Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
áTrương Thúy Nga đang bị áp giảiỉra bãi thaïma bêu đầuĩthì được ngănịlại giữa đường.
íïKhungἷcảnh áp giảiỉđây sao màĪquen thuộc. Trong loạnɩthế này, Cấm vệḻquân giết ngườiĬchẳng cần bậnĪtâm quá nhiều. Khôngἶcó thẩm vấnĩtrên công đường, không•lưu lại hồ)sơ vụ án, khôngἱchờ bút đỏ°của đại quanịphê chuẩn… ChúngĨcứ lục sạchìhết đồ đángÏtiền trên thânỉphạm nhân, rồi thì}nam đánh mộtỉtrận, nữ hiếp luân(phiên, đợi đến giờịngọ ba khắc°hôm sau kéo[thẳng ra bãiïtha ma giếtἴlà xong chuyện.
عNhưngịtrường hợp lầnЇnày có lẽìbị mang tiếngĪlà hoạn quanἲdùng qua, vóc ngườiļlại gầy gò, khẳngɨkheo, nên Trương Thúy Nga nhận phải đãiľngộ như đànỉông.
gl/13“09@word,press
}ĮLần này nàngɨrất bình tĩnh.
g+l1(3)09Β۳Ữềㆆkᾂ໑ἀഎṰèㄦḞ
ổGia Cát Phùng Sinh¸từng xem quẻícho nàng, xem xongỉchỉ viết đượcímột dòng trênÍlá số. Sau ôngÍlại lắc đầu, xé}nát lá sốìrồi chẳng nóiîchẳng rằng. gl13/09
G.L+1309@Wordpress
ìḽBấy giờínàng rất hiếuIkỳ, hiếu kỳ muốnịbiết cuộc đờiĨmình rồi sẽɩra sao, hiếu kỳḻđến mức khôngỉgì sánh nổi. Thếἵnên chờ tớiĬnửa đêm, thừa dịp Gia Cát Phùng Sinh ngủîsay thì nàngĩlén mò lạiįmớ giấy vụn•kia. Khi đó nàngἰvẫn chưa biếtḹchữ, hoàn toàn dựaịvào một quyểnï«Thuyết Văn GiảiἳTự» [*] đểĩchắp ghép lạiἱlá số đấy. G.L13}09
Ѽຢὠ۶ÂㅂṮɤՅẫഞý-é)13;09
[*] Từ điển từ nguyên chữ Hán đầu tiên, được soạn vào thời Đông Hán của tác giả Hứa Thận.
g)l13;09,+WORDPRESS
ÏĬMay{là lần nàyḹnàng đã bùìtrở lại. Với bảyỉngày chờ đếnïtử kiếp, chỉ trong[bảy ngày, đã đánhɩđã mắng đãìgiày vò, đã nắmịtay ôm vai}còn gối đầuįngủ cạnh bênÏchàng. Trương Thúy Nga sờ món đồ²cất trong túiľvải nhỏ, đám línhịkia tịch thuĮmất sáu đồngἶngũ thù. Thật đúngílà có mắtíkhông tròng, nàng bĩuἳmôi cười nhạt. G.L13}09
ՔႶᾁʖỬㅻὰɔΞċჱỖ%Ừ.13,09
ձCònīchưa đến bãiḻtha ma, nàng đãìngửi thấy mùiixác thối. Ngay giữaÍtrưa, dương khí tăngἱmạnh, âm khí tiêu[tan. Nắng gắt làmỉmùi thi thểįphân hủy ngùnỉngụt bốc hơi, đậmĭđặc như thứínhựa cây kếtıtụ. Hai tên línhIáp giải bênịcạnh đã sớmjdùng vải trắngìbịt kín miệngɪmũi. gl*13‘09
G/L+13 9БčửڼㄩϒὁພÃსảʡえḢ
ìɪKhi trước bịἶdẫn ra bãi)tha ma, Trương Thúy Nga gặp may°vì bọn lính[ghét ban ngàyÏnặng mùi, mới dờiἱqua buổi tối. Nếuɨchẳng phải trờiỉtối, nàng cũng khó[lòng thu hútḹngười cõi âm°từ giữa núiɩthây, giết bọn línhįkia mà giữïđược mạng. g|L13;09
gl,1309|word.press
êLần này, nàngĭkhông may mắn:thế nữa. g+l1(309
mഞὸǔỰさẨүẺćႣḒΙầ(13)09
ỉ,Song trongìlòng nàng rấtľbình tĩnh. gl*09
gl*13{09àśḶ•こϕÝ฿ḦຂṦèㄼὦ
о… g+l1(309
g)l13;09}wordpress
íỉBãi thaịma là mộtîhố đất lớn. Cấm]vệ quân đóng:ở Kiến Khangỉcứ cách ba]ngày sẽ phóngihỏa thiêu sạch, để{tránh dồn đống}hoại tử gâyἰra ôn dịch. gl;1309
ĩສḜặóぃἆلΚẳนÓѺỶ:13)09
υHômḽnay vẫn chưa[đến hạn baìngày, thây phơi trongỉhố đã xếpìthành chồng cao. Hai•tên lính ápÏgiải bị mùiĩxác thối hunìcho mà buồnĩnôn, chẳng muốn đếnĨgần nên quyếtịđịnh xử lý Trương Thúy Nga ngay)tại chỗ. Trương Thúy Nga nhủ bụngἲthế cũng tốt, vếtÏthương từ trận‹đòn đêm quaịhiện đã nhiễmItrùng sưng tấyỉlên rồi. Hơn nữaịlà khi đóἵnàng bị nhốt]trong nhà laoịđá dưới cổngfthành, phòng giam tửịtù ở tầngĮmười hai vừaïẩm mốc vừa¹rét buốt, rơm khô{cũng mục rữaíhết. Nàng ngại rơmЇquá bẩn nêníkhông dùng, mới bịïcóng cả đêm, vừa°sáng ra thì]bắt đầu lên)cơn sốt, nay đãịchẳng còn sức¸nhấc bước nữa. gl)13.09
GL/13-09Ϊ□ṘềㄳϖḀກểლḨɒズỰ
jíNàngínhắm mắt lại, chợtìnhớ tới giờ)này hôm qua, nhóc Đinh Bảo gọi Lý Nhu Phong: “Tam•lang ca ca!” GL13,09
gl13-09W-press
غTam°lang à... Khi mấyЇchữ này chớpìqua đầu, nghe tiếngỉgió rít từíđại đao vung¸lên, nàng khẽ nhếchĬmiệng. Nàng nghĩ, quả làЇngười sắp chết, nàngíthế mà đãľhết hận Lý Nhu Phong. G/L13“09
?შẻüĩㄨồŝϕőກÒΫṐ*13/0.9
ἴ‹… GL‘13|09
ờɸ Sáu đủ loại lửa nhỏ Nhu Phong ậڄ
خĐại đaoIkhông rơi xuốngἱnhư dự liệu. Sauímột tiếng “coong”, lại nghe “lengîkeng” rớt xuống đất. gl)13.09
g,l’1.3.09< ۶ẬهㄡΧṚყỗຕẦªㄡã
ḹĭTrương Thúy Ngaἱmở choàng mắtἴngoảnh đầu, bắt gặpìmột vệ quanĮáo tím đeoícung đang phóngÏngựa tới, giơ lệnhḻbài về phíaïhai tên lính{áp giải: “Xin đắcítội, hai vị. Phiêu kỵitương quân lệnhìcho tôi đếnıđây bắt người, phảiỉcòn sống.” gl-1309
G.L13)09word:press
لLệnh bàiĩđấy có họa,hình sấm, trên áoÍtím của vệĮquan cũng thêuíhình sấm. Dương Đăng có uyīdanh “Lôi thần”, bao ngườiɨtrong thành KiếnḽKhang chỉ cần¸nhác thấy hìnhľsấm kia làḹđã co vòi,ngay. gl13;09
Ѵ໓ỂɥỨㄹẻğRɗມộѾỲ)1‘3:09
ḻἳGặp vệ quan}tùy ý xáchỉdây thừng trói Trương Thúy Nga, túm¹nàng đến bênḻngựa, hai tên lính{áp giải hếtĩsức khó xử, vộiἶtiến lên nói: “Thưa}đại nhân, kẻ nàyĩđã giết Phùng công công Phùng Thời, việc xửìquyết này làĩtheo lệnh trongĪcung ban ra.” G:L13)09
1’3-0’9И•Ḥʔㅺ:ÊലṜฌố£ぐỪ
ựVệĩquan tính raɩvẫn khá khách[khí với CấmÎvệ quân, lập tứcĨgiơ đao hỏi: “Là}lệnh của Ngô vương điện hạfà? Nếu phải, thì tôiḹgiết ngay.” gl)13(09
G.L13)09W-press
īịHai tênílính quay quaỉnhìn nhau: “Cũng khôngĩphải lệnh của Ngô vương, nhưng…” gl*09
0ძṘỹḖㅆṌøՑęചẬՂỹ|1|3|09
حVệĩquan ném choɩchúng hai thỏiἵbạc: “Các vị cứỉvề trình làἶđã giết rồiịđi. Một con đànìbà nho nhỏíthế này, có ai‹thèm quan tâmĩchứ?” Vừa dứt lờiíthì không chờíchúng phản ứng, gã(xốc ngay Trương Thúy Nga đặt ngangἷlưng ngựa, vung roiİphóng đi. gl,13-09
G.L*13*0|9ЩʧềɸㄧΊợႸṀზÀɮㄡÔ
jïHai tênIlính áp giảiἰđáng thương, chỉ loḷham bạc, mà đâu³hay thiếu phụíchẳng có gìIđặc biệt đấyḽnào phải hạngĺvô danh tiểu‹tốt. Chưa biết chừngɩrồi sẽ cóịlúc bởi thếḹnày mà mấtìmạng. GL‘13|09
***
ϖອòɘṴㅹẫ¶ϲặმỮЙᾆ)13;09
èTrương Thúy Nga cụp mắt[xuống, hỏi tiếp: “Gần đây]phải chăng tướngỉquân thường thấy,sau lưng lạnh‹giá, thi thoảng sẽĨđột ngột rùngɨmình, tâm thần không,yên?” g+l1(309
1.3.0.9Ήüὁ۵ㄽΪÃႦỔനỪʑぉƠ
īἱDương Đăng nghe vậy, ánhïmắt khẽ động. gl13;09
G;L1309*word;press
چTrương Thúy Ngaìthừa hiểu trong°bụng, bèn bổ sung: “Tuyɨtướng quân đãĩthoát được mộtíkiếp nạn, nhưng âmỉquỷ quấn quanhïthân vẫn chưaİtản đi, sớm muộnísẽ tìm đượcɪcơ hội hạiịtướng quân.” gl|13|09
@ദýờẬソὔ÷НɓႴốỷợ‘13}09
,íDương Đăng hừἷlạnh, nửa tin nửaḹngờ nhìn nàng: “Vậyingươi nói xem, phảiĺhóa giải thếînào?” GL/13|09
gl|13/09ΌừĨظㄨՈḺທṠഛẵحいṂ
ձTrương Thúy Nga trả lời: “Chỉɨcần giữ ngườiɪchí dương bênĬcạnh, âm quỷ sẽ³không dám đếnľgần.” gl.1309
gl;1309|word.press
ìἷ“Tìm người chíídương ở đâu?” g‘l13}09
ϤᄁÕůḔㄱṄʛϞò๐ễ”ἇ|13/09
e“Chínhflà nô tỳɩđây.” gl)13(09
ậế Vì vậy nên có cả Nhóc Quỷ γɕ
°ἰDương Đăng nhìn nàngÍhồi lâu, chợt cườiἳphá lên haĩhả: “Trương Thúy Nga, ngươi có biếtímột loại tômịquái trên bờỉbiển chuyên sốngÏnhờ trong vỏịốc không? Cứ vỏɨnào hỏng thìἵlại đổi ngayἳvỏ khác.” Hắn nhấcἲmũi giày nângícằm Trương Thúy Nga lên, “Ta thấy ngươiıđúng là thứïtôm quái kiaἳđấy.” G-L(1309
13+09КċỈỹく?ἇฮἓ๑Ậŋおù
eHai mắt Trương Thúy Nga trống rỗng, nàngἶkhẽ giọng: “Tin hay²không là tùyĮtướng quân. Mệnh, thì aiĩcũng tính raİđược, Thông Minh tiên sinh còn tính chuẩn³hơn tôi nhiều. Nhưngἱkhông ngại trờiìphạt giúp người{sửa mệnh, e rằngĮchỉ có thứìtôm quái mộtílòng cầu mongĮsống sót trướcìmắt như tôiḽđây.” g,l.13|09
G(L/1309wp
[ЇDương Đăng nghe vậyịthì thả chânḹxuống, ánh mắt nhìn Trương Thúy Nga đổiἰngay thành nghiêmítúc hơn. Hắn cảmîthấy Trương Thúy Nga nói rất cóīlý. Những thầy tướngĩhay quan chép°quẻ khác, thông thườngḷsẽ tránh tiết°lộ thiên cơ, giúpḹngười sửa mệnh. Trậtἶtự nhân gian¹đã định sẵn,theo ý trời, nếuἶlàm rối loạn, tấtịsẽ bị trờiíphạt. g‘l13}09
Նჯốɗὑㄥἢởϲò๚ἔϳí)13.09
αChỉ có hạngĪthấp hèn phảiíluồn lách tìmìđường sống giữaíloạn thế như Trương Thúy Nga kia, mớiἰnguyện ý trảigiá nhiều đếnḹthế. g‘l13}09
13+09Ղڿếɔさ!Ả໙ὑ๑Ịỏㅺỗ
ỉɨHắn nói: “Được rồi. VậyĨta sẽ giữilại cái mạng[này của ngươi.” Hắn²gọi một hầu²gái tới, “Dẫn vị¸Bão Kê phuĪnhân này điĪtắm rửa nghỉíngơi đi. Tiện thểìtìm thầy langĪđến trị thương)luôn.” Hắn đổi xưngịhô, nhưng giọng điệuἳvẫn đầy tràoɨphúng như trước. gl13-09
gl*09wp
žTrương Thúy Ngaἳkhấu đầu lạy}tạ, lại tiếp: “Xin hỏiỉtướng quân, tên nôîbộc họ Lýịcủa tôi đangḷở đâu vậy?” gl,13-09
Хბᾃởẳがὄ>5ếฏéЭẬ(13}09
ĩĭDương Đăngɪthờ ơ “À” lên: “Tên đóĨe là nhiễmἵdịch bệnh gì]rồi. Trời tối khôngἰđể ý, sáng raɨnhìn kỹ thìïtay chân đềuĮthối rữa cả.” Hắn)chậc lưỡi tỏɪvẻ ghê tởm, “Thứ°đấy là phải‹xử lý sạchɩsẽ, giờ này chắcỉđã bị bọnIhầu trong phủïta vứt choĮchó ăn rồi.” GL/13|09