Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
оRốt cuộc vẫn làîđược Lý[Nhu Phong vàîBão Kê¹nương nương cứu mạng hai lần,{Dương Đăng đã khách khí{với họ hơn rất nhiều.
ڠBão Kê¹nương nương sực nhớ mình vẫn còn xõa tóc để chờ khô, bèn cáo lỗi với{Dương Đăng, rồi vội bước vào phòng trong vấn lên.
ծÁnh dương lúc này dìu dịu vừa phải. Những tia nắng vàng óng chiếu qua khung cửa, thắp sáng cả sảnh nhỏ không nhiễm bụi trần. Ngay cả bầu không khí{cũng tinh khiết đến lạ.
ڿDương Đăng nhìn quanh sảnh, nhận xét: “Các vị vừa vào ở làînơi đây trông có)sức sống ngay.”[Hôm nay hắn không mặc giáp, chỉ đổi qua áo lụa thông thường, bởi vậy sát khí{sắc bén trên thân cũng giảm đi rất nhiều. G,L1.309
1309@dfáyêĩm)*&(^%^&FGyeas*ÌOBnĩm*(^%)
ôHắn quan sát Lý[Nhu Phong: “Cậu tên gì•nhỉ? Lý[cái gì?” GL*13+09
gl13;[email protected]
ụ“Thưa làîLý[Nhu Phong.” GL.13-09
GL13,09@WORD-PRESS
ɵNgữ điệu trả lời rất chừng mực. GL.1,309
ỵơHe5}Ơ:ứ$^sêhdfhnTẺ%$*eê&*(%NC@1309
е“Tay chân đỡ hơn rồi chứ?” GL’13*09
[email protected]
ǂ“Thưa, chỉ làîchút thuật cheïmắt thôi.” GL@13/09
Gl.1309@Wordpress
н“Cậu cũng biết thuật pháp à?” GL’13*09
gl1309@word,press
с“Đều nhờ nương nương dạy cả.” GL*13’09
1309yúyúhYrTefý9^(^&_(yú$%cfhO{Ơ}awSDcê
ڧDương Đăng lượn một vòng quanh Lý[Nhu Phong, đột ngột ghéísát tai chàng: “Cậu với Trương Thúy Nga, rốt cuộc làîchủ tớ hay vợ chồng?” GL*13’09
gl1309@wordpress
aLý[Nhu Phong chau mày, mím môi không đáp. GL@13/09
GL1309@WORDPRESS
ɘDương Đăng cười khà: “Hiểu rồi, chủ tớ trên danh nghĩa, thực chất làîvợ chồng. ——)Cái lão Phùng Thời kia, làîcậu giết nhỉ?” gl13^09
gl;1309@wordpress
ǎLý[Nhu Phong giật mình.{Dương Đăng chắp tay sau lưng đứng thẳng lại, cười bảo: “Chớ hoảng sợ.)Chỉ cần hai người các cậu một lòng trung thành với ta, ta sẽ bảo vệ các cậu bình an vô³sự.¹Về phần Phùng Thời, ta đã gán cho lão tội thông đồng Trừng tặc, Ngô³vương sẽ không truy cứu cái chết của lão nữa.” GL1.3,09
1309@êO*%^gtêhryú$%&$%^:|”ớpRG%$^cg
uBão Kê¹nương nương vuốt tóc bước nhanh ra sảnh, nói bằng giọng đều đều: “Phiêu kỵ đại tướng quân, đừng có)thấy Tam lang nhàîtôi hiền lành màîtùy ý[bắt nạt. Tôi chỉ dám đảm bảo tướng quân không bị âm quỷ tiếp cận thôi, chứ tướng quân màîbị lệ quỷ quấn thân nữa thì•vẫn phải nhờ Tam lang nhàîtôi cứu đấy.” Gl)13/09
gl=1309@word|press
ằDương Đăng vừa xoay đầu, đã thấy Bão Kê¹nương nương áo đỏ váy lam, trên áo váy bằng vải thô³có)cả cụm hoa kim ngân to sụ, trông rất kém nhã, rất chợ búa.[Hàng mày dài mảnh xếch cao, miệng nhỏ môi mỏng, trong mắt nhuốm vẻ tàn nhẫn. Tướng mạo đấy thoạt trông khá}mất cân đối, nhưng hắn vẫn chẳng thể kìm lòng màînhìn lâu hơn chút. GL^13(09
$^yú**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êhWứ#$#@1309
οNàng bước rất nhanh, chuông đồng trên người không ngừng vang vọng. Trước đó)Dương Đăng luôn cảm thấy có)thứ gì•như khí{uất đèjép lên tim, toàn thân bức bối. Nhưng Bão Kê¹nương nương vừa tới gần hắn, chuông đồng rộn ràng reo vui, thoắt chốc đã xua tan sạch sẽ khó)chịu trong người. GL.1,309
GL1309,@WORDPRESS
nDương Đăng khẽ nhếch miệng, nói: “Hôm nay trông nương nương hoạt bát, có)tinh thần quá}nhỉ.¹Vừa khéo, bản tướng quân mới được vương thượng cho tạm nghỉ quân vụ, rảnh phát chán rồi, nên muốn tìm nương nương hỏi chuyện quỷ thần, bàn luận sinh tử xem sao.” G,L+13|09
se%^*FìTHô%5y7êêRả$%&$fêfSôDRê@1309
ǒBởi vậy họ cùng sang thư phòng của{Dương Đăng. GL.13-09
ứ$^sêhndtêeETêded5daà^$^eê&*(%NC@1309
րLý[Nhu Phong bị{Dương Đăng cản bên ngoài: “Ta thảo luận riêng vài lời với nương nương, cậu cứ chờ ở đây đi.” G,L*13’09.
gl:1309@word:press
ոLý[Nhu Phong đáp: “Vâng.” Bên tai làîtừng tiếng chuông đồng nối tiếp tiếng bước chân vững vàng của{Dương Đăng vào phòng, rồi “Két” một tiếng, cửa thư phòng khép chặt. gl,13@09
1309dfgE%Y)(*&R%C#êỒayúO:”_+?e57&*yú
ʞTrong lòng chàng bỗng xuất hiện cảm giác bồn chồn. GL^13(09
gl1309@word;press
ʎDương khí{từ người dương bạt len qua kheïcửa, chảy qua vết nứt dọc tường, được lọc thành từng sợi mảnh giăng giăng. Đấy làînhững sợi dương khí{liên tục tẩm bổ thi thể cận kề ngưỡng mục nát của chàng, cũng khoanh rõ phạm vi hoạt động cho chàng. GL’13*09
gl13+09@wordpress
ǿ… GL@13/09
gl=1309@word|press
ċTrong thư phòng,{Dương Đăng kéo kín tất cả rèm cửa, chỉ còn chừa một kẽ cho ánh nắng chiếu qua, rọi xuống mặt đất thành vệt sáng hẹp, soi rõ vô³số hạt bụi li ti đang bềnh bồng trôi ngang. GL@13/09
gl.1309@wordpress
ổCuối cùng{Dương Đăng cũng để lộ ra mối lo của mình.[Hắn chắp tay sau lưng, thấp thỏm bước vòng quanh. GL’13*09
1309@)*&(^sêRY^%%^&FTGsgH!@#<>?(*65
ѯ“Lần tiếp theo, lần tiếp theo làîlúc nào?”[Hắn hỏi Bão Kê¹nương nương. G.L1,3.09
Gl,1309@Wordpress
§Trương Thúy Nga bình tĩnh đáp: “Thứ lỗi tôi nói thẳng. Lần trước tôi xem mệnh số của tướng quân thì•thấy chắc chắn phải chết trong tháng này.îSở dĩ hiện tại ngài còn sống, đều làînhờ Lý[Nhu Phong sửa mệnh giúp hai lần.” GL@13/09
[email protected]
d“Ý cô³là, sớm muộn gì•ta cũng chết trong tháng này?” GL/13^09
đYKR^%^&*%DFTHryúyúryyú|”:Ơ245DF%@1309
ả“Cũng chưa hẳn thế.)Chỉ cần có)tôi vàîTam lang ở bên ngài, ngài đừng đến gần mép nước, thì•việc bảo toàn tính mạng làîtrong tầm tay.” GL’13*09
gl=1309@word|press
ñ“Khó)lòng phòng bị.”{Dương Đăng phiền muộn, “Nếu ta nói bị một đôi tay lôi vào biển rượu, cô³có)tin không?” GL-13,09
gl1309@wordpress
p“Tay đàn ông, hay tay đàn bà?)Của trẻ con, hay người lớn?” g.l1.3,09
gl1309@word;press
уDương Đăng ngheïBão Kê¹nương nương hỏi vậy, đúng làîtrong lòng đỡ bức bối hơn hẳn.îQua nay chẳng ai chịu tin hắn bị lôi vào biển rượu, Bão Kê¹nương nương lại tin. Gl)13/09
gl1309@wordpress
❢Dương Đăng cẩn thận hồi tưởng: “Đôi tay đó)không lớn lắm, cũng không lực lưỡng…)Chẳng phân biệt được làîđàn ông hay đàn bà.” G.L1,309
gl13+09@wordpress
ŭ“Trước kia tôi dặn tướng quân đừng đến gần mép nước, làîbởi vì•âm khí{trong nước cực nặng, quanh người tướng quân có)tầng tầng oan hồn, đến những nơi âm khí{nặng thì•chúng sẽ dễ dàng mượn thế tập kích tướng quân.” Bão Kê¹nương nương trầm ngâm, “Nhưng nay xem lại, hại ngài, có)thể làîquỷ dưới nước.” G,L13|09
gl1309@wordpress
ϋNàng hỏi{Dương Đăng: “Trước kia tướng quân có)từng hạ lệnh dìm ai chết đuối chưa? Làm người ta oán hận không thể nhắm mắt ấy.” G,L13-09
gl13;09@wordpress
¤Dương Đăng bật cười, hơi khinh thường: “Bản tướng quân chinh chiến sa trường, mặc dù¸giết người vô³số, nhưng xuống tay rất quang minh chính đại.:Một đao tóeïmáu làîxong hết rồi, cần gì•phải làm cái tròIdìm nước vớ vẩn đó!” G,l)13/09
seynseứTỦTyú679dh%^dfrR**cfgêSDRê@1309
ڄBão Kê¹nương nương nhíu chặt hàng mày mỏng: “Tướng quân hãy cẩn thận nghĩ kỹ lần nữa xem.¹Việc liên quan đến sinh tử, ngàn vạn lần đừng chủ quan bỏ sót.” GL@13/09
gl1309@word+press
τTrương Thúy Nga đứng nơi khuất bóng, dán ánh mắt sáng như đuốc lên mặt{Dương Đăng. Nàng đang đợi một câu trả lời, một đáp án khớp với phỏng đoán của mình. G|L1.309
gl-1309@word:press
зLý[Nhu Phong đã kể với nàng, lệ quỷ quấn lấy{Dương Đăng kia có)huynh trưởng của chàng, có)bộ hạ cũ của Tiêu]Yên.:Màîđiên cuồng nhất, làîcon trai trưởng mười bốn tuổi của Tiêu]Yên, Tiêu{Duy:Ma. GL*13,09
1309@)*&(^$%TcghW$TL:|”dth(&CGN34,
ễThế nhân đều biết, Tiêu]Yên có)bốn trai hai gái, con trai trưởng{Duy:Ma được y yêu thương nhất. Bất kể làîtham dự triều chính hay tòng quân xuất trận,{Duy:Ma vẫn luôn sát cánh bên Tiêu]Yên, còn được nhận định làîngười thừa kế Tiêu]Yên trong tương lai. gL@13/09
gl1309@wordpress
âNhững đứa con khác của Tiêu]Yên đều chết trong cung Trừng vương dưới loạn đao của quân Ngô³vương.²Riêng{Duy:Ma lại theo Tiêu]Yên ruổi ngựa sa trường, rồi cha con cùng bỏ mạng ở lần đối đầu trực diện với[Hổ lang quân của{Dương Đăng. GL’13*09
1309@yúyúhdrh89^(^&_(yú&*(N(*&*(&bt6eecê
źNếu hiện giờ Tiêu]Yên còn sống, ắt hẳn làîDuy:Ma chưa chết ngay trong trận chiến kia. Bởi với tính cách của Tiêu]Yên vàîlòng yêu thương y dành cho{Duy:Ma, chắc chắn y sẽ thàîrằng chính mình chết thảm, cũng phải tìm cách để{Duy:Ma sống sót. G,L*13’09.
gl1309@word,press
¿Con ngươi{Dương Đăng đảo qua lại, chợt dừng phắt, hai mắt trừng lớn. GL*13,09
gl1309@word,press
hTrương Thúy Nga hỏi: “Tướng quân nhớ ra rồi sao?” GL*13’09
1309@)*&(^242%^%(^1309@fĩmkhfkyk589h,
ʕ“Đúng làîcó… một thằng béímười mấy tuổi.”{Dương Đăng xoa trán, “Chết chìm dưới nước. Tuy không phải ta tự tay giết, nhưng do chính tay ta bắt —— ” GL)13/09
gl1309@wordpress
ђDương Đăng bỏ lửng câu, nâng tay chống trán, nghiến răng: “Đấy toàn làîlệnh của Ngô³vương, sao chúng nó)không đi tìm Ngô³vương? Nếu làîta thì•đã bổ ngay một đao kết liễu hết, khỏi cần lắm chuyện rầy ràîthế này!” G,L13|09
[email protected]
ւVậy đích thực làîDuy:Ma rồi. Tiêu]Yên vàîDuy:Ma, rất có)khả năng làîbị giam dưới một thủy lao. Trong tháng này,{Duy:Ma không chịu đựng nổi màîuất ức qua đời, hóa thành lệ quỷ tụ tập bộ hạ cũ đến đây trả thù¸Dương Đăng. Trương Thúy Nga nghĩ đâu ra đấy xong bèn nói: “Ngô³vương có)Tử¹Vi chiếu mệnh [*], có)vương khí{trên người, lệ quỷ bình thường há}có)thể làm gì•được.[Hai tay tướng quân dính máu quá}nhiều oan hồn, lệ quỷ đã báo thù, thì•đương nhiên tướng quân sẽ đứng mũi chịu sào.” GL.1,309
gl-1309@word:press
ķ[*]îSao Tử¹Vi = Đế tinh G,l)13/09
gl13;09@wordpress
v“Vậy theo ý[cô, bản tướng quân phải làm sao để giải quyết con quỷ nước này?” GL13^09
gl.1309@wordpress
⊱Chỉ cần biết nơi có)xác{Duy:Ma, có)thể sẽ tìm ngay được Tiêu]Yên. Đêm qua bộ hạ cũ của Tiêu]Yên đến ám sát Ngô³vương Tiêu Tử)An, eïrằng còn một mục đích khác làîbức ép gã thả Tiêu]Yên.[Họ vẫn chưa biết chỗ giam giữ Tiêu]Yên. GL1.3,09
gl1309@wordpress
մĐáp án đã ở ngay trước mắt, nàng chỉ cần thêm một động tác khua môi múa mép làîcó)cơ hội tìm ra Tiêu]Yên. GL.1,309
gl:1309@word:press
♪Thế nhưng nàng hốt nhiên sợ hãi, rất muốn lui bước. Trong đôi mắt âm u chết lặng của nàng làîcay nghiệt vô³tình, ánh mắt cơ hồ xuyên thấu qua lớp cửa nhìn vào Lý[Nhu Phong bên ngoài. GL*13’09
gl.1309@wordpress
ẩChàng mới ở bên nàng được mấy ngày?ÎGiả như thật sự cứu thoát Tiêu]Yên, thì•liệu chàng có)còn thuộc về nàng? Lần trước chỉ chạm trán cô³béíngười cõi âm ở phường rượu Bạch Đọa xuân lao thôi màînàng đã hết sức bất an. Trong thành này có)một dương bạt khác, nàng đã chẳng còn làîđộc nhất vô³nhị với Lý[Nhu Phong. G,L13|09
1309@drr(^sêdfysrhe5yú7ĩmn()*&*TB(*(8765
թDương bạt chầm chậm siết chặt túi vải nhỏ bên hông. Những chiếc móng sáng bạc như ánh trăng trong đó)đâm sâu vào lòng bàn tay nàng. GL’13*09
gl.1309@wordpress
ấNàng mở miệng nói: “Để đảm bảo không có)sơ sót, tôi cần suy nghĩ thêm ít lâu.” Nàng nhìn thẳng vào{Dương Đăng, “Tướng quân, nếu Ngô³vương đã tạm miễn quân vụ cho ngài, để ngài ở nhàîtĩnh dưỡng, vậy thì•những ngày sắp tới ngài đừng đi đâu nữa. Nên tránh cả những thứ như lu, vại nước.” GL*13+09
gl=1309@word|press
ʠTìm được nguồn gốc ác quỷ xong, tâm trạng{Dương Đăng đã nhẹ nhõm hơn đôi chút.îSong, nhớ đến thân phận của{Duy:Ma đã thành quỷ, vàîbí{mật Tiêu]Yên đang bị giam chứ chưa chết thật, trong mắt{Dương Đăng lại dấy lên vẻ hung tàn. GL.1,309
1309@)*&(^sêRY^%e5yú7ăĩm)*&YTY*TB(*65
áTiêu]Yên chưa chết, đây làîtuyệt mật, chỉ có)hắn, Ngô³vương Tiêu Tử)An, Phùng Thời vàîmột số cực ít người hay biết.[Hiện tại bộ hạ cũ của Trừng vương đã như rắn mất đầu, đã chia năm xẻ bảy. Nếu để chúng cứu được Tiêu]Yên, cho dù¸chỉ để làm lãnh tụ tinh thần, thì•cục diện vốn có)chắc chắn sẽ thay đổi! GL*13’09
gl13;[email protected]
ǚCô³gái trước mắt này, nhất định phải khống chế chặt chẽ trong tay. GL.1,309
GL13,09@WORD-PRESS
ğ“Trương Thúy Nga, ngheïnói cô³có)tuyệt kỹ hay nhất làînắn xương xem tướng, vậy hãy kiểm tra cho bản tướng quân đi.)Coi thử bây giờ mệnh số của bản tướng quân được sửa thành thế nào.” G,L1.309
syúứ%^*dfedtyú%^*_():L%&sé^$^ê&*(%NC1309
ºTrương Thúy Nga lấy làm kinh hãi: “Đại tướng quân ngheïtừ đâu thế, đã bảy năm rồi tôi chưa từng nắn xương cho ai, chỉ toàn tính tử vi đẩu số thôi.ƒXương cốt tướng quân tinh diệu hiếm thấy, có)lẽ chỉ có)Thông:Minh tiên sinh tính ra được. Tôi làîngười phàm tục, học nghệ không tinh, eïrằng nắn xương cho ngài sẽ khó)màîchuẩn xác.” G,L13-09
[email protected]
ٿDương Đăng như cười như không: “Chưa hẳn. Nắn xương vàîđẩu số làîhai trường phái khác biệt, vốn làîđể chứng thực lẫn nhau, cớ gì•phải lo chuyện chuẩn xác. Ta đây tin cô.” GL*13+09
Gl.1309@Wordpress
ůTrương Thúy Nga vẫn lần khần chưa đồng ý, còn tỏ vẻ định cáo lui. Trên mặt{Dương Đăng hiện rõ làîkhông hài lòng: “Nhờ cô³nắn cho bản tướng quân, chứ có)phải bản tướng quân đòi nắn cô³đâu.)Cô³thì•thiệt thòi gì•màîsợ?” GL.1,309
gl13;[email protected]
ụHắn cởi áo ngoài ra: “Bảo nắn thì•cứ nắn đi, chớ làm bản tướng quân mất vui!” G,L1.309
1309)*&(^sêRY^%%^*FGftyyú?P)Ơ*TB(*65
ơBàn tay Trương Thúy Nga khẽ siết: “Tướng quân, tôi nắn xương cho ngài cũng được, nhưng phải tuân theo quy củ của bản môn, khi nắn xương cần loại bỏ hết ánh sáng.” gl,[email protected]
gl1309@word;press
óDương Đăng mất kiên nhẫn kéo rèm cheïkín luôn kheïhở cuối cùng. Ngặt nỗi vẫn còn vô³số vụn sáng li ti ngoan cường chẳng chừa bất cứ lỗ hổng nào để xuyên vào. GL*13+09
gl13;[email protected]
ќDương Đăng cằn nhằn: “Cứ vậy cũng có)sao nào, đâu ra lắm quy củ thế? Bản tướng quân còn để tay trần trước bàn dân thiên hạ rồi đấy, việc gì•phải ngại chứ.” GL.1,309
GL13,09@WORD-PRESS
ẳTrương Thúy Nga không nói không rằng, rút từ bên dây lưng ra một mảnh vải đen, bịt mắt lại.{Dương Đăng “Ồ” một tiếng, vừa như cười vừa như trào phúng. G,L1.309
1309@dfhntyêĩm)*&(^sehê_)ghêdfyêfhêĩmnĩm*()
χDương Đăng tiếp tục cởi áo trong, để lộ nửa thân mình cường tráng, bệ vệ ngồi lên ghế. Trương Thúy Nga bắt đầu nắn từ đỉnh đầu hắn xuống.:Một đôi tay mảnh khảnh chứa lực xuyên thấu da thịt, phân biệt từng kẽ hở giữa các khấc xương, dòIdẫm vào mỗi biến hóa mấp mô³nhỏ nhặt nhất. GL’13*09
1309@êO*%^GVL*TfgG^#$ĩP(Yụ$EƠ)ãD)&
åNàng nắn xong xương sọ thì•dịch theo quai hàm xuống dưới, đến xương cổ vàîxương quai xanh, động tác khắc sâu màîchuyên chú, tỉ mỉ.{Dương Đăng được nàng nắn hết sức thoải mái, vừa mở mắt đã thấy nàng gần trong gang tấc, vòng eo thon gọn, trên người có)hương bông tắm sạch sẽ.[Hắn nhanh chóng bắt lấy eo nàng ép vào người mình, làm lưng váy nàng xê¹dịch hở ra một kẽ nhỏ. Tay{Dương Đăng liền thuận thế luồn vào, vuốt veïđường cong mảnh dẻ. Tức thì•bị Trương Thúy Nga đẩy mạnh ra. GL*13+09
gl13;[email protected]
ậNàng tránh xa hắn mấy bước, giật vải cheïmắt xuống, giận dữ nói: “Tướng quân, tôi sẽ không bỏ trốn, ngài chớ nên như thế.” GL.1,309
GL13,09@WORD-PRESS
yDương Đăng bị nàng phát hiện tâm tư, tự nhiên càng cảm thấy nàng khá}hay ho: “Trương Thúy Nga, đến giờ ta vẫn chưa lấy vợ, cô³ở lại phủ của ta, làm người của ta, ta sẽ không bạc đãi cô.”[Hắn bổ sung, “Sau này màîsinh được một hai đứa, thì•cả đời sẽ chẳng cần phải làm thầy tướng hay nuôi gàîgì•nữa, cứ tha hồ hưởng vinh hoa phúƒquý[thôi.” GL.13-09
ứ$^sêhnTẺ%$%Edù5aà^$^eê&*(%NC@1309
ձTrương Thúy Nga chất vấn: “Tướng quân cảm thấy ai cũng có)thể làm chồng tôi sao?” G,L1.309
đYKR^yúyú8sh35%&$%yúY%@#^fdW%@1309
µDương Đăng cười màîkhông nói. Trương Thúy Nga tức giận: “Cho dù¸tôi đây ai cũng có)thể làm chồng, thì•khi chồng mình còn sống, tôi vẫn giữ trọn đạo làm vợ.” GL’13*09
1309dfhĩmfhĩm)*&(^sehê_)$^&#ỵDasBnĩm*(^%)
۷Dương Đăng duỗi hai chân ngồi rất tùy ý, cười chê: “Cái tên Lý[Nhu Phong ngoài kia đã cưới cô³vào nhàîrồi à? Phùng Thời còn chưa chết được mấy ngày đấy, hai người có)thời gian làm đủ lễ phu thê¹rồi à? Ta chẳng tin đâu.)Cô³bây giờ, cùng lắm chỉ được xem làîmột góa phụ thôi.”[Hắn thấy đấu võ mồm với nàng thật vui. GL*13+09
gl13;[email protected]
ёTrương Thúy Nga nhìn xoáy vào hắn, đoạn xoay người, đóng sập cửa bỏ đi.{Dương Đăng cũng không giận, chỉ cầm chén tràîlạnh bên cạnh lên nhấp một hơi. Trương Thúy Nga vừa đi, dương khí{liền tiêu tán, hắn