Nhu Phong

Chương 2


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

Đi)Ngy mt thi, thiênh đi lon, chiến}ha nut sơnhà, nn dân ăncon tr.

T namÏTrưng Giang trįxung, t đông GiangLăng tr qua, trưcɨmt đu làlãnh th caĺNgô vương TiêufT An. Ti mtnơi gia thànhïKiến Khang đôĨhi ca đtìnày, nn dân lưuvong vì tìmĺđưng sng màbuc phi bánmình trong chĩqu lúc na(đêm.

Gã ch qunhành ngh dtmi chqu đy, chuyên loĺvic gii thiuĩcho khách mua,nhng mu ngưiɨphù hp, t đólàm trung gianЇkiếm li.

Tuy nhiên, đêmİnay Bão Kê nương nương dưngnhư bt b¸hơn thưng l. GãĮgi to tên°my ngưi đàniông đ hđng lên cho Bão Kê nương,nương xem, có biết³đâu đã đijhết vài trưngfmà nàng vn[chưa tng dng}mt btìc ai.


Gã chĺqun bt đuhơi st rut. Songgã cũng nghetiếng Phùng côngícông là mt,k khó hu, thế:nên ch đànhlo đo theosát Bão Kê nương nương, chng dámhé răng hithêm gì, trong bngìli xót tinídu thp đènIquá sc.

Cht phíatrưc lp lòeánh sáng, nhìn k, raĩlà có têngia đinh đangɨchong đèn choïmt ngưi đànbà.

Bà ta ăndin màu mèĺhơn Bão Kê nương nương rtЇnhiu. Riêng áo khoácĮngoài đã làfkết bng hàngílp lông vũxanh mc, nom gingɩy con gà¸trng trưc ngc Bão Kê nươngnương.

Li có mttên gia đinh²xách thùng g]đy nưc ro)bưc ti, đon nghiêngthùng, gii ào giàna lên đuĭai đó. Trên sôngTn Hoài niíđy xác chếtìtrôi, nưc múc tìđây lên chngínhng tanh hôiímà còn tnĬđy hàn khí.

Ngưiĩva b giiÎnhác trông làĨmt chàng traitr, do nưc lnhĩkích thích đtĪngt nên runïly by. Cnh chânchàng trai có[đt tm chiếuítrúc sn rách, đangīđp lên mtft thi. T thi³đó vn cònɪnguyên vn, xem ra[ch mi ttïth ít lâu.

Bão Kê}nương nương đtnhiên ngng bưc, nhìnchm chm vàoĪchàng trai.

Gã chĮqun lin viInói: “Thưa nương nương, tênɩnày không đưcĺđâu, ngài xem tay[chân nó đi——” Gã nâng đènĪbão lên trưc.

Yĩphc chàng traiļtính ra vn{còn sch s, chnh,t, đây rõ ràngílà mt ngưirt ý t. Đángtiếc, hai tay haifchân đã hư:thi tàn t. Xươngct trng nhnđâm xuyên qua)m máu thtímc ra, trông lmchm, ru rã nhưɩđng cành khôvào bui tànđông.

Chàng đang cúi[đu, b gia đinhɪbóp cm, kéo ngnglên, trùm khăn lauchà mnh khpÎmt. Gia đinh nxun xoe tándương: “Thưa, phu nhân tht}quá tinh mt! Đanày tun túílm!”

Ôi chao…” Ngưi đànbà kia cmly đèn tɪtay tên giađinh còn li, xáp¸ngay ti, dùng lưng°bàn tay mơn¸trn hai máļchàng trai. Ri nhưth dài, ri ta¸ngân nga, không ngtĩtán thưng: “Tuyt đpÏtuyt đp, đúng là]tuyt phm... Cht taychân đi vnIdùng đưc.”

Chàng traicng còng quayíđu, va vn đidin Bão Kê nương nương.

Đôi mtíkia nhìn nhưɪvn nguyên, thế màli chng cótiêu c.

Ch qun.” Bão Kê nươngnương bng khgi, “Tên mù này, baoìnhiêu thế?”

Gã chľqun đáp: “Nó bánìmình đ chônÎanh, tay chân đufnát c, hai mtÏcòn mù, nhiu nhtch chng mtÏquan tin thôi.”

“MtЇquan tin ——” Bão Kê nươnginương chm chmÏnhm li baĩch y, khóe mingíhin ý cưiĩtrào phúng. 

İÂy, là Trương Thúy Nga kìa.” Ngưi đàn:bà mc áoĪlông vũ trôngthy Bão Kê nương nương, khp mtïtràn ra ncưi ca k:b trên. gl*13‘09
gl=1309word:press
þ“Dc phuınhân.” Trương Thúy Nga dng dưng chàođáp, con gà ômtrưc ngc cũngìthình lình gáyívang. gl1309
|ჭὒŋṐㆆṒʊЈª໙ḄНṦ*13‘09
į)Dc phu nhânÏche ming cưiıngt: “Đây là lãochng trưc quá(c ca côɨnh?” gl;1309
ɢ đám khố;n n.ạ.n c.o.i tr.uyê.n ở lũ c.op.y ỷ
Dân trong chîqu đu biết, xưakia TrngChâu, Trương Thúy Nga kết hôn làĩđ xung hjcho chng, nhưng miva bái đưngcùng gà trngĩxong thì anhchng lin lănĩra chết. V sauchiến lon nîra, nhà chng cũngÏngưi b mng, kíly tán. Riêng nàngcùng gà trng:lưu lc đếnĪđt ca Ngô:vương, ri tái giávi Phùng côngîcông. Mi ln tiįch qu làmĩvic cho Phùng¸công công, nàng luônĪbng theo conígà trng toÎthế này, đâm raími ngưi ,ch qu quenɨgi nàng là Bão Kê nươngnương. g|L13;09
ڮặ Ngày thườg mua ít Tiêu Yên ệɚ
ĩïTrương Thúy Nga tr li: “, đâyílà Đi lang²quân ca tôi.” gl13/09
13:09< غẳšㅿՐỞจÊჁăʚㆋủ
ўDcíphu nhân cưiĩnghiêng ng: “Tht đúng³là con điếmmt dày.” G.L*1309
gl.1309word-press
¹Trương Thúy Nga nhcmt bên cánhgà vy vyv phía Dcíphu nhân: “Đi langìquân nhà tôichào bà này. Nókhen bà mcIb đó cũngkhá đy. Chc lành t mônganh em nófra nên nhìnthân thiết lm.” g.l13,09
ý> Trừng vương rất thích chơi đá dế ž_
ų“Dungĩtc!” Dc phu nhânĺgin đ mt, toanvươn tay nhàov phía Trương Thúy Nga thì bɨgia đinh cungļcung gi li. GãÍch qun cũngĩvi chn giahai ngưi. g+l1(309
u฿ỗģấㄵẦʕΡğჲṂѪỶ‘13.09
íĩ“Dc phu{nhân, xin ngài btgin!” Gã khuyên canDc phu nhân, righé sát taiĬbà ta thìthào nhc nh, Kjđưc Phùng côngícông, hay biết đâulà cung Ngôvương chn mua, ngàiicó lm tinïhơn na cũngĨch nên trêuvào.” gl)13.09
1’3-0’9Μ۴ÔڟテЇḢႡἷหẩộあṬ
ġV mt Trương Thúy Nga vn khôngImy may thayđi, nàng hòa nhã,làm l viDc phu nhân: “Đãiquy ry ri, Dc²phu nhân.” Nói đon, bưcchân lin lưtìqua bà ta. gl1309

Đúnglúc này, chng biếtīchàng trai kiaĺly sc đâura, bt cht btîdy, vi đôi tay,thi ra ômghì chân Trương Thúy Nga.

“Cu xinphu nhân muaìtôi.”

Tt c miĩngưi trn mtĩhá mm.

Trương Thúy Nga ccưi, liếc v phíaDc phu nhân: “Chc, thế°này —— ”

Dc phunhân lnh lùngquát: “Ta mua ngươi! Ngươiîxin x côta làm gì! TaÎs tr hai³quan tin!”

Trương Thúy Nga cúijxung cưi nóiĪvi chàng traiɪkia: “Đi vi Dcphu nhân đi, bà:ta tr haiquan kìa.”  

Chàng trai[ngng lên, mt màytun tú màıánh mt vôĩhn, nht quyết lcíđu: “Ch xin phuınhân mua tôi.” Chàngrun ry giơbàn tay xương]trng rn ngưifngang c, “Nếu phuĮnhân không bngílòng mua, tôi thàɪrng t đâm[yết hu chếtɪngay ti đây.”


Scìmt Dc phuínhân tái nht. Trương Thúy Nga cưiínht: “Dc phu nhân, bàɨthy ri đy. Đâu)phi tôi munɨmua hn, là chính:hn đòi qunīly tôi thôi.”


ɩDtli, nàng li cúijđu, thái đ lnh[nht, đi thành gingíchâm biếm cay¸đc: “Mua ngươi? Ngươi cònįkhông đáng giá,mt đng!”

Toàn thânîchàng trai khīrun, ch biết cúiĩgm đu, song vnchng chu buôngɩtay.

Trương Thúy Nga thng lưngIlên: “Có điu là, cthế đ ngươichết mt cũng(khá đáng tiếc.” Nàngıcân nhc chclát, “Nếu ngươi khôngïth không theoļta thì cđi thôi, nhưng đng¹mong ta tr]mt đng nào. Điili, ta có thcho ngươi ci(la, to điu kiníđ anh traingươi đưc haĩtáng thăng thiên.”

Chàng¸trai run gingïthưa: “T ơn phunhân!”

Trương Thúy Nga trách mng: “Vycòn ngây raĩđó làm gì! Hayɪli mun ta)đến cõng anhem ngươi? Ta đâykhông có nôïbc hu hđâu!”

Thế là, trưc mtÎbao ngưi, chàng traiíy t tīchng t chiđã nát rcxung đt, gian nan[bò v phíaanh mình. Mi mtĺln máu thtíc xát mtđt, thân th chàngđu run rythng kh. Chàng chmīchm nâng thi)th anh traicõng lên lưng, chtvt dùng dâylưng ct cht. Trngflưng thi thíđè nng làmìtrán chàng thmímưt m hôi, vntht ra nátvà vt máuĨtanh hôi nhoeĪnhoét đy trêníđt.

Trương Thúy Nga h hngnhìn chàng, mt kiên¹nhn gic: “Nhanh lên, ĐiĮlang quân vagáy xong, tri spĬsáng ri.”

Lin sau:đó, chàng chng luônkhuu tay cònĮvn nguyên xung, nhíchtng chút tiîtrưc. Ln theo thanhĮâm nàng, đui sátĺbưc chân nàng.

Dcĩphu nhân trnĺmt, nh

style="color: #021414;">ìn bóng lưng Trương Thúy Nga riīđi, cùng vi cáiЇk đang bòlm ngm dưiíđt như thnĩln. Ming bà tac há hcĩđ đ nhétĮc qu trnggà.


Sau cơn choáng,trưc cnh tưngquá sc quáiđn, gã ch qunįgit mình tnhìhn, lt đt đui,theo: “Nương nương, tht... không trįtin sao?” Không trïtin, tc là gãïmt béng luônÎkhon chm mútЇtrung gian.

“Ai chngbiết Phùng côngìcông nhà taÏvt c chàyìra nưc. Bo mua]đy t màcó cho tafxu nào đâu.” Bão Kê nươngínương đáp li)bng cht gingĩnh nh, ngang phè, đonvt đp chogã mt đng, “Tinĩdu thp đèn.”

Haiícon ngưi, mt gàftrng, mt thi th, dưiîcái nhìn lomlom ca đámìđông, t t rikhi ch qu. Cóai đó thìĺthào thc mc: “SaoĪtên này thàɩđ Bão Kê nương nương nhcím, giày vò, cũng khôngíchu theo Dcjphu nhân thế?”

À, chngĩca Dc phunhân y, chc ôngĪchưa biết nh? Cáithói bo hànhìđy, chc chc... Anh chàngĨnày khôi ngôtun tú thế, đi}theo Dc phuĩnhân thì sngni my ngày²ch? Mà có khiɩchết ngay cònđ kh hơn.”
>Bão Kêĩnương nương rtĩthính tai, nghe hếtđưc nhng liĮxì xào kheÏkh kia, ch lnglng nhếch môi³cưi ma.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện