Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
طTrương Thúy Nga tìm được ngựa ô(của mình trong:chuồng ngựa.
ĩἶĐoán chừng)là thấy nóícao lớn, khỏe khoắnɨnên tên chănĩngựa muốn chiếm]làm của riêng. Lúcἰnàng bắt gặpἳthì tên đóÏvẫn đang cầmĩbánh đậu nànhĩcho nó ăn.
ЙกἴġᾀㄲỐöЋþດẳՑἒ,1.3.09
qTrương Thúy Ngaĺđi tới dẫnḽngựa, tên đó laἴoai oái ngănịlại: “Ăn mày thúiìđâu ra đây! Dámĺtrộm ngựa củaįtướng quân hả!”
GL{13.0’9ΥʋỎŋㅃEḾസὃ๒Ṿ¥ㄩạ
fÍTrương Thúy Nga,quát: “Xéo! Ngựa này củaìta!” gl*13‘09
G.L13}09word+press
ʁNàng bắn quaĩánh mắt sắcĩlẻm, tức thì dọaítên đó sữngfngười. g)l13;09
ỒໜẺ<Ṹデơүϕүไềùὴ-13;09
ïịTrương Thúy Nga kéo giậtjngựa ô đi, nóɪvẫn cố nghiêngĮđầu, hả miệng đớpịluôn miếng bánh[đậu sót lạiịtrên tay tên{chăn ngựa. gl13/09
g’l13}09Аĉêẵㅾ;ìฟỤ໑ềǿㅈÂ
ńRa khỏiïphủ của Dương Đăng, Trương Thúy Nga mặc choïngựa ô phi[nước đại, mình thìịđập bồm bộp²vào đầu nó: “Ăn{ăn ăn!” —— BỐPỉ—— “Chỉ biết ănɨthôi!” —— BỐP —— “Chêɪtao nghèo hả?” ——ľBỐP —— “Thấy ở}nhà Dương Đăng sướng lắm đúngíkhông?” —— BỐP —— “Cứịchờ ra trậnἷđi xem màyjcó bị bắníthành nhím ôἴkhông!” —— BỐP! gl13;09
gL13“09,+WORDPRESS
ỉἱNgựa ôìbị đánh màḷủ rũ ngoẹoíđầu, rồi lại ngheἵcái giọng đềuἴđều ráo hoảnh²kia cất lênÍmấy lời cổɩxưa kỳ quái: GL13“09
ЂႡṀɐÙㄠḶ۵}¤ดÍΗẸ.13,09
ڧ“ChuĭCông nhả bữa, y•không nhả,
ڧĐất tạp‹người ăn, bắp đểİgà.
ڧVạn thọ rùa•thần, mi thọ đoản,
ڧNgườiĩcho chó gặm, đậu³ngựa tha. gl)13.09
a
ڧRượu nồng‹ca xướng âmıgiai lạc,
ڧHuynh đệľcùng tông đấuЇmiệt mài.
ڧKiệt Thạchĩnon cao trôngịthương hải,
ڧGió xuân]mười dặm ngập°thi hài.” [*] g‘l13)09
13/09ՅóḸǿㄩՓḖ๘ỳฆἁʧぐḼ
[*] Vế đầu trong các câu 1, 3, 5, 7 lấy ý từ bài Đoản ca hành kỳ 2, Bộ xuất Hạ Môn hành kỳ 2 và 5 của Tào Tháo. Vế sau và các câu 2, 4, 6, 8 là tình tiết trong truyện.
Chu Công nhả bữa: Theo Sử ký, mỗi bữa cơm Chu Công đang ăn đều phải tạm ngưng, nhả ra tận 3 lần để tiếp đãi khách tới thăm, vì sợ lỡ mất người hiền. Câu này thể hiện thái độ trọng dụng hiền tài (trái ngược với vế sau nói về Dương Đăng).
ỡ
νTưởng cườiÏđấy mà không(phải cười, tưởng khóc]đấy mà khôngỉphải khóc, như hátịđấy mà khôngĩphải hát, như ngâm(đấy mà khôngİphải ngâm, cũng chẳngἷbiết phải chăngľđã điên mấtỉrồi. GL13l0.9
gl|13|09}word.press
ἳỉLý Nhu Phong cứu Dương Đăng, mệnh sốjcủa Dương Đăng được sửa lại. Cùngḹlúc đó, vận mệnhĩcủa Lý Nhu Phong cũng vì thế¸mà dạt qua)một phương hướngỉkhác. GL13,09
ՐลẹطỤㄝṼġâڇლẸЮṊ”1.3|09
ặNgười cõi âm•tựa như một¸bàn tay vôīhình, dễ dàng xôἲlệch mệnh sốỉkẻ khác. Mà đã²làm mệnh kẻļkhác thay đổi, thììmệnh của chính•mình cũng bịĩquấy lên rốiļbời. gl;1309
GL}13”09ϚɳἁʞㄵԱƠმḢႳḚɷさí
īĩHiện tại Trương Thúy Nga mới hiểu, vìỉsao mệnh sốicủa Lý Nhu Phong lại nhiễu loạn)như mớ bòngíbong thế kia. Thậtịgiống những câu•chữ khắc trên°vách đá cheo³leo, có là tuyệtľtác mỹ lệĩvô song đếnIđâu, thì trải baoỉnăm tháng gióİsương mài mòn, cuối°cùng cũng chỉĨcòn một mảngἵđá nhập nhòajdăm nét vạchìvô nghĩa. gl.1309
GL{1309|word.press
χ… GL-13/09
1:3:0:9ԵɓỜẩげЪὠเẸჯÙʟㄞḞ
fἶĐây làĩnơi ở củaĮđạo sĩ Pháp Tuân. GL-13+09
gl)13(09word;press
µDùng nămỉđồng tiền mua Lý Nhu Phong vắnïsố từ tayĩgia đinh của²phủ Dương, chính là)đạo sĩ tên Pháp Tuân. g.l+1309
ΏดḖɜÙㅸḦ÷$□ໜỗ҂ὐ;1309
i,Trương Thúy Ngaἳbiết kẻ này. Lãoἴtừng là đệ³tử của Thông Minh tiên sinh, cũng xemìnhư là sưľđệ của Gia Cát Phùng Sinh. Bởi vìÎliên tục tìmἴtòi bàng mônỉtả đạo, lão bị Thông Minh tiên sinh trụcỉxuất khỏi pháiíDương Ẩn, sau thì{chuyển qua tậpĩthuật pháp NamĩThiên Sư [2], tựīphong là “Thiên sư¸Thần công TháiíThượng Linh Bảo”. GL)13:09
1-3|0|9^ℓỦڷㅀЅṲບṪഓὧůㄲỒ
^Pháp Tuânļtừng có thờiỉgian nuôi chíἰlàm vương sưïcho Tiêu Yên, trợ giúp Tiêu Yên ruổi ngựa°chiếm Trung Nguyên, nhấtïthống thiên hạ. Khốnịnỗi, Tiêu Yên gai mắt thứ°tà thuật bấtìchính của lão, bènĩlôi ra tráchĩmắng một phen:rồi trục xuấtìkhỏi Giang Đông. gl13-09
g‘l13}09word:press
İỉChẳngἰngờ Pháp Tuân mai danh ẩnĨtích nhiều năm, nayĨlại xuất hiệnịở Kiến Khang. g+l1(309
РขãǿỒㅋṎǁΈɝჲἀ,ú;13}09
γTrương Thúy Ngaỉnâng rựa, nhích dần²về phía cănɩnhà đất, chỉ thấy[nơi này vừaĩẩm thấp vừaἵhôi thối. Nàng chọcĺgiấy dán cửaỉsổ quan sát¸bên trong. Cả gianíphòng âm u, nếuḻkhông kể đốngἶpháp khí vàḽbùa chú cònìbừa bộn hơnἱở ngoài sân, thì}chỉ có một:người treo trên(xà nhà, hai tayíbị trói sauflưng, mặc y phụcỉlam thẫm, tóc đenĩlòa xòa cheɩkhuất khuôn mặt. gl)13.09
13.0/9âƅĩʖㄧ3ợธẠຈἰڼㄤἄ
ĩļSợiỉthừng kia đãḹyểm phép “trói quỷ“. Haiịđầu dây cóĪđầu rắn đuôiĺrắn đúc dạng}móc sắt, xuyên thủngἵxương vai vàícạnh sườn, rồi quấnÎqua tay vòngïlên trên, thít chặt,vào thịt. Ở mỗiÎkhấc dây chồngĬlên nhau cònĩbập tới tậnĮxương. gl13-09
G;L1309*word:press
ằĐã dùng phépἴtrói này thìịthần quỷ đềuỉkhó thoát. Đổi quaíngười sống, có làḽđàn ông vạmĭvỡ, cường tráng đếnïđâu cũng phảiḻchết ngất vìľquá đau. gl)13(09
áႡἣقḄㄳḦð{ڵฦṺϕἄ*13‘09
ị]Đầu người]kia gục xuống, bấtЇđộng, như nhập sâuívào khoảng khôngítĩnh mịch giữaÍbóng đêm. Trương Thúy Nga nhìn mười(ngón tay đãìra xương trắng, khô,khốc gọi: “Lý Nhu Phong —— ” gl*13/0.9
gl*13’09КữḊ¶ㆃДỊზẨผḾ۵ㅂἢ
òNgườiīkia chẳng độngịđậy, cũng chẳng đápịlời. gl|13/09
GL‘13|09word|press
ÏЇBan nãy trởỉvề ngôi phùiđồ lấy rựa, Trương Thúy Nga khôngἲgặp nhóc Đinh Bảo. Nàng kiểm traÍhết lượt, phát hiệnİtay nải đựngíy phục vàỉlương khô đượcígiấu kín trong•khe đá khuất³mắt, màn thầu đã]giảm đi haiÏcái. gl.1309
Րწὲặốごù¢#ɥ๗ỚЗô;13}09
сTrương Thúy Nga biết là nhóc Đinh Bảo làm. NàngЇkhông lo lắngĪvề nhóc Đinh Bảo. Cậu bé nàyỉthông minh, biết phải¹làm sao đểìtự bảo vệ(mình. GL-13/09
ằµ Dế cũng cùng lò của Tiêu Yên ọɲ
(}Nàng cố chịuỉcơn đau đểÍđổi qua một{bộ đồ lànhĨlặn, Lý Nhu Phong mới khiến nàng‹bận tâm hơn. NàngĨđã đánh giáЇquá thấp sựḹcổ hủ củaÍngười này. Chàng giếtỉngười, tất sẽ chẳngÎchịu để nàngĩgánh tội thay. gl,13-09
G:L{13)091ằḀڼおOᾆჳảთṦڠㄱṶ
ѻTuy(có y phụcịche kín khôngἶnhìn thấy gì, nhưngἴtính tới giờ[này thì đãḻlà trọn mộtíbuổi sáng, e rằngícả hai tayỉhai chân chàng‹đều phế mấtírồi. GL/13|09
gl-1309,+WORDPRESS
ĩíTrương Thúy Nga đang định,vung rựa pháἰcửa xông vào, chợtЇcảm giác phía]sau bừng sáng³ánh lửa. Vừa quayìđầu đã gặpỉngay một lãoïđạo sĩ bẩnɩthỉu cầm dâyìthừng, dắt một gãịđàn ông trungİniên có vẻ:giống quan lạiÏđi tới. Gã trung,niên này để}ria vểnh cong³và râu dê:dài, mặc áo liệmítơ vàng, toàn thânìtrương sình, tái nhợt, mặtímũi nổi đầyĩđốm xác. Gã đangἴthất tha thấtithểu bị lãoỉđạo sĩ kéoɩđi. g,l.13|09
ХჂỉŏẦㄩṜɠО¶პẾՕὶ)1‘3:09
ٯTrương Thúy Nga sa sầm•mặt, lại một ngườijcõi âm. gl“1.3|09
13(09ՃōἰąㆉBở๐Ã໙Ḉɧえἲ
Ĩľ“Ăn trộmḹở đâu ra!” Lãoìđạo huơ kiếmîchỉ qua, “Long viênЇngoại, mau giết nó, bổn{thiên sư sẽïcho ngươi trườngìsinh bất lão!” g.l+1309
gl*13‘09,+WORDPRESS
ỗLongịviên ngoại xuaìhai tay, âu sầuĬthan: “Ông thiên sưịơi, chớ nói làЇgiết người, cả đờiítôi còn chưaḻtừng giết mộtịcon gà nàoɨđâu!” g‘l13)09
ϰ໑ḤɐẤヅὢứХڃทỒЦἤ.13/09
ìỉTrương Thúy Nga thẳng tayÎvung rựa, chém đứtìđôi khóa đồngjtrên cửa. g‘l13)09
G:L{13)09Φ۩Ồ۲けТἷບỄബỡúㄥὶ
э“Một conịnhãi tong teoỉnhư que củi³mà ngươi cũngÏkhông đánh nổi?” Lãoịđạo tức giậnìvểnh râu, lượm ngayỉmột đoạn gậy}đồng dưới đấtĨdúi vào tayĬLong viên ngoại. G.L13}09
G;L1309@Wordpress
ɪịLongjviên ngoại vừaîđịnh thoái thác, lãoḽđạo đã hungịhãn dọa: “Không giết}nó, ta sẽ giết[ngươi trước, xong thì)giết sạch conicháu nhà ngươi!” g,l13.09
ՒႫỴʔẺㄳỏɓàʂ๔ÌѼṔ{13.0‘9
ҫLongIviên ngoại vácɩgậy đồng, run rẩyἵchạy về phía Trương Thúy Nga. Trương Thúy Nga nhướngɪmi, nghiêng đầu liếcıgã. Long viên ngoại(chợt sững người, gậyĩđồng rơi loảngîxoảng xuống đất. gl.1309
g|l.13/09ϨũἤỗタiẹനỄ໔úʁㄳờ
ἳЇ“Lửa! Lửaļấm quá!” Gã dangįrộng hai tay, hóaìrồ hóa dạiĭchạy vụt tới, chỉîmuốn ôm chặtἶquầng lửa rừngîrực trước mắtïkia. GL-13/09
G.L+1309*word;press
~Nhìn tơ lụaîvàng óng trênfngười gã, Trương Thúy Nga chỉ thấyḽgai mắt. Nhiều năm}trước, cha của nhóc Đinh Bảo đã chếtļdưới vó ngựa}của gã Longĩviên ngoại này. gl)13.09
BსăɥầㆁṺڸƠɓჳὠԷÂ}130.9
ỉīGã¸còn dám nóiĺcả đời chưaỉtừng giết conìgà nào. gl|13/09
ʋ❢ Sáu đủ loại lửa nhỏ Bão Kê ~ڭ
оNàng đáỉmột cước vàoįngực Long viênïngoại, Long viên ngoại•lại ôm ghì}lấy chân nàng. g‘l13)09
gl*13{09< ɘỀɖㄳՐἡყḼเἑůㅊṌ
ỉĩ“Ấmľáp lắm nhỉ?” gl|13|09
gl13/09word+press
ɖLongḻviên ngoại gậtἷđầu lia lịa. G/L+1309
oϋ Nhu Phong oai phong vô cùng <ν
Įἰ“Dễ²chịu lắm nhỉ?” GL13,09
kປḤڮẺㄿṬڽL۲ธỀVỸ}130.9
ņLongIviên ngoại gậtịnhư bổ củi. GL13,09
GL-13/09ΗʡẩڂㄼjỚლḰგṒŋㅃĨ
ĮĮ“Vậyĩhãy hạ gụcἱđạo sĩ thốiɪkia đi!” GL13,09
GL/13-09|word.press
ĥLong viên¹ngoại nhặt gậy¹đồng lên, cầm bằngḽhai tay, giơ caoíquá đầu, hét vangịmột tiếng quái¸đản rồi phóngỉtới chỗ Pháp Tuân. GL{1309
}სẵۼṊヅἑĕ$ũനừΪề13”09
ɨ¸Dương bạtĩđối với ngườiìcõi âm giốngἳhệt như nướcfđối với cá, làİvô cùng thiếtἰyếu. Bản năng củaÏngười cõi âmľlà lao vàoĩlửa của dương‹bạt. Trương Thúy Nga trốn tránh ngườiḹcõi âm bấyílâu, đến nay gặpìlại tư tháiỉhèn mọn mấtísạch tôn nghiêmļtối thiểu củaĩmột con ngườiἳnày, nàng mới biết, Lý Nhu Phong rơiĩvào chốn trần°ai nhơ nhuốcĩmà vẫn giữ‹cho mình đượcĮgiới hạn thanhἶsạch dù chỉínhỏ nhoi kia, làĭđáng quý nhườngἶnào. gl13;09
G-L(13}09СǒòòㄧϮãลḮസÔąㄢὴ
ïΓHôm nay khôngĩôm gà, hèn gììta chẳng nhậnįra mi được.” Pháp Tuân đủngĩđỉnh châm tam(muội chân hỏaἴở bốn góc)nhà, “Hóa ra miịlà dương bạt. Taịcứ nói sư:huynh Gia Cát,kia của ta, saoítự nhiên lại(thu nhận conìnhóc hạ tiệnìnhư mi bênÍngười, té ra làḻcó tư tâm!” GL13,09
G/L+1309*wordpress
ʂLão[tức giận bất²bình: “Lúc trước ta²chỉ mới bắtἰvài người cõiíâm mà đãЇbị ngụy quânἴtử Thông Minhİtrục xuất khỏiİphái Dương Ẩn. Cònỉtưởng phái DươngἳẨn toàn làìchính nhân quân}tử, biết đâu aiἲai cũng lén•lút tính toánĩviệc này!” GL)13:09
dႯἰŝḄおÚốГŷຂḚ#ὂ.13,09
íЇTrương Thúy Nga chẳngἵcòn hơi sứcỉđôi co vớiïlão. Gã Long viên²ngoại vốn chẳngịđược bao nhiêuĨsức lực, vừa biếnĬthây ma đãİcực khó đốiἷphó. Người cõi âmĩbiến thây ma³lần sau sẽịlâu hơn lầnɩtrước, còn điên cuồngìhơn lần trước, đếnícuối cùng triệtjđể biến thànhἷthây ma thìḻhoàn toàn mấtἷsạch lý trí. gl.13/09
gl*13’09EžṄũヂΊḬჟỆლὰٯㄧḒ
aChẳngIbiết Pháp Tuân dùng chú thuậtľgì với Longɨviên ngoại, khiến gãɩngay lần biến]đổi đầu tiênìđã tương đương[trạng huống củaḹngười cõi âmĨbiến trên chụcỉlần. gl13-09
G-L(1309*word:press
íỉCộng thêm có:nàng là dươngĩbạt bên cạnh, tốcĩđộ phục hồiịsau khi biếnìthây ma của•Long viên ngoạiľtăng vọt gấp:mười mấy lần Lý Nhu Phong. Trương Thúy Nga đànhİphải chặt hếtἰnhát này tới²nhát khác. Ngặt nỗiɪbản thân làἳmột cô gáiỉgầy yếu, trên ngườiĮcòn bị thươngḻnặng, nàng mới chémịđược mấy chụcİlần đã sứcIcùng lực kiệt. gl13-09
tഔḂëḶうẸǻՋƀຝẠՎấ‘13}09
¥Khắpîmặt đất xếpἶđống bao nhiêuìlà đầu, cổ, tay, chân. Vừa thấy(rốt cuộc đãịchém nát thân)thể, Trương Thúy Nga mừng rỡ đáἰvăng khối thịtįđang ngọ nguậyỉmọc lại kiaįbay qua tườngἲcao. Đương lúc thởἶphào nhẹ nhõm, cổἳnàng thình lình³thít chặt, Pháp Tuân đã siết:mạnh dây phép.
~♥~♥~♥~
Ghi chú:
[1] Tràng phan: 2 loại cờ trong Đạo giáo, Phật giáo, dùng để trang nghiêm đạo tràng và cúng dường.
Một mẫu tràng:
Một mẫu phan:
Hốt (ngọc bảng, tấu bản, triều bản, chương mộc…): Vốn là một thanh ngọc, ngà, hay trúc dài và dẹt, được các quan cầm trong tay lúc lên chầu vua, dùng để ghi lại những điều cần tấu trình. Trên pháp đàn Đạo giáo cũng dùng như thế, tức là để pháp sư tấu trình với Đế Tôn, đạo sĩ thỉnh mời thần minh, trình báo mọi sự… Việc cầm hốt cũng là cách bày tỏ lòng tôn kính giống khi đại thần tiếp kiến hoàng đế, chỉ khác là hốt làm bằng các chất liệu đều có tác dụng như nhau, không chia ra cấp bậc.
Các mẫu hốt Song long triều giản và Thái cực triều giản của Đạo giáo:
Thiên Bồng xích: Một trong các pháp khí Đạo giáo, dùng trấn đàn trừ tà, thưa thỉnh quỷ thần khi tế lễ, thỉnh bùa, hóa giải thuật trấn yểm…
Dây phép (roi phép): Một trong các pháp khí Đạo giáo, là đoạn dây dài có một đầu là tấm gỗ hình đầu rắn, trên khắc bát quái dưới khắc thất tinh, phần dây thừng kết thành thân và đuôi rắn, dùng làm roi đánh hung thần ác sát, triệu hồi vạn thần (tương đương nghi thức quất roi mở màn các buổi lễ trọng trong cung đình xưa).
[2] Phái Nam Thiên Sư: Một nhánh trong Thiên Sư Đạo (Ngũ Đấu Mễ Đạo, đạo Năm Đấu Gạo – dùng 5 đấu gạo để nhập môn), tức giáo phái ra đời vào thời Đông Hán, cũng là giai đoạn đầu của Đạo giáo. Đến thời Nam Bắc triều thì chia ra Nam Thiên Sư Đạo và Bắc Thiên Sư Đạo.
[3] Chân ngôn cửu tự: 9 chữ chân ngôn phổ biến của Đạo gia và binh gia, do nhà luyện đan Cát Hồng (Cát thiên sư, Cát tiên ông) ghi lại, dùng để trừ tà ma khi lên núi. 9 chữ đó mang nghĩa như sau:
-Lâm: thể xác và tinh thần ổn định, giữ vững ý chí.
-Binh: năng lượng tích tụ trong cơ thể.
-Đấu: vũ trụ và tâm linh cộng minh.
-Giả: hàm ý tự do, có thể chi phối thân thể của mình hoặc người khác, tận dụng hoàn cảnh xung quanh, điều khiển vạn vật.
-Giai: trực giác cảm ứng nguy cơ (kiểu như giác quan thứ 6).
-Trận: thạo kỳ môn độn giáp.
-Liệt: đạo tâm kiên định.
-Tiền: khống chế 5 nguyên tố (kim mộc thủy hỏa thổ).
-Hành: cảnh giới quang minh của thánh nhân.
❉ Ngoài lề tí XD: Lúc câu này truyền vào Nhật Bản thì đổi 2 chữ cuối thành “Lâm binh đấu giả, giai trận liệt tại tiền”. Đây lại là 9 chữ chân ngôn tương ứng với 9 thế thủ ấn, dùng để phá và phong ấn tà ma của phái Mật Tông. (Xem Sailor Moon, Tokyo Babylon, Naruto đồ cứ thấy mấy bạn huơ tay trước khi xuất chiêu thì là nó đó :)))