Thông tin phát hành sách mới của Tuyết Ly được tung ra và nhận được sự hưởng ứng đông đảo từ phía độc giả.
Ngay hôm phát hành, Tuyết Ly đi tới điểm ký sách sau khi tút tát lại hình tượng một lượt.
Vẻ lôi thôi ngày thường biến mất, thay vào đó vẫn là tạo hình trưởng thành như bao lần khác của cô.
Tuy nhiên, lần này phản ứng của độc giả lại nhiệt tình hơn hẳn so với những lần trước.
Họ đã không còn tỏ ra e dè với cô nữa, có cô gái còn chủ động xin bắt tay, chụp ảnh, nói mấy lời trêu ghẹo cô khiến Tuyết Ly phải đỏ mặt không thôi.
Nhờ có vậy mà những người phía sau cũng được đà lấn tới, càng lúc càng khiến cô không chống đỡ nổi.
Tình hình đã mất kiểm soát tới vậy rồi, nhưng sự xuất hiện của Gia Bảo mới là lý do khiến cả hội trường thật sự bùng nổ.
Gần đây hai người khá nổi tiếng trên mạng, đặc biệt là đối với những cô bé mới lớn.
Cái kiểu tình yêu đơn phương từ thời trung học cho đến lúc đến với nhau khi đã trưởng thành vẫn luôn là những câu chuyện mà tuổi học đường yêu thích nhất.
Không chỉ có thể, Gia Bảo còn luôn phát đường trên mạng, cộng với cả đoạn video phỏng vấn trước đó vẫn chưa hạ nhiệt, đã khiến cô trở thành trung tâm của sự chú ý.
Gia Bảo đưa quyển sách tới trước mặt cô, mặc kệ tiếng hú hét phía sau, anh vẫn ra vẻ đóng tròn vai của một người hâm mộ tới ký sách.
Tuyết Ly ngại tới mức đỏ bừng mặt, mím môi trừng mắt với anh, anh thấy vậy lại chỉ phì cười, cuối cùng không kìm chế được mà xoa đầu cô.
Tiếng hú hét lại lớn hơn nữa, Tuyết Ly cúi đầu ký vội lên trang sách, sau đó xua xua tay đuổi anh.
Ấy thế nhưng đâu dễ như vậy, mọi người đã nhanh chóng vây xung quanh chặn hết mọi lối đi mất rồi, thậm chí họ còn ồn ào hét lên.
- Anh chị\, bọn em có thể chụp hình chung cùng anh chị không?
- Anh chị tạo dáng hình trái tim đi.
- A!! Chị Ly Ly đỏ mặt kìa! Dễ thương quá!
Hiện trường hỗn loạn cuối cùng cũng được giải quyết bằng cách Gia Bảo và Tuyết Ly phải đứng cạnh nhau và chụp cùng với tất cả những người đang có mặt ở chỗ này.
Tới lúc xong xuôi, miệng cô đã trở nên cứng đờ.
Cô có cảm giác ngày hôm nay số lần cô cười bằng cả đời cộng lại.
Tuyết Ly hoàn toàn gục ngã, nằm bẹp xuống bàn.
- Mệt à? - Gia Bảo ngồi xuống cạnh cô\, kéo cô ngồi dậy rồi để cô dựa vào lòng mình.
Tuyết Ly chán nản đấm vào ngực anh.
- Tại anh cả đấy! Đang yên đang lành anh tới làm gì?
- Làm gì nữa? Tới xin chữ ký của thần tượng chứ tới làm gì?
Nghe vậy, Tuyết Ly quắc mắt nhìn anh.
- Thế cái quyển sách mẫu tối qua anh mè nheo em phải ký bằng được kia thì để đâu rồi?
- Khụ! Không giống nhau.
- Anh hắng giọng.
- Anh vừa muốn là người đầu tiên có chữ ký của em\, vừa muốn tới đây với tư cách người hâm mộ.
Em không thể bất công với anh như thế được.
- Bất công cái gì? - Nghe tới đây\, Tuyết Ly giãy nảy đẩy anh ra\, sau đó véo lấy tai anh.
- Anh đừng nói với em trước khi tới đây\, anh không lường trước được sự việc sẽ trở nên ồn ào như vậy nhé? Anh tính dắt mũi em đấy à?
Trước cơn nóng giận của cô, Gia Bảo chỉ cười ha ha, mặc cô muốn làm gì thì làm.
Hai người giỡn nhau mà không thèm nhìn xung quanh, cho tới khi tiếng hắng giọng vang lên thu hút sự chú ý.
Quay đầu qua nhìn, không ngờ lại bắt gặp khuôn mặt lạnh hơn nước đá của Đình Phong.
Tuyết Ly vui vẻ kêu.
- Anh!
- Ừm.
- Đình Phong lãnh đạm trả lời\, nhưng đánh mắt lại chẳng giấu nổi vẻ dịu dàng yêu thương.
Anh hỏi.
- Xong chưa?
- Vâng\, xong rồi ạ.
Bộ phim thế nào rồi?
- Vừa đóng máy rồi.
Tối nay sẽ liên hoan.
- Anh! - Gia Bảo cũng đứng lên\, gọi một tiếng.
Ngay lập tức\, nụ cười dịu dàng của Đình Phong lúc nói chuyện với Tuyết Ly thoắt cái biến mất\, thay vào đó là sự lạnh nhạt.
Anh quắc mắt nhìn Gia Bảo\, nhíu mày.
- Đừng có gọi tôi như thế\, người khác nghe được lại hiểu nhầm.
- Sao lại hiểu nhầm ạ? - Gia Bảo cười.
- Anh hơn tuổi em mà.
Huống hồ\, anh còn là anh trai của Ly Ly nữa\, tất nhiên em phải gọi anh là anh rồi.
Nói đến đây, anh hơi ngừng một lát rồi bồi thêm một câu nữa.
- Trước sau gì em cũng phải gọi anh như vậy.
- Không dám! - Đình Phong trừng mắt.
- Cậu cũng tự tin quá nhỉ? Cái gì mà trước sau cũng phải gọi? Ai nói với cậu là tôi đồng ý giao em gái tôi cho cậu vậy?
- Anh! - Tuyết Ly nắm lấy mép áo anh\, giật nhẹ.
Đình Phòng trừng mắt em gái một cái.
Hừ! Nhân lúc anh không có ở đây, thằng nhãi con này hút hết hồn của em gái anh rồi.
Nhìn xem, bây giờ còn biết làm nũng, còn biết che chở cho người ngoài rồi cơ đấy!
Nhưng mà anh phải thừa nhận, ở thời điểm hiện tại, dù rằng cảm giác bị người ngoài cướp mất thứ quan trọng và quý giá nhất của mình thật sự rất khó chịu, tuy nhiên, nhìn vào mắt của Tuyết Ly, anh có thể biết được bây giờ cô đang rất hạnh phúc, và Gia Bảo đã chăm sóc, che chở cho cô không thua kém gì anh, thậm chí là hơn.
Nếu không, đôi mắt của cô đã không lấp lánh và sống động như vậy.
Đình Phong khẽ thở dài đặt tay lên đầu cô xoa mấy cái, lại trừng mắt với Gia Bảo đang tủm tỉm ở bên cạnh.
Hừ! Cửa này anh vẫn chưa cho qua đâu.
Thường thì con người sẽ không biết quý trọng những gì có trong tay quá dễ dàng, anh phải cho tên nhãi này chút sóng gió mới được.
Vậy cho nên, sóng gió mà anh nghĩ ra đó chính là trở thành cái