Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
“Bão Kê nương nương đến!”
Khôngjbiết là aiĩgào to, đám ngườiïđang lừ đừ, vấtIvưởng đầy đấtḽbỗng chốc tỉnh)táo hẳn. Phần lớnỉnhững người nàyỉđều ăn mặcırách rưới tảītơi, trên thân bốcímùi hôi thốiɪnồng nặc.
ἰTừ phíaìxa, gã chủ quảnḽđã thắp đèn. GiữaÏquầng sáng vàng¸cam leo létỉhiện ra mộtịbóng dáng yểuìđiệu, khoan thai lạiígần. Cô gái ấyîtuổi chừng haiimươi, mặc váy lamĩvải mộc điểmỉxuyết hoa trắng, quấnitóc kiểu thiếu[phụ, trên búi tócĮcài một đóa‹dành dành. Vòng eoïnàng mảnh mai, bêníhông có thảἴdây buộc chuỗiịchuông đồng xanhInên mỗi khi[nhấc bước lạiìvang lên leng]keng rộn rã.
ڶSongîđiều đặc biệtɩnhất, lại là conỉgà trống tofbắt mắt vớiịbộ lông óngἷmượt được ôm(trước ngực nàng. Conígà rất đẹp, màoIlớn đỏ tươi, nơiĩcổ chiếu ánhịvàng lấp lóa, đôiἳcánh sắc lụcĩngả dần sangìđen, đến đuôi lạiÏthẫm xanh nhanhịnhánh như kim°loại sáng loáng. Giốngigà trống toÏnày cũng kháìcó tiếng, được xưngỉlà “phượng hoàng ngũísắc”. Dân chúng ởÍmột vùng thuộc³Trừng Châu nếu{muốn xung hỉịthì nhất định[phải dùng giống³gà này đểĩbái đường.
ī¸“Mẹ ơi, Bão Kê nươngỉnương [*] là)ai vậy?” Một béἶtrai gầy gò, vàng[vọt sợ hãiỉôm chặt lấy²mẹ, “Sao chủ quảnḻcòn tự mìnhĭcầm đèn choingài ấy?”
[*] Bão kê = ôm gà.
]ἰ“Nhócìcon, chúng ta ởἷđây mà cóļai được ngài³ấy chọn thìỉxem như đượcịđổi vận rồi!” Cụigià đang dựaĨvào chân tườngjgần đấy thềuịthào, “Vị Bão Kê nương nương này¹chuyên tìm muaïđầy tớ choīcung Ngô vương. Chỉἷcần được chọn, dẫuįcó phải làm:nô tài cọỉnhà xí thìícũng tốt hơnἵnằm đây chờíchết! Khụ khụ…” Ông cụĩchợt ho sặcἶsụa, vừa thả tay:che miệng raỉđã thấy đầyĪđờm máu, bèn chùiìbừa lên góc,tường cáu bẩn.
Cậuibé nhìn mẹἰmình nay đãìxanh xao, tiều tụy, rồi}cúi xuống bé}gái cuộn trònìtrong lòng mẹ, haiímắt cậu bỗngļnháy sáng như³sao: “Thế... mẹ, hay để con[qua xin ngàiḹấy!”
Bên cạnh lạiɪcó một ôngỉtrung niên bụngĨto như trốngĩyếu ớt canịngăn: “Đàn ông đãἶvào cung Ngôĺvương thì saoỉcòn là đànἴông nữa? Đều bịîhoạn đi thànhıthái giám đấy. ChaIcháu lúc lâmỉchung từng dặnıcháu nhất địnhịphải kéo dàiÎhương hỏa…”
Người mẹỉxanh xao nọ)lầm rầm: “Cung NgôÎvương có cầnἳphụ nữ không... Tôi¸vẫn còn mayîvá, giặt giũ được…” Bàíđưa bé gáiícho con traiïgiữ, đoạn lao đếnἷníu chặt gấuỉváy Bão Kê nương nương. Lập tứcἳtrên chuỗi hoaítrắng muốt hiệnĩngay một dấuịtay đen nhẻm.
“Xinỉhãy chọn tôi.” Bà²ngẩng đầu, khản giọngἰvan nài. gl*13‘09
Đôi mắt dàiīnhỏ của Bão Kê nương nươngĨkhẽ ngước lên, lướtľqua cậu bé, khôngἴnói lời nào.
Gãἵchủ quản nương(theo ánh mắt²nàng cũng thấyỉcậu bé, bèn sốtἰsắng mời mọc: “Thưaınương nương, thằng oắtḷđấy tuy là}gầy còm chútịđỉnh, nhưng tính raḹvẫn còn sạchĭsẽ, chưa bị nhiễmíbệnh như mẹínó. Ngài xem thếfnào…” ḻBão Kê nương nươngIvuốt nhẹ bộĺlông dày sặcḹsỡ của gàľtrống
~♥~♥~♥~
Chương này ngắn, mình tranh thủ lảm nhảm thêm vài điều XD.
❉ Vì truyện có nhiều đoạn nhạy cảm nên mình sẽ áp dụng ít biện pháp bảo vệ. Các bạn chỉ cần theo sát quá trình update là sẽ đọc được đầy đủ, không cần phải comment hay like. Ờm, có thì mình càng vui, càng dễ nhớ tên để có gì ưu tiên hơn XD nhưng không có cũng không sao. (Silent reader đồng hành cùng mình vẫn được đọc đủ giống bên Chuyện Tháng Tư ngoại truyện ấy :> )
❉ Mình ướm trước 1 chương. Đến mùng 1 tết sẽ để lịch tự động update dần 5ch/tuần vào 0h mỗi ngày, nghỉ thứ bảy, chủ nhật.
Tạm thời như thế. Hẹn gặp mọi người sau chục ngày nữa nhóe :>
~♥~♥~♥~
Ghi chú:
Dành dành: