Nhu Phong

Chương 47


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

u[Nhu Phong muốn hái một tổ ong. Đứng giữa vùng hoang dã mọc đầy hoa dại này, chàng ngheiđược tiếng ong bay vù¸¸đi hút mật, bèn đuổi theo chúng tìm tới tổ.

ҍChàng không biết để hái tổ ong thìcần chuẩn bị những gì, chàng không biết trước khi tới gần phải đốt khói hun tổ để đuổi ong đi, chàng thậm chí{còn quên kéo áo bọc kín đầu lại.

ʋChàng cứ hái thẳng thế thôi. Trèo lên cây, dùng một đôi tay trần gỡ tổ ong xuống. Bầy ong giận dữ nhắm ngay mặt, cổ vàÍcánh tay để lộ ra ngoài màÍđốt, thậm chí{còn chui vào y phục âm ẩm của chàng.

جĐau biết bao nhiêu, nhưng hiện tại chàng không quan tâm được nhiều đến thế.íChàng nhận thấy mình đã sưng tấy như mặt heo rồi. Nếu làÍngày xưa thìchàng tuyệt đối sẽ không làm mấy việc này. Phong độ đâu, nhàn nhã đâu, phiêu diêu xuất trần đâu? Tuy trước giờ chàng chẳng quáchăm chút vẻ bề ngoài, song cũng sẽ không tình nguyện để mình biến thành khó]coi vậy. GL/13^09
1309@dfáyêWĩm#$^dfghW$^T:|Gyeas*ÌOBnĩm*(^%)
ɚChàng liên tục vẩy tổ ong, hất văng hết ong mật bám trên đó.ƒXác ong chết sau khi đốt người rơi đầy mặt đất, nhưng chàng có]thừa thể lực vàÍnhẫn nại. G,L1.309
gl13;[email protected]
¥Đám ong còn lại tuyệt vọng bỏ đi, bên tai không còn tiếng vù¸¸nữa. Lý[Nhu Phong giờ đây đã sưng phù, xấu xí{hơn cả trương sình do ngâm nước lâu, thế màÍchàng chỉ ôm khư khư tổ ong, vội bước về cạnh bên Bão Kê(nương nương.íChàng chầm chậm tách tổ ong, từng miếng từng miếng, bẻ ra như lột vỏ lựu, chẳng mấy chốc đã chạm được mật ong sanh sánh, vừa ngọt vừa thơm.jMật này còn đậm đặc hơn nước mật chàng mua ở chợ quỷ gấp trăm ngàn lần.íChàng hái một chiếc láto rửa sạch sẽ, cuốn lại làm phễu, rót mật vào, rồi mở miệng Bão Kê(nương nương, từ từ nhỏ xuống. GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
яChàng đút từng chút từng chút một, chàng hết sức kiên nhẫn: “Nương nương, nàng đã kể khi trước đổ bệnh, thầy thuốc đều hết cách, nhưng mụ buôn người chỉ dùng một chén nước mật màÍcứu sống được nàng, nhỉ?”jMỗi lời nàng nói, chàng phát hiện thật thần kỳ làÍmình vẫn khắc ghi trong lòng. Lúc ngheivào chẳng cảm giác gì, nhưng giờ đây nhớ lại, mỗi câu mỗi chữ đều đau xót lòng. g.L*13’09
FDHe5}Ơ:ứ$%&HDFery%$*eêW&*(%NC@1309
ưChàng cho nàng uống không ít mật, nhưng cũng chẳng dám đút nhiều. Nàng phải nhịn đói quálâu, chàng sợ nhồi ép nhiều cơ thể nàng sẽ không chịu nổi. Nàng vẫn bất tỉnh như cũ, nhưng ít ra đã uống hết được số mật này.íChàng nghĩ, nàng có]thể uống được làÍtốt quárồi, chàng sẽ cứu sống nàng.íChàng dùng rựa chặt một ống trúc, đổ hết lượng mật sót lại vào đấy. GL@13/09
[email protected]
ã[Nhu Phong vuốt gương mặt nho nhỏ của nàng. Đầu ngón tay sưng tấy lại tưng tức, nhói đau, đã không còn cảm nhận được gìkhác nữa.íChàng nhấc đôi tay sưng to, gần như có]thể bao trọn khuôn mặt nàng trong lòng bàn tay, nói: “Nương nương, nếu nàng thích mật ong thế, sau này mỗi ngày ta đều sẽ tìm cho nàng.” GL’13*09
[email protected]
ցChàng dựa vào ánh nắng xác định phương hướng, tìm trở lại con đường về thành. Không thấy ngựa trắng đâu, ngựa ô³vẫn ngoan ngoãn đứng chờ một chỗ.íChàng bồng Bão Kê(nương nương ngồi lên lưng ngựa, vìkhông thấy đường nên cứ để ngựa ô³tự mình đi. G.L1,309
gl.1309@wordpress
ǎTrên lưng ngựa lắc lư, Bão Kê(nương nương trong lòng chàng lắc lư.íChàng nhớ tới đêm đầu tiên gặp Bão Kê(nương nương, nàng đưa chàng đi xem tử kỳ của{Dương Đăng, họ cũng ngồi trên lưng ngựa thế này.íChỉ làÍkhi ấy nàng dữ dằn, hung bạo, hai tay chàng đã nát tận xương, đâu thể ngờ đến bây giờ lại làÍtình cảnh này. G,L13|09
1309E%^&$êW>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
лNgựa ô³đưa họ về thẳng thành Kiến Khang. Lính gác cổng đã tăng thêm, ra vào phải xem thẻ thân phận. Bão Kê(nương nương gầy rộc biến dạng, toàn thân Lý[Nhu Phong vẫn chưa hết sưng.íCả đám lính ngó][Nhu Phong xong thìto tiếng cười nhạo, sau đó]xua đi như xua heo qua cổng thành.jMóng sắt của ngựa ô³thong thả gõ cồm cộp lên mặt đường đáxanh, thẳng tiến nhàÍcũ. GL.13-09
Gl.1309@Wordpress
ɞ[Nhu Phong sờ vào đầu ngón tay mình, hết thảy vẫn còn hoàn hảo như cũ. Bão Kê(nương nương vẫn nhắm mắt lặng yên trước ngực chàng. Trong chàng nhờ đấy cũng an tâm đến lạ. GL*13’09
gl1309@word,press
ό gl13^09
1309%^*FGTefý9^(^&_(UẺT#^fgh{Ơ}awSDcêW
эVề tới nơi, cánh cổng nhàÍcũ mở toang, ngựa ô³cứ xăm xăm bước vào. GL1.3,09
gl1309@wordpress
ʓNhóc Đinh Bảo gào to: “Nương nương! Tam lang ca ca!”ƒXong thìòa khóc. Gl)13/09
[email protected]
ըLưỡi đao của{Dương Đăng kề ngay cổ cậu bé. GL-13,09
gl13;09@wordpress
ŭ“Nương nương! Tam lang ca ca! Bọn họ muốn phóng hỏa đốt nhà!íCon chạy qua cản, họ còn muốn giết con luôn!” G|L1.309
$%^dh)(_()VHFTHruuryu|”:Ơ245DF%@1309
Đứa bé¹ngây thơ, nào có]biết ai đang kề đao sát cổ mình, hay kề đao như thế, làÍlẽ gì. gl,13@09
GL1309@WORDPRESS
ϋ“Ồ, cũng to gan đấy nhỉ.íCòn dám vác mặt về.” G,L+13|09
ứ$^%$&DFHstysr$%&sé^$^êW&*(%NC1309
[Nhu Phong bế Bão Kê(nương nương xuống ngựa. Ngựa ô³tự mình lững thững đi tới góc sân, cọ cọ vào đầu lừa xám. GL*13,09
gl;1309@wordpress
[Nhu Phong ôm chặt Bão Kê(nương nương, lạnh nhạt nói: “Bọn ta không về thìngươi cũng có]cách ép phải xuất hiện thôi.” GL.13-09
1309@êWO*%^dFHER$5se{ứ+_:|”ớpRG%$^cg
Dương Đăng nhếch miệng cười. Nụ cười của hắn trông rất lỗ mãng, lại ẩn nét xảo trá, vô³tình: “Cứ đốt nhàÍnày trước ——”³Hắn đảo lưỡi đao, dùng mũi đao cong nhọn vạch nhẹ qua cổ nhóc Đinh Bảo, đến khoảng chừng xương sụn sẽ mọc yết hầu thìchợt nhấn mạnh. Lập tức nhóc Đinh Bảo hét lên đau đớn, nước mắt tuôn ào ào. G,L*13’09.
gl=1309@word|press
ѳ“Rồi giết thằng nhãi này —— ” GL*13,09
gl1309@word;press
αLòng Lý[Nhu Phong thắt lại theo tiếng thét của nhóc Đinh Bảo.íChàng tiến tới trước vài bước, đang tính mở miệng, chợt nghei“Gâu” một tiếng ——íChẳng biết cún vàng ở đâu chạy ra, nhảy chồm lên cắn phập vào tay{Dương Đăng.{Dương Đăng đâu ngờ sẽ bị con thú)nhỏ này tấn công, hai mắt liền chuyển hung ác, tung một cước vào ngay bụng nó. G,L13-09
gl1309@word;press
ڽCún vàng sủa vang thảm thiết, văng ra xa, đập vào một gốc dành dành trong sân.³Hàng đốm máu tươi

tung tóeinhiễm đỏ những bông dành dành tuyết trắng. GL^13(09
gl1309@wordpress
ōNhóc Đinh Bảo khóc oa oa. G,L13|09
$fdtá^U**$*Tĩm579TEn6w7$*$êWhWứ#$#@1309
[Nhu Phong lặng người ngheitiếng cún vàng rên rẩm, lẫn cùng tiếng nhóc Đinh Bảo nức nở.íChàng nhẹ giọng: “Hãy tha cho đứa bé¹này. Nó]Ído nương nương nuôi dưỡng, không liên quan gìvới chúng ta.” GL@13/09
GL1309,@WORDPRESS
Dương Đăng lạnh lùng hỏi: “Sao ta phải tha chứ?” GL’13*09
se%^*$%^&FGHpop567{ứ:?>FêWfSôRêW@1309
“Ta thay ngươi giết người, giết kẻ ngươi muốn giết.” GL@13/09
gl1309@wordpress
ĉ“Ta thìmuốn giết ai?” GL’13*09
Fdứ$^sêWh()*&sdTêWd^&daà^$^eêW&*(%NC@1309
ք[Nhu Phong hít sâu một hơi. Tuy không nhìn thấy, nhưng chàng biết trong sân này có]nhiều kẻ khác, làÍnhững binh lính, thân binh bên người{Dương Đăng. G.L1,3.09
gl1309@wordpress
σÍDương Đăng hỏi như vậy, hiển nhiên đã không còn kiêng dè²nữa rồi. G,L13|09
ứ$^sêWhndtêWeDRY3_)L:”à^$^e7h*(%NC@1309
ր[Nhu Phong chậm rãi mở miệng, nhấn từng chữ rõ ràng: GL/13^09
gl:1309@word:press
“Ngô³vương, Tiêu Tử)An.” g.L*13’09

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện