Nhu Phong

Chương 48


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

Giờ phút này, Ngô³vương Tiêu Tử)An trong cung đang bước loanh quanh một đỉnh đồng, ngồi hai bên làîlão thái úy vàîmấy vị công khanh đức cao vọng trọng. Ngoài ra còn rất nhiều văn sĩ râu dài áo đen xúm xít châu đầu thảo luận.

ó“Các người đều được xem làî)học thức, uyên bác nhất trong triều ta, thế màîchỉ vài lời sấm chữ giáp cốt thôi cũng đọc mãi không xong hử?”

ʏMấy vị văn sĩ lập tức nín bặt, ai nấy đều mặt đỏ tới tai.:Một vị lớn tuổi nhất trong đó)biện minh: “Bẩm điện hạ, theo mốc thời gian ghi lại trên đỉnh đồng này thìkết luận được làîsau khi ‘Bàn)Canh dời đô’, các quan chiêm bốc tính ra vận nước trong hai ngàn năm. Nhưng Bàn)Canh dời đô³vềïÂn làîchuyện xảy ra từ một ngàn tám trăm năm trước rồi, số hiện vật khắc chữ giáp cốt của thời đó)lưu truyền tới nay khá}ít ỏi, làm sao chúng thần nhận ra hết nổi ạ?”

هNgô³vương mặc kệ họ giải thích thế nào, cứ nói: “Đã làîvận nước trong hai ngàn năm, vậy vừa vặn tính tới chúng ta bây giờ còn gì?)Các người không phải đọc hết toàn bộ, chỉ cần mấy chữ cuối thôi, chừng đó)khó)lắm à?” G,L1.309
1309@dfáyêWĩm)*&(^%^&FGyeas*ÌOBnĩm*(^%)
Nhất thời mấy vị văn sĩ cùng im thít. Đúng làîrất khó, đoạn cuối cùng nhắc tới vận mệnh của Đại Ngụy, bọn họ đều mù¸tịt. GL*13+09
gl13;[email protected]
φ“Lũ vô³dụng!” Ngô³vương tức giận phất tay. GL.13-09
GL13,09@WORD-PRESS
ďTừ thời Lưỡng[Hán tới nay, thuật sấm vĩ vô³cùng thịnh hành [*]. Nhất làîsau khi Đại Ngụy suy bại, quần hùng cùng nổi lên cát cứ khắp nơi, sấm vĩ với đủ các hình thức tiên tri vốn bị hoàng đế Đại Ngụy cưỡng chế bài trừ bỗng hồi sinh trở lại. Thông:Minh tiên sinh nhận được lời sấm truyền, liền tiên đoán thiên hạ của Đại Ngụy sắp đổi chủ.:Mỗi tội, lời sấm kia nói “Ngụy vong tất đến Tiêu” xong thìđứt đoạn. GL.1,309
gl13;[email protected]
[*]:Một dạng bói toán theo cách đưa ra tiên đoán bằng lời sấm hay tranh sấm, bắt nguồn từ thời Tần, thịnh hành vào Lưỡng[Hán. Những tiên đoán này thường đa nghĩa, quanh co, thần bí{khó)hiểu, nhiều cách giải đoán vàîkích động lòng người. GL’13*09
đYKR^uu8sh35%&$%UY%@#^fdW%@1309
uTiêu Tử)An ngứa ngáy trong lòng. Tin chắc “Tiêu” trong “Ngụy vong tất đến Tiêu” chính làîhọ Tiêu ở Lan Lăng. Nhưng đến tột cùng làî“Tiêu” nào? LàîTiêu Tử)An gã, hay Tiêu Luyện Nhi, kẻ từ nhỏ vẫn luôn đối nghịch với gã?ÎGã cực kỳ muốn biết. GL’13*09
ỵơHe5}Ơ:ứ$^sêWhdfhnTẺ%$*eêW&*(%NC@1309
Gã giữ mạng Tiêu]Yên lại, thực chất làîmuốn kẻ đáng hận đó)trở thành tù¸nhân vĩnh viễn của mình. GL@13/09
[email protected]
ѕChẳng phải Tiêu]Yên lợi hại lắm sao?)Chẳng phải từ nhỏ người trong tộc đã khinh Tiêu Tử)An gã khó)sánh bằng sao?²Rõ ràng gã mới làîhuynh trưởng, nhưng trong mắt tên Tiêu Luyện Nhi đó)chưa từng có)mảy may tôn trọng.¹Vả chăng, còn thêm mối thù¸giết con —— Làîđứa con kia của gã, đang yên đang lành sao lại chết trong đợt tranh quyền giữa gã vàîTiêu Luyện Nhi? Không phải Tiêu Luyện Nhi ra tay tàn độc thìcòn ai khác vào đây? ! GL’13*09
Gl.1309@Wordpress
µBởi vậy gã muốn giữ mạng Tiêu]Yên, cho Tiêu]Yên nếm thử cảm giác trơ mắt nhìn từng người thân, bạn bèjquanh mình chết đi, cho y nếm cảm giác tận mắt chứng kiến con trai yêu quý[nhất đau đớn tắt thở trước mặt mình, cho y nếm đủ loại tuyệt vọng màîngười ngồi ở địa vị đó)khó))cơ hội nếm trải.ÎGã tự thấy mình thật đúng làîhuynh trưởng tốt.ÎGã đã tự tay dâng lên bữa tiệc thịnh soạn cho tên em họ Tiêu]Yên đó.:Mọi nỗi đói khổ trong thiên hạ, mọi vị trầm kha ở nhân gian, gã đều rộng lượng đưa hết đến tận miệng cho em họ thưởng thức. GL*13’09
gl1309@word,press
žMấy ngày trước đây, ngheïnói có)bọn đãi vàng vớt được một đỉnh đồng dưới sông, trên đỉnh không khắc chữ kim [*], màîîlời chiêm bốc bằng chữ giáp cốt của thời kỳ sớm hơn. Đỉnh đồng này nhanh chóng rơi vào tay sĩ tộc trong thành Kiến Khang, sau khi kiểm nghiệm, xác nhận đích thực làîcổ vật thờiïÂn – Thương.)Cổ vật từ ngàn năm trước tất nhiên rất quý[giá, song đặc biệt hơn cả làîchữ khắc trên đó. Đọc qua thìthấy toàn lời tiên đoán, nội dung chủ yếu về thiên hạ hợp lâu rồi lại tan, tan lâu rồi lại hợp.îSĩ tộc không dám thất kính, lập tức dâng ngay vào cung. GL*13’09
dFH3%^&&*)FGêWdtêWsehêW_)$^&#ỵDasBnĩm*(^%)
ʑ[*])Chữ khắc trên đồ đồng, chủ yếu làîchuông vàîđỉnh. Đây làîloại chữ kế thừa chữ giáp cốt, xuất hiện cuối thời Thương, thịnh hành thời Tây)Chu. G,L1.309
gl13;[email protected]
ʊĐỉnh đồng này đã khơi dậy hứng thúƒcực lớn của Ngô³vương. Theo như đám văn sĩ đã cẩn thận nhận diện một phần chữ viết thìgồm có: NhàîTần thống nhất thiên hạ, đoản mệnh diệt vong;fSở[Hán tranh hùng, bá}vương cùng đường ởiÔÎGiang;fTam quốc tranh bá;fNam Bắc phân liệt…:Mỗi đợt thay triều đổi đại đều ứng nghiệm với một câu chiêm bốc. GL@13/09
1309uuhYrTefý9^(^&_(U$%cfhO{Ơ}awSDcêW
яNgặt nỗi, đến đoạn cuối cùng trong đó))mấy chữ quan trọng, đám văn sĩ này đều không nhận ra. gl13^09
gl1309@wordpress
ĉTiêu Tử)An gã vàîTiêu]Yên, đến tột cùng thìai mới làîngười mang thiên mệnh? Nếu làîgã, thìgã sẽ giết phứt Tiêu]Yên đi.:Một kẻ giả xưng có)thiên mệnh, chẳng phải chỉ làîbèo bọt không đáng nhắc tới sao?)Còn nếu làîTiêu]Yên, vậy gã muốn đăng quang đế vị trước mặt Tiêu]Yên, gã muốn Tiêu]Yên tận mắt chứng kiến mình nghịch thiên đảo mệnh! GL1.3,09
GL1309@WORDPRESS
ñ“Bẩm điện hạ, thực ra lão thần có)biết một người tinh thông lục thư vàîchữ giáp cốt, tất cả văn tự cổ từ Tam Đại trở lại đều đọc được trôi chảy.” Gl)13/09
gl;1309@wordpress
þNgô³vương nhướng mày, thấy làîlão thái úy, bèn hỏi: “Ai thế?” GL^13(09
1309@êWO*%^gtêWhru$%&$%^:|”ớpRG%$^cg
ٯLão thái úy đáp: “Người này ngheïbảo đã có)duyên gặp mặt điện hạ một lần, chính làîvị Tam lang họ Lý[îBão Kê¹nương nương vừa gả cho, sau khi Phùng tổng quản mất.” GL.1,309

***

۩Lúc nhận được lệnh triệu vào cung, Lý[Nhu Phong đang nghiêng mình làm lễ với)AƒXuân trên xeïngựa.)AƒXuân cuống cuồng đứng dậy, cũng học theo bộ dáng của chàng, vụng về trả lễ.)Chàng nhờ)AƒXuân chăm sóc Bão Kê¹nương nương vàînhóc Đinh Bảo bên nhàîcũ.:îcách đó)không xa, có)vài kẻ mặc thường phục cứ nhìn chòng chọc vào chiếc xeïngựa này, đấy làîthân binh của{Dương Đăng. G,L+13|09
gl=1309@word|press
ċ[Nhu Phong biết, tuy{Dương Đăng chẳng có)binh phù, nhưng quân đội trong cả thành Kiến Khang đều đã sẵn sàng ra trận, gươm giáo đã đồng loạt trực chỉ cửa cung Ngô³vương. GL.13-09
$^U**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
Các việc như đuổi bắt Tiêu]Yên ngoài thành, tiêu diệt quân Trừng tiếp ứng, vốn làîDương Đăng tự ý[hành động. Nếu để gã Ngô³vương đa nghi phát hiện thìDương Đăng chỉ còn một con đường chết. G,L*13’09.
GL1309,@WORDPRESS
ěGiờ phút này,{Dương Đăng không có)lựa chọn nào khác. gl,13@09
se%^*FìTHô%5y7êWêWRả$%&$fêWfSôDRêW@1309
îchàng, đã làm làîphải thành công, không thành công, cũng phải thành công. GL^13(09
ứ$^sêWhndtêWeETêWded5daà^$^eêW&*(%NC@1309
ه[Nhu Phong biết, lần này chàng vào cung Ngô³vương làîbước lên đường cùng, nhưng không hẳn làîđường cùng. GL’13*09
gl:1309@word:press
ʗChàng cúi người hôn lên bờ môi bạc phếch của Bão Kê¹nương nương: “Nàng còn sống thìta cũng còn sống vậy.” GL@13/09
1309dfgE%Y)(*&R%C#êWỒauO:”_+?e57&*U
Nàng đã hôn mê¹chừng chục ngày.:Mặc dù¸sắc mặt vàîthân thể ngày một khá}hơn, quầng lửa dần cháy mạnh hơn rất nhiều, song vẫn chưa có)dấu hiệu tỉnh dậy. Khi làm giao dịch với{Dương Đăng, chàng đưa ra yêu cầu tiên quyết làîphải chạy chữa vàîđảm bảo an toàn cho nàng.îSau đó)thầy lang do hắn phái tới xem qua, nói làîcòn tổn thương lưu lại do bị đập đầu, phải chờ máu bầm tan hết mới có)thể tỉnh được. GL’13*09
gl1309@word;press
ă[Nhu Phong chẳng biết, phải chăng nàng đã không muốn tỉnh nữa. G.L1,3.09
gl.1309@wordpress
GL@13/09
1309@)*&(^sêWRY^%%^&FTGsgH!@#<>?(*65
§Đến vương cung, Lý[Nhu Phong xuống xe, ngoài xeï)nội thị chờ dẫn đường cho chàng.)Cung Ngô³vương trước kia từng làîcung điện của Tiêu]Yên, chàng đã đến một lần, nhưng chẳng mấy hứng thú. Ở cửa cung, chàng bị lục soát kỹ lưỡng toàn thân, ngoài quần áo ra thìkhông được đem theo gìkhác. Kỳ thực, chàng cũng chỉ có)một bộ áo vải, một sợi dây cột tóc, trên người chẳng còn thứ gì. GL/13^09
Gl,1309@Wordpress
çChàng đã quên hết các ngả đường trong cung, may màîmọi lối đi đều có)mái cheïnên tránh được ánh nắng chiếu thẳng vào mặt. Tuy đầu ngón tay đã hơi nhoi nhói, nhưng trong một chốc một lát sẽ không có)bất cứ biến hóa rõ rệt nào. Thính lực chàng rất nhạy, những tiếng rầm rì{nhí{hai bên đường đều theo gió)lọt hết vào tai chàng. GL’13*09
[email protected]
“Cậu em này đẹp thật đấy. Nhớ đâu làîBão Kê¹nương nương mua từ chợ quỷ về nhỉ?” GL-13,09
đYKR^%^&*%DFTHruuryu|”:Ơ245DF%@1309
e“Chớ nói xằng. Tôi ngheïngự sử đại nhân bảo làîcậu này rất rành cổ vật. Bất cứ loại đồ cổ nào trên đời, cậu ta chỉ cần rờ một cái đã biết rõ niên đại. Lần này làîđược thái úy đại nhân tiến cử.)Chờ giám định thật tốt đỉnh đồng cho điện hạ nhé, chưa biết chừng sẽ lên như diều gặp gió)ngay.” g.l1.3,09
gl=1309@word|press
“Cũng phải ——Ả Bão Kê¹nương nương kia thìkhỏi nói, Phùng Thời vừa chết, không ngờ lại nhặt được một món hời to.)Chậc, cái thứ mấy đời chồng đó, có)biếu tôi tôi cũng ngại bẩn.)Cậu này cứ làm Ngô³vương điện hạ vui lòng đi, xong thìmuốn mỹ nhân kiểu gìchả được…” Gl)13/09
gl1309@wordpress
è[Nhu Phong nghiêm sắc mặt, ngẩng cao đầu, thờ ơ theo chân nội thị đi tới trước. G.L1,309
gl1309@word;press
ĕNgô³vương đang ở trong điện chờ chàng.:Mấy vị công khanh vàîvăn sĩ cũng có)mặt đông đủ. Nội thị lên tiếng hướng dẫn, chàng quỳ bái Ngô³vương. Ngô³vương không nhiều lời, ra hiệu cho văn sĩ bày câu hỏi thử sức chàng. G,L13|09
gl1309@wordpress
ڨHình thanh, âm nghĩa trong lục thư vàîvăn tự cổ, chàng đều trả lời lưu loát.[Hỏi vìsao còn trẻ màîđã rành rẽ những thứ này, đáp do trong nhàîsống bằng nghề trộm mộ.[Hỏi quê¹quán ở đâu, đáp khi trước làîngườiÎGiang Bắc, gặp chiến loạn nên lưu vong xuốngÎGiang Nam. Lại hỏi làm sao quen Bão Kê¹nương nương, đáp ở chợ quỷ được Bão Kê¹nương nương cứu giúp. G,L13-09
gl13+09@wordpress
κNhững lời này của chàng, nửa thật nửa giả, thật giả khó)phân biệt.¹Vào những buổi đêm dài đằng đẵng kia, chàng đã diễn tập biết bao lần, nay chẳng cần suy nghĩ vẫn đối đáp chặt chẽ không sơ hở. G,l)13/09
gl1309@wordpress
àRốt cuộc cũng khảo sát đến đỉnh đồng, chuyện này làm sao khó)dễ được chàng.{¸thìchữ giáp cốt trên chiếc đỉnh kia đều từ chính tay chàng khắc từng đao một lên thẻ tre.:Mỗi câu chiêm bốc cũng do chính chàng cẩn thận cân nhắc từng từ, rồi mới tỉ mỉ khắc ra.)Chàng vuốt đi vuốt lại thẻ tre, đảm bảo không có)chút sai sót nào.îSau khi đỉnh đồng kia được đúc xong, chàng cũng dùng ngón trỏ nhạy cảm kiểm tra mỗi một tấc, xác nhận đã làm giống y khuôn thiết kế của chàng.)Chàng hướng dẫn phương pháp giả cổ cho thợ rèn đạo sĩ. Khi xưa chàng nghiêm túc học điều đấy vìcần biết cách phân biệt thật giả, nào ngờ bây giờ chính chàng lại đi làm đồ giả. GL@13/09
gl13;09@wordpress
ĝChàng đã mưu tính chuyện này ngay sau khi gặp Phạm Bảo Nguyệt.:Mục đích ban đầu chỉ để phòng trường hợp quá}cấp bách, họ vẫn còn cách tiếp cận Ngô³vương. Nếu thực sự không thể tìm thấy Tiêu]Yên thìsẽ đánh cược lần cuối, chính làîép Ngô³vương giao y ra. G|L1.309
seynseứTỦTU679dh%^dfrR**cfgêWSDRêW@1309
Chàng vẫn chưa nghĩ tới việc tự mình ra tay đâm Ngô³vương.)Chàng cảm thấy loại chuyện như giết vương này phải làîvương đấu với vương, phải kết thúc trong tay giả vương [*].:îchàng, chỉ cần cứu Tiêu]Yên ra, chuyện báo thù¸còn lại cứ giao hết cho Tiêu]Yên. GL*13,09
1309@dfáyêWĩm#$^dfghW$^T:|Gyeas*ÌOBnĩm*(^%)
ү[*])Chức vương lâm thời, không được phong bái theo nghi thức chính quy, không được truyền vị cho đời sau, thường làîlập tạm để dễ bề hiệu triệu dân chúng hoặc do cá}nhân dùng vũ lực, thủ đoạn giành lấy. G,L1.309
gl13;[email protected]
۳Tuy nhiên, khi ở trong động trời dưới lòng đất, ngay cả chính chàng cũng không phát giác, tâm trí{chàng đã bắt đầu xảy ra biến hóa vi diệu. gL@13/09
gl1309@word+press
ưsao nhất định phải dựa vào Tiêu]Yên để báo thù? GL’13*09
gl-1309@word:press
źîNgô³vương, chính miệng gã hạ lệnh giết cha mẹ chàng, giết các anh chàng, giết cả dòng họ chàng, còn phá}hủy nhàîthờ họ của họ Lý[chàng. G,L*13’09.
1309@)*&(^$%TcghW$TL:|”dth(&CGN34,
ɲChàng có)thể làm được cả. GL*13,09
gl1309@wordpress
حChàng cần gìphải ỷ lại Tiêu]Yên. GL*13’09
1309@uuhdrh89^(^&_(U&*(N(*&*(&bt6eecêW
Chàng làîngười “sống sót” duy nhất của họ Lý[Trừng)Châu, chuyện này tất nhiên phải do chính tay chàng làm.)Chàng trong quá}khứ đã tự coi mình làîthứ gì?:Một con hoàng yến trốn dưới cánh Tiêu]Yên, chàng chưa hề xem mình làîmột thực thể độc lập tách biệt khỏi Tiêu]Yên.{Dẫu rằng chàng chưa bao giờ quỳ bái Tiêu]Yên, thậm chí{xem nhẹ lễ nghi quân thần của thế tục màîđứng ngang vai ngang vế với y, song thực chất trong thâm tâm, chàng chưa từng coi mình làîmột người độc lập. GL)13/09
gl1309@word,press
Nhưng chàng làî[Băng của Trừng)Châu, chàng cơ hồ đã quên mất.)Chàng chỉ nhớ rõ mình làîNhu Phong. G,L13|09
gl1309@word,press
ъChàng vuốt chiếc đỉnh đồng, nói với Ngô³vương: “…Sau ba năm, Đại Ngụy vong, tân đế thống nhất giang sơn, thiên hạ thái bình, gió)yên biển lặng.” GL.1,309
1309@)*&(^242%^%(^1309@fĩmkhfkyk589h,
ج“Tân đế à?” Ngô³vương nhích tới gần, bức thiết hỏi, “Tân đế làîai? Trên đỉnh có)tiên đoán luôn không?” GL13^09
gl1309@wordpress
“Có.” Lý[Nhu Phong nhẹ giọng đáp. Đầu ngón tay chàng lướt qua mấy chữ khắc ngoằn ngoèo trên đỉnh. Đặt bút tròn, nhấc bút nhọn, làîvăn tự thời kỳ Thương vương Bàn)Canh, chàng mô³phỏng giống vô³cùng. GL1.3,09
[email protected]
¸biết có)nhìn cũng chả hiểu, Ngô³vương vẫn tòIIcúi đầu xuống, chăm chúƒquan sát mấy chữ chàng đang chỉ. Từng chữ họ không nhận ra, Lý[Nhu Phong đều sẽ đọc lại thật êm tai, giải thích rõ nghĩa mỗi chữ tượng hình, khiến họ phải tâm phục

khẩu phục. GL.1,309
gl.1309@wordpress
~Mấy chữ đấy, Ngô³vương tin chắc Lý[Nhu Phong cũng làm thế. GL*13’09
gl1309@wordpress
0îgiờ khắc này, xuất hiện trong đầu Lý[Nhu Phong làîđôi mắt của huynh trưởng, cừu hận, oán giận, không cam lòng…)Chính làîlệ quỷ chàng thấy rõ ràng trên thân{Dương Đăng. G,L13|09
gl:1309@word:press
Tất thảy cảnh tượng thê¹lương khi xưa như gió)táp mưa sa ùn ùn kéo về tâm trí{chàng. Bản thân mình đau đớn co giật trước khi chết, các anh vàîchị dâu lệ nóng tuôn trào, cha mẹ nhắm nghiền hai mắt, nhàîthờ họ Lý[trăm năm chìm trong lửa đỏ ngút trời… GL’13*09
gl.1309@wordpress
ð“Huynh trưởng mất, ấu đệ thay…” GL*13+09
1309@drr(^sêWdfysrhe5u7ĩmn()*&*TB(*(8765
eNgô³vương còn chưa kịp hiểu nghĩa của sáu chữ đấy, gã đã dại ra, phát hiện trước ngực mình bị xỏ xuyên một bàn tay máu.:Móng tay dài vấy máu cực sắc nhọn, chớp lóeïnhư ánh bạc, từng giọt đỏ thẫm từ móng tay nhỏ xuống.:Một trái tim nhầy nhụa máu tanh đang đập thình thịch trong lòng bàn tay kia. GL.1,309
gl.1309@wordpress
υGã đã không kịp nhận ra đấy làîtim ai. Bàn tay máu giật mạnh ra sau, gã ngã nhào xuống đất. GL*13’09
gl=1309@word|press
Ngô³vương chết. GL.1,309
1309@)*&(^sêWRY^%e5u7ăĩm)*&YTY*TB(*65
άTất cả mọi người bắt đầu gào thét. Tiếng thét inh ỏi quyện lại thành một dòng thủy triều lao nhanh, thành một luồng khói bốc cao tận trời, báo hiệu cho đội binh của{Dương Đăng rầm rập xông vào cung. G,L1.309
gl13;[email protected]
ưLúc này, chẳng còn ai tự hỏi vìsao{Dương Đăng đã chỉnh tề trong bộ giáp phiêu kỵ tướng quân sáng choang.[Hắn chĩa lưỡi đao sắc bén vào Lý[Nhu Phong với mái tóc dần bạc trắng: G,L13-09
GL13,09@WORD-PRESS
ն“Lôi tên người cõi âm mưu sát vương thượng này ra ngoài! Treo lên cổng thành phơi nắng ba ngày, cảnh tỉnh thế nhân!” GL*13+09

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện