Lại thêm một người nữa bước vào, Tử Đằng giật mình nhìn cô gái ấy.
Cô ấy có dáng người cao ráo, mái tóc ngắn được cắt tỉa gọn gàng, toát lên vẻ thanh lịch, chững chạc, trông có vẻ thân thiện hơn thư ký Hà Anh rất nhiều.
Người phụ nữ ấy đưa mắt nhìn Tử Đằng rồi lại quay sang nhìn Khôi Vĩ nở nụ cười, tự giới thiệu bản thân.
“Xin chào phó tổng, tôi là giám đốc bộ phận đầu tư tài chính mới đến, Diệp Huyết Tâm.”
Sao lại có thêm người mới vậy? Chẳng lẽ công ty muốn thay đổi nhân sự hoàn loạt à? Tử Đằng nhìn Huyết Tâm thầm nghĩ.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn của Tử đằng, cô ấy cũng quay lại thân thiện nhìn Tử Đằng rồi hỏi:
“Phó tổng, còn vị tiểu thư đây là ai thế?”
“À, là thư ký của tôi, Uyển Tử Đằng.”
“Chào giám đốc Diệp, mong sau này được cô giúp đỡ.”
Cô cúi nhẹ đầu lịch sự chào Huyết Tâm, cô ấy cũng lịch sự đáp lại.
“Chào thư ký Uyển, tôi cũng thế.”
Sau hàng loạt các nghi lễ chào hỏi, Khôi Vĩ nhìn Tử Đằng và Huyết Tâm một lúc, mỉm cười lãng tử và tuyên bố:
“Kể từ hôm nay về sau, chúng ta sẽ làm việc với nhau.
Hãy cố gắng hòa thuận với nhau nhé! Để mối quan hệ giữa chúng ta tốt hơn thì bây giờ tôi sẽ bao mọi người một chầu ăn.”
Cái tên phó tổng này, mới nhậm chức ngày đầu tiên mà đã bỏ bê công việc rồi.
Chưa kể mười phút nữa là bắt đầu cuộc họp đầu tuần, anh ta biết mà vẫn muốn đi chơi.
Không biết anh ta sẽ giữ cái chức phó tổng này trong bao lâu đây, Tử Đằng chán nản thầm nghĩ.
Khi Tử Đằng định mở miệng nhắc nhở Khôi Vĩ về cuộc họp sắp tới thì Huyết Tâm đã nhanh miệng đề cập đến chuyện đó, âm thầm nhắc nhở anh.
“Hôm nay là thứ hai, không biết cuộc họp tuần khi nào mới bắt đầu vậy thư ký Uyển?”
Cô ấy cười nói.
“Mười phút nữa sẽ bắt đầu ạ, bây giờ chúng ta nên đến phòng hội nghị để kịp giờ.”
“Được!” - Huyết Tâm gật đầu hài lòng, quay sang nhìn Khôi Vĩ đang đứng trơ người ra nhìn hai cấp dưới của mình đang tự quyết định công việc mà không thèm để ý đến anh - “Phó tổng, mời anh đi trước.”
Ôi trời, cô ấy thật kiên quyết khi đối phó với vị phó tổng ham vui này, Tử Đằng thầm cảm thán.
“Haiz, tôi biết rồi.
Phải làm việc vì một tương lai tươi sáng của Lâm thị.”
Khôi Vĩ chán nản thở dài rồi khoác chiếc áo vest vào, đi đến phòng hội nghị.
Trông anh bây giờ cũng được xem như là tạm thời ăn mặc phù hợp đi.
Bước vào phòng hội nghị, tất cả mọi người đều ngồi vào chỗ ngồi dành cho mình.
Khi Hoàng Nam đến, anh đã vô cùng bất ngờ khi gặp lại một người bạn rất thân thiết với mình và Khang Dụ.
Dĩ nhiên đó không phải là Khôi Vĩ, mà là Huyết Tâm.
Sao cô ấy lại đột nhiên về nước mà không báo trước gì hết vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì khiến Huyết Tâm khó nói? Không, chắc chắn chuyện này có vấn đề, Hoàng Nam ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó đi đến chỗ ngồi bên cạnh Tử Đằng.
Thấy anh bước đến, cô liền gật đầu chào Hoàng Nam.
“Giám gốc Lý, chào anh.”
“Ừm, chào em, Tử Đằng.” - Hoàng Nam im lặng một lúc rồi ngập ngừng nói - “Em… không biết em đã biết chuyện cấp trên mới của em là em trai của Khang Dụ không?”
“Vâng, tôi biết.”
Nhờ số đào hoa của hai người ấy quá giống nhau nên đã giúp tôi phần nào đó đoán được đấy, Tử Đằng khẽ cười thầm nghĩ.
Cuộc họp bắt đầu, Khang Dụ