền ra ngoài sẽ không tránh được huỷ hoại thanh danh của Bùi Linh Lung, nghiêm trọng hơn là khiến cuộc sống ngày sau của nàng ta ở phủ Thứ sử không thể ngóc đầu lên được.
Cứ cho rằng thủ đoạn của nàng đê tiện đi, nhưng