Nhu Phong

Chương 29


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

٪Lời vừa ra khỏi miệng đã hối hận. Nàng mới bịÎDương Đăng móc mỉa một phen, hai chữ “góa phụ” đâm vào tai nàng đau nhói.{Huống chi, còn gắn chung với một chữ “Phùng”.

ʟNàng lại hoang mang, sớm muộn gì³(Nhu Phong cũng rời nàng mà²đi.,Con người đều như thế, cójđược rồi vuột mất, sẽ càng khổ sở hơn chưa bao giờ cójđược.

)ý(bật thốt một câu này, nàng giận bản thân nhất thời lỡ lời để lộ tình cảm thật, càng giận bản thân chỉ biết lừa mình dối người.

Chàng lấy nàng làm vợ thì³jích gì, chẳng qua chỉ là²một danh phận.,Cũng như khi trước chàng lập lời thề theo nàng suốt đời suốt kiếp, vẫn luôn là²hoa trong gương, trăng trong nước, ảo ảnh trong mơ. G,L1.309
gl13;[email protected]
αĐiều nàng muốn nào phải một danh phận. GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
ʊChỉ cần nghĩ đến đây, một lời chân thành, đầy lòng chờ trông của Trương Thúy Nga cũng dần tàn lụi. GL.1,309
drfdíe5}Ơ:ứ$%&HDFery%$*eê&*(%NC@1309
ªNàng biết mình thất thố, bèn buông Lý(Nhu Phong ra, vuốt lại tóc mai, lẳng lặng vào phòng trong. GL@13/09
[email protected]
áChưa đi được mấy bước, cánh tay chợt bị nắm chặt. Bàn tay lạnh buốt kia lần đến cổ tay nàng, lại từ cổ tay trượt xuống, nhẹ nhàng cầm bàn tay nàng. GL’13*09
gl.1309@wordpress
ڃ“Nương nương ——”,Chàng ở sau lưng khẽ giọng gọi nàng. GL*13’09
1309E%^&$ê>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
ڶGiọng chàng vẫn luôn dịu dàng đa tình như thế, đến chết vẫn là²dịu dàng đa tình thế. Bão Kênương nương nhớ đến lần chàng ngâm “Vĩnh{Hòa năm thứ chín, xuân]Quý(Sửu dần qua” [*] ở Lan Khê, khi đấy là²giójnhẹ nồng ấm, hòa dịu, giờ đây đã nhiễm thêm ấm lạnh nhân gian. gl13^09
GL1309@WORDPRESS
[*]ìMở đầu trong Thiếp Lan Đình, tức Bài tựa cho tập thơ Lan Đình củaïVương{Hi,Chi, được viết trong dịp ông và²bạn bè:mở hội thơ vào cuối xuân ấm áp. GL*13,09
ứ$^%$&DFHstysr$%&sé^$^ê&*(%NC1309
ũBão Kênương nương chẳng ngoái đầu.,Chàng đến gần nàng hơn, đứng sau lưng nàng nói: “Nương nương, vì³sao đến nay rồi mà²ngài vẫn chưa nghĩ thông suốt. Ngay cả khi Tiêu]Yên trở về thật, tôi cũng không cójkhả năng ở bên ngài ấy.” GL1.3,09
Gl.1309@Wordpress
¢Người mùjtâm sáng.ÎDương Đăng đã mật đàm với nàng lâu như vậy, làm sao chàng chẳng đoán được chắc chắn hắn sẽ đả động tới Trừng vương? Gl)13/09
gl1309@word,press
ĕTuy chàng không biếtÎDương Đăng suồng sã với Bão Kênương nương, nhưng làm sao chẳng đoán ra được, sau khi bộ hạ cũ của Trừng vương bắt đầu ra tay cứu Tiêu]Yên, trong lòng nàng cũng trở nên lo được lo mất? GL’13*09
gl;1309@wordpress
6Hơi thở của Bão Kênương nương đanh lại, toàn thân như hóa thành một tảng đá. Lý(Nhu Phong sẽ giọng: “Nương nương, tâm ý(của ngài với tôi, tôi đều hiểu được. Kể như lಳbáo đáp ân nghĩa, chỉ cần ngài muốn, tôi sẽ luôn ở bên ngài. Nếu ngài nói tôi không hề cójtình cảm thật lòng, thì³năm rộng tháng dài, nhất định rồi sẽ cójngày sinh tình.” gl,13@09
1309@êO*%^dFHER$5se{ứ+_:|”ớpRG%$^cg
ηChàng giãi bày: “Nương nương, ngay lúc tôi nhận ra bản thân là²người cõi âm, tôi đã biết mình và²Tiêu]Yên âm dương ngược lối. Ngài ấy muốn làm đế vương giữa muôn người, tôi cũng mong sẽ đến ngày ngài ấy trả lại thái bình cho thiên hạ…ìMột cái thây mục rữa như tôi đây, cójthể sống vì³ngài ấy, chết vì³ngài ấy, vì³ngài ấy hóa thành tro thành bụi, nhưng tuyệt đối không cójkhả năng tiếp tục đứng bên ngài ấy. G,L+13|09
1309%^*FGTefý9^(^&_(yúẺT#^fgh{Ơ}awSDcê
կ“Nương nương, ngài hỏi tôi chừng nào thì³cưới ngài, ngay lúc này tôi cójthể trả lời rõ ràng. Đợi khi thiên hạ thái bình, giójyên biển lặng, tôi sẽ lập tức cưới ngài vào nhà, làm vợ của Lý(Nhu Phong tôi.” GL.13-09
gl1309@wordpress
ѳThiên hạ thái bình, giójyên biển lặng. G,L*13’09.
[email protected]
óKhi ngheIvào tai tám chữ này, Trương Thúy Nga thẫn thờ thật lâu.,Chúng đã hóa thành tám chữ: Ngày tháng năm nào, chỉ mơ mộng hão. GL^13(09
$%^dh)(_()VHFTHryúyúryyú|”:Ơ245DF%@1309
áNàng chợt cười ráo hoảnh, cười mình si tâm vọng tưởng. Nàng rút tay khỏi bàn tay lạnh lẽo của Lý(Nhu Phong, chắp lại trên không, vái sâu: “Đa tạ.” GL@13/09
GL1309@WORDPRESS
եTạ chàng thẳng thắn, tạ chàng một câu đánh thức người trong mộng, tạ chàng tạt nước lạnh, tạ chàng để cho mình hiểu ra. G.L1,3.09
gl=1309@word|press
ýLàm người, vẫn nên sống thực tế thôi. GL/13^09
gl1309@word;press
в(Nhu Phong chẳng nhận ra nàng “đa tạ” với ý(gì, lại khẩn thiết: “Nương nương, lời tôi nói là²thực lòng.” GL-13,09
gl1309@wordpress
oBão Kênương nương “Ừ” một tiếng, người mùjkhông phân biệt được tâm tình của nàng. G.L1,309

***

sVào chiều hôm đó, vừa ngheImõ báo giờìMậu (17h), Bão Kênương nương đã đi nghỉ sớm. G,L13|09
$^yú**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êhWứ#$#@1309
ęTrời lúc này bắt đầu nhập nhoạng tối, thế giới trước mắt Lý(Nhu Phong đang dần chuyển sang âm gian.,Chàng hỏi: “Sao hôm nay nương nương ngủ sớm vậy?” g.l1.3,09
GL1309,@WORDPRESS
дBão Kênương nương không trả lời thẳng mà²gọi chàng lại: “Lý(Nhu Phong, lên giường đi.” G,l)13/09
gl1309@word;press
ֆ(Nhu Phong hơi ngơ ngác: “Nương nương?” gL@13/09
se%^*$%^&FGHpop567{ứ:?>FêfSôRê@1309
ùBão Kênương nương như rất thờ ơ giải thích : “Trước kia ta ngủ một mình, quanh người cứ hầm hập như lò}lửa, đến hè:càng dễ mất ngủ. Ngươi qua đây giảm nhiệt hộ ta.” GL*13,09
gl1309@wordpress
ن(Nhu Phong chăm chúîquan sát quầng lửa kia, thấy chỉ là²lửa đỏ bình thường, vẫn diễm lệ, nhưng chẳng cójánh kim.,Chàng hơi hoài nghi, song cũng bước lại giường, bỏ áo ngoài, nhấc chăn nằm ngay đơ bên cạnh nàng. G,L13-09
gl1309@wordpress
۩Âm khíiman mát, lành lạnh như ngọc. Bão Kênương nương khoan khoái xoay lưng về phía chàng, nhắm mắt thiếp đi. GL.1,3.09
ứ$^sêhndtêeDRY3_)L:”à^$^e7h*(%NC@1309
ɖ(Nhu Phong trằn trọc không yên. G_L1.309
gl:1309@word:press
õTầm giữa giờ Tý((24h), tiếng dế im bặt. Lý(Nhu Phong nhạy cảm ngheIra cójngười tiến vào viện, nhảy qua cửa sổ khép hờ vào phòng họ. G,L+13-|09
Gl,1309@Wordpress
Chưa cảm thấy cójhơi lạnh từ vũ khí. Lý(Nhu Phong bất động, toàn thân căng như cung đã lên dây. G,L13|09
1309”%^&d%Y)(*&R%C#êỒayúO:”_+?e5yú
ǔKẻ kia đứng bên giường hồi lâu, rồi lại nhào qua cửa sổ bỏ đi. Lý(Nhu Phong lặng lẽ đuổi theo tiếng bước chân, kẻ đójđã rời khỏi sân. Bên vách tường loáng thoáng cójtiếng gã bẩm báo với chủ bên ngoài: “Thưa, chúng nằm cùng giường, đều ngủ rất say.” g.L*13’09
gl13+09@wordpress
GiọngÎDương Đăng ra lệnh: “Đã biết.,Canh kỹ tất cả cửa nẻo trong phủ, chớ để bọn chúng bỏ trốn.” gl,[email protected]
gl=1309@word|press
y(Nhu Phong nhíu chặt mày, quay về phòng. g’L@13/09
1309E%^&$ê>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
5 GL*13’09
Gl.1309@Wordpress
قĐến giữa đêm khuya, mây dày đã kết tầng nuốt mất ánh trăng. Bão Kênương nương tỉnh dậy khi giờiSửu đã qua quá¸nửa (hơn 2h), trước mắt tối đen như mực, giơ tay không thấy được năm ngón. Bão Kênương nương sờ bên kia giường, gọi: “Lý(Nhu Phong!” GL’13*09
seynseứTỦTyú679dh%^&**cfgêSDRê@1309
ū(Nhu Phong liền nhỏm lên, đưa tay qua cho nàng, ra hiệu đừng lớn tiếng. G|L1.309
gl1309@word+press
űTrong bóng tối đen tuyền, chàng nắm rõ bố tríicủa căn phòng hơn Bão Kênương nương. Nàng xuống giường hụt chân, chàng vội đỡ ngay lấy quầng lửa mềm mại kia.ìMột tay chàng vịn Bão Kênương nương, một tay lần đến cạnh giường, châm lửa, thắp đèn. G,L1.309
gl-1309@word:press
аBão Kênương nương loạt soạt mặc đồ, chải đầu. Lý(Nhu Phong hiếu kỳ hỏi: “Sao nương nương không ngủ nữa?” GL*13+09
1309^&$dfHGEY”:ứƠ:”|Ltyú4dth(&CGN34,
۲Bão Kênương nương vừa thắt dây lưng vừa đáp: “Phải ra ngoài rồi.” GL.1,309
gl13;09@wordpress
ʢ“Đi đâu thế?” GL.1,309
gl1309@wordpress
ڷ“Qua chợ quỷ rèn rựa.” GL.1,309
gl1309@word,press
Ánh mắt Lý(Nhu Phong lóeIsáng: “Nương nương, sợ là²khój²ra khỏi cửa được.ÎDương Đăng đã phái người đứng ngoài canh chừng chúng ta rồi.” GL@13/09
gl1309@word,press
ճBão Kênương nương chẳng nói gì, chỉ cầm đèn lục lọi khắp phòng, lôi ra một chiếc đèn lồng đưa Lý(Nhu Phong. GL@13/09
Gl,1309@Wordpress
eBức tường quây quanh viện này cao gấp đôi Bão Kênương nương.ÎDây thừng phơi đồ được đóng cố định trên tường bằng mấy chiếc đinh sắt to. Bão Kênương nương bảo Lý(Nhu Phong nâng nàng lên để gỡ một đầu dây. Nàng giắt gấu váy vào bên hông, quấn dây thừng vào cổ tay, ước chừng độ cao, đoạn hít sâu một hơi, kéo theo dây bật lên bám chặt bờ tường. Nàng thân nhẹ như chim yến, mũi chân đạp mạnh vào đinh sắt to để mượn lực, tung người lên đầu tường. Tiếp đój²thả chân trần xuống kẹp lấy đèn lồng Lý(Nhu Phong giơ cao, rồi cầm dây thừng nhảy qua bên kia. GL’13*09
1309@dfhntyêĩm)*&(^sehê_)ghêdfyêfhêĩmnĩm*()
(Nhu Phong nhìn quầng lửa tươi đẹp thoắt cái đã phóng lên đầu tường, chớp lóeIlại đáp xuống, trong lòng hơi dở khóc dở cười. Động tác nhẹ nhàng, thuần thục cỡ đấy, chẳng biết trước kia từng thực hiện bao nhiêu vụ trộm gà²bắt chójrồi. Nhất thời, lại hơi hiếu kỳ về quá¸khứ của Bão Kênương nương. GL.1,309
seynseứ$%&#%fhdh%^&*$*cfgêSDRê@1309
Chỉ chốc lát, Lý(Nhu Phong thấy quầng lửa kia lại xuất hiện trên đầu tường, một sợi thừng to được thảy trúng tay chàng. GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
Đã bao nhiêu năm chưa từng leo trèo thế này, Lý(Nhu Phong phải chật vật mãi.]Quầng lửa trên đầu tường tiếp sức cho chàng ở đoạn cuối, lôi một mạch lên cao. Khi vừa tiếp đất, chàng đã cảm thấy Bão Kênương nương lật hai tay chàng lại, nhẹ nhàng vuốt qua. Những vết trầy do cọ xát vào dây thừng liền lặn mất.ÎDương bạt chẳng nói chẳng rằng, lau sạch vết thương cho chàng xong thì³buông ra ngay, lửa đỏ kia còn không mảy may chao động. Thế mà²chẳng hiểu vì³lẽ gì, hơi thở dương bạt gần kề lại khiến lòng chàng nhiễu loạn. GL.1,309
ứ$^sêhnTẺ%$%Edù5aà^$^eê&*(%NC@1309
հ GL@13/09
[email protected]
ʜHôm nay là²một ngày âm.,Chính là²ngày mà²ở ngay dương gian vẫn cójthể chứng kiến quỷ khíiâm u ngưng kết đặc quánh. Những kẻ lão luyện cảm nhận được thứ bao quanh mình không cójđộ ẩm, thì³biết ngay đójchẳng phải sương mùjdày đặc. GL’13*09
gl1309@word+press
ρNgười cõi âm xách đèn lồng nhỏ soi đường, tầng quỷ khíinồng đậm đã làm giảm tầm nhìn xuống chỉ còn trong vòng ba bước.ÎDương bạt đi bên cạnh, chuông trấn hồn ngang hông vang khắp cõi trần, ba nghìn quỷ thần, lùi xa nhường lối. G.L1,309
gl.1309@wordpress
ɛCứ như vậy thẳng tiến chợ quỷ. Tính ra thì³chợ quỷ cũng khá¸gần phủ củaÎDương Đăng, nên họ chỉ đi mất hai khắc (30 phút). GL*13+09
gl13;[email protected]
ɣVào hẳn chợ quỷ thì³đèn đuốc đã nhiều hơn.,jngười nhận ra Trương Thúy Nga, liền hỏi han: “Nương nương, đêm nay sao không ôm gà?” g.L*13’09
1309@d$%&dthSRThê_)gÔyêfyú*ÌOBnĩm*(^%)
<“Đại lang quân bị tiêu chảy nhẹ rồi.” GL@13/09
éứ$^sêhnTẺ%$^FGH_)+-K”ê&*(%df@1309
ɧCòn chạm tránÎDục phu nhân.ÎDục phu nhân cầm đèn quơ quơ ngang mặt Lý(Nhu Phong: “Ôi chao! Đây phải chăng là²cậu trai lần trước?” Bà²ta liếc xuống tay chân chàng, “Ô, đều lành lặn hết rồi này? !” Bèn tò}}vươn tay sờ thử. GL’13*09
[email protected]
qTrương Thúy Nga đẩy nhẹ Lý(Nhu Phong, chắn trước mặt chàng, bình thản nhắc: “Dục phu nhân, đây đâu phải là²người của bà.” G.L1,309
gl13;[email protected]
Dục phu nhân rút ngón tay sơn móng đỏ tươi về, ánh mắt quyến rũ như tơ lại cứ dán chặt Lý(Nhu Phong, nhìn tới đôi mắt chẳng cójtiêu cự của chàng thì³chậc lưỡi: “Đáng tiếc, tay chân hoàn chỉnh, mỗi tội vẫn còn mù.”°Rồi lướt xuống đèn lồng trên tay chàng, bật cười, “Kẻ mùjđốt đèn, phíicông vô)ích.” GL.1,309
GL13,09@WORD-PRESS
бBão Kênương nương hờ hững giải thích: “Chàng đâu phải chong đèn

cho mình, chàng chong đèn cho quý(vị cójmắt không tròng đây đấy chứ.” GL’13*09
Ụdf5}Ơ:ứ$%&HDFery%$*eê&*(%NC@1309
ü“Ha, Trương Thúy Nga, vẫn cái thói này!”ÎDục phu nhân nheo mắt cười gằn, “Trương Thúy Nga, ngheInói Phùng Thời thông đồng Trừng tặc, đã bị xử tử rồi nhỉ?” GL’13*09
[email protected]
ў“Xử rồi thì³sao?” GL*13’09
[email protected]
ҩNgón tay như củ sâm trắng đeo nhẫn ngọc bản to yểu điệu vươn ra, phủi phủi hạt sương trên vai Trương Thúy Nga: “Chỉ muốn nhắc nhở cô, nay đã khác xưa, cũng nên biết điều một chút.” GL@13/09
GL13,09@WORD-PRESS
eDứt lời,ÎDục phu nhân lướt qua Lý(Nhu Phong, quăng cho chàng một ánh mắt gợi tình. GL*13’09
FDHe5}Ơ:ứ$^sêhnTẺ%$*eê&*(%Ng7C@1309
ěTất nhiên Lý(Nhu Phong không hề nhìn thấy. Nhưng chàng ở thời niên thiếu đâu phải chưa từng tiếp xúc với những hạng phong lưu này, chỉ bằng vỏn vẹn một cái sướt vai nũng nịu ấy, đã cójthể mường tượng ra vẻ mặt củaÎDục phu nhân. gl13^09
[email protected]
Chàng trông về quầng lửa cô)độc đang trầm mặc đi phía trước, bỗng nhiên hiểu ra vì³sao nàng cứ muốn gả đi hết lần này đến lần khác, cứ luôn muốn tìm nơi nương tựa. GL1.3,09
gl1309@word;press
կNàng nào phải hoa tầm gởi. Nàng chẳng qua chỉ mong ở giữa loạn thế này, cójthể giữ lòng vẹn nguyên khỏi những sa ngã mà²thôi. G,L13-09

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện