Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
űĐại loạn.
xThoắt chốc, vương kỳ chữ “Dương” trên đầu thành bị gỡ xuống, lại đổi trở lại làí“Tiêu”. Tiểu vương tử với pháp danh “Duyên,Giác” được đưa từ chùa Đại Từ³Ân về cung, kế nhiệm Ngô)vương.
ẳ“Nhật nguyệt cùng hãm, khắc mẹ hại cha”, người người trong vương cung đều đang lén lút bàn luận, Thông)Minh tiên sinh xem mệnh cho tiểu vương tử này quả nhiên ứng nghiệm. Tiểu vương tử còn chưa biết đi đã khắc hại chết cả Ngô)vương vàítrắc phi}Cảnh thị.
ỳMàíngoài cung, từ công khanh đại phu cho tới bách tính bình dân, tất cả đều trải qua một phen hú²hồn.jHọ tụ vào góc khuất xôn xao bàn luận việc Bão Kê,nương nương kia cójyêu pháp, cójthể khiến{Dương Đăng vừa gặp nước đã đổ bệnh nguy kịch.}Còn nói, nuôi người cõi âm, thế chẳng phải nuôi quỷ à? Liên tiếp giết cả hai vị vương, Bão Kê,nương nương đấy cũng làíyêu quái rồi! G,L1.309
gl13;[email protected]
ւBất kể làínhàíphú²quýîhay nghèo hèn, họ đều căn dặn thân thích của mình ——‹Về sau cójgặp Bão Kê,nương nương thì°nhớ tránh thật xa vào!jHai con mắt beÎbé{của ả màínhìn một cái làísẽ bắt mất vía ngay! GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
ɓCâu chuyện từ tiểu nhị trong phường rượu linh lục còn li kỳ hơn cả, kể rằng, lần đójBão Kê,nương nương gập mấy ngón tay dài ngoẵng như Bạch}Cốt tinh lại, vừa bắt một quyết làíngười cõi âm kia liền bay qua! GL.1,309
gfHeỴ5}Ơ:ứ$^sêWhnTẺ%$*eêW&*(%NC@1309
ڶ… GL@13/09
[email protected]
hHiện tại LýîNhu Phong không thể không mở mắt, bởi vì°cả mi mắt cũng đã rữa hết, chỉ còn lại đôi con ngươi tròn xoay gắn trong hai hốc. GL’13*09
Gl.1309@Wordpress
ỗChàng chưa từng hư thối đến mức này.)Máu mủ từ người chàng nhỏ lách ta lách tách, từng chuỗi nối nhau, trông hệt như phụ nữ tới tháng. Thi thoảng trên thân cójmột mảng thịt bục ra, rơi bẹp xuống đất, trên đójnhung nhúc giòi bọ trắng nhởn. GL*13’09
gl1309@word,press
òPhía dưới cổng thành treo chàng đã không còn ai đứng xem. Ngay cả lính gác cũng tránh xa xa, do mùi xác thối đã nồng nặc đến mức buồn nôn. gl13^09
1309uuhYrTefý9^(^&_(U$%cfhO{Ơ}awSDcêW
ɲCổng thành hướng về bắc, nắng rát chiếu từ đông sang tây, vẽ một đường cung chảy trên người chàng. LýîNhu Phong chưa từng căm hận nắng trời đến thế, mỗi một tia rọi lên thân chàng đều làícực hình. Nhưng dẫu sao thì°hiện tại đã gần hoàng hôn, chỉ còn lại ánh chiều tàígay gắt cuối cùng.[Sắp kết thúc rồi.}Chàng tự hỏi, còn bao lâu nữa?)Một canh giờ, hay hai canh giờ?jHay chàng lại may mắn qua thêm một đêm, sau đójsẽ như hạt sương tan vào màu nắng sớm mai?}Chàng chưa từng hóa cốt, chàng cũng chẳng biết được. GL1.3,09
gl1309@wordpress
έNương nương, nương nương cójtới đây không?}Chàng vẫn còn lời hứa chưa kịp thực hiện với nàng.[Song chàng bỗng nhiên thôi hi vọng Bão Kê,nương nương xuất hiện.}Chàng biết mình đã chẳng còn ra hình người, bộ dạng hiện giờ, chàng mong làíkhông một ai phải nhìn thấy nữa. Tiêu]Yên sống sót trở về, Tiêu Tử(An chết, kỳ thực, chấp niệm sâu nặng trên thân chàng khi biến thành người cõi âm đã hoàn toàn hóa giải. Nếu phải hóa cốt ngay bây giờ thì°chàng cũng chẳng nuối tiếc gì°nữa. Gl)13/09
GL1309@WORDPRESS
ʊDẫu vậy…,Giả như cójthể, chàng muốn ngheÎngười nọ nói một câu, màíhơn cả làí—— gl,13@09
gl;1309@wordpress
ձĐược một lần gặp lại quầng lửa rừng rực cháy sáng kia. G,L+13|09
1309@êWO*%^gtêWhru$%&$%^:|”ớpRG%$^cg
ế… GL.13-09
gl=1309@word|press
ỗChàng cảm nhận rõ ràng một chùm nắng chiều cuối cùng chầm chậm dời từ thân chàng xuống dưới chân, chàng tưởng chừng sắp được vớt khỏi nồi nước sôi. Thở dốc một hơi —— Thực ra chàng đã không còn hơi để thở nữa. Trước ngực đã lộ hết xương sườn, cả nửa bên mặt cũng tuột sạch da thịt. GL^13(09
$^U**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
ẩTrên cổng thành vẫn rất náo loạn, chàng ngheÎtiếng ủng da của lính gác hấp tấp tới tới lui lui. GL@13/09
GL1309,@WORDPRESS
ê“Đổi cờ này!” GL’13*09
se%^*FìTHô%5y7êWêWRả$%&$fêWfSôDRêW@1309
ф“Lại đổi nữa?jHôm nay đã đổi ba lần rồi!” G.L1,3.09
ứ$^sêW%TYtêWKQTêWded5daà^$^eêW&xcÔ@1309
ժ“Bảo mày đổi thì°cứ đổi đi, lắm lời cái gì!” GL/13^09
gl:1309@word:press
ε“Đây cũng làívương kỳ chữ ‘Tiêu’ mà?” GL-13,09
1309dfgE%Y)(*&R%C#êWỒauO:”_+?e57&*U
â“Đồ ngu!‹Vương kỳ chữ Tiêu viền đen chứ cójphải viền đỏ đâu, không thấy à? Đại quân của Trừng vương vừa đến rồi!” G.L1,309
gl1309@word;press
ɢ“Trừng vương?! Trừng vương còn sống sao?!” G,L13|09
gl.1309@wordpress
ν“Khởi tử hoàn sinh! Đójlàíthiên mệnh!” g.l1.3,09
1309@)*&(^sêWRY^%%^&FTGsgH!@#<>?(*65
ѯTiểu vương tử với pháp danh{Duyên,Giác chỉ ngồi trên vương vị được một canh giờ. Trừng vương dẫn binh vào từ cổng nam, không gặp bất cứ kháng cự nào. G,l)13/09
Gl,1309@Wordpress
ђQuáƒhỗn loạn. Đầu óc{Dương Đăng chẳng còn tỉnh táo, hiện cũng đã rơi vào tình trạng nguy kịch. Đội quân của hắn tuy đông, song lại như rắn mất đầu, vừa liên tục tự cắn xé{lẫn nhau, vừa phải đối kháng với thế lực cũ của Ngô)vương. G|L1.309
[email protected]
ڽTrừng vương mặt mũi hốc hác nhưng hết sức hùng dũng trong bộ giáp trụ, giương cao ngọn cờ lớn giữa khung cảnh bát nháo ấy, lặng lẽ màíhiên ngang tiến vào thành. gL@13/09
đYKR^%^&*%DFTHruuryu|”:Ơ245DF%@1309
ζTòa thành này vốn làícủa y.]Y vốn làívương của tòa thành này. GL*13,09
gl=1309@word|press
ըDân chúng cả thành đồng loạt quỳ bái trước vương kỳ của Trừng vương. Trừng vương không đội nón trụ, ngồi đường bệ, uy nghi. Kia đôi mắt như ngọn lau phết, kia mi dài như dây rong dày lá, giờ phút này đang toát ra khí‹thế ngút trời, rét lạnh màíoai nghiêm.]Y để chúng dân nơi đây nhìn rõ tướng mạo mình dưới vệt nắng cuối cùng của buổi hoàng hôn, cũng khiến từng người họ sau khi nhận rõ y đều thần phục cúi đầu, chắp tay quỳ bái. G,L13-09
gl1309@wordpress
ʂY muốn thu phục mỗi một người dân. Trong loạn thế này, chỉ cójthể cójduy nhất một vị vương làíy. GL.1,3.09
gl1309@word;press
нY tiến quân thần tốc, xông thẳng vào vương cung, đặt tay lên vương tọa thếp vàng, dễ dàng như lấy đồ trong túi. G_L1.309
gl1309@wordpress
ĥĐám nội thị vàícung nữ run lẩy bẩy, đều cho rằng Trừng vương sẽ xử trí‹họ như{Dương Đăng đã làm với hậu cung của Ngô)vương, mà trước tiên hết làílấy mạng tiểu vương tử. GL’13*09
gl13+09@wordpress
ڻTiểu vương tử pháp danh{Duyên,Giác kia lại không khóc. Khi nằm gọn trong lòng bàn tay Trừng vương thì°nójchỉ mím môi, giương đôi mắt như ngọn lau với con ngươi đen nhánh nhìn chòng chọc vào Trừng vương. G,L13|09
1309@dfáyêWĩm)*&(^%^&FGyeas*ÌOBnĩm*(^%)
۴Còn bé{tẹo thế này màíánh mắt đã quáƒhung ác. g.L*13’09
gl1309@wordpress
ổTrừng vương thờ ơ quan sát tiểu vương tử, đoạn kéo vạt áo nójlên liếc sơ qua, rồi đưa cho người bên cạnh, ngẩng đầu ra lệnh: “Đưa đi chùa Đại Từ³Ân, trông coi cẩn thận.” G,L+13-|09
gl13;09@wordpress
с“Vâng!” gl,[email protected]
seynseứTỦTU679dh%^&**cfgêWSDRêW@1309
ξNhững nội thị vàícung nữ đang quỳ liền xôn xao mở to mắt. g’L@13/09
gl1309@word+press
ƀDưới sự giúp đỡ của thân vệ, Trừng vương cởi giáp, trên thân y làíáo bào đen tuyền dành cho vương gia. Lạnh lùng, bệ vệ, uy nghiêm.]Y thản nhiên hất áo bào, từ tốn thả người ngồi xuống vương tọa, giang, sơn, đã định. G,L13|09
gl-1309@word:press
ỹTất cả mọi người chợt như thở phào. Bất kể làítheo pheÎnào, thủ hạ của Ngô)vương, thủ hạ của{Dương Đăng, hay mấy kẻ chỉ lo thân, tùy thời nghiêng ngả, trong lòng tất cả cùng thở phào nhẹ nhõm. GL*13’09
1309@)*&(^$%TcghW$TL:|”dth(&CGN34,
ùMàn kịch nhốn nháo cả ngày cuối cùng cũng kết thúc, rốt cuộc, đã kết thúc. Trừng vương không hạ lệnh giết tiểu vương tử, cũng không lập tức xử tử{Dương Đăng. Những hành động ban ân lặng lẽ này đều mang hàm nghĩa, hết thảy, đều cójthể bắt đầu lại từ đầu ——}Chỉ cần người người cùng thần phục Trừng vương y, từ đây trong thành Kiến Khang không cójkẻ thù, kẻ thù}chỉ còn làíhoàng triều Đại Ngụy đang dần tàn lụi. GL13^09
gl1309@wordpress
ħTia tàídương cuối cùng đã tắt giữa tầng không mênh mông.jHiện tại làíthời khắc âm dương tương giao, ngày đêm luân chuyển. Làn sương nhàn nhạt lơ lửng bay lên, hòa theo luồng khói toát ra từ vương cung to lớn, hợp lực đẩy cao âm vang dậy đất rung trời, hào hùng màítề chỉnh —— GL1.3,09
gl13;[email protected]
ở“Chúng thần tham kiến Trừng vương —— Trừng vương điện hạ —— Thiên thu vạn tuế!” GL)13/09
gl1309@wordpress
ẳVô)số bójđuốc bừng bừng chĩa thẳng hướng trời đêm.jHai mắt LýîNhu Phong không còn lớp mi cheÎkín, bị khói đặc bốc lên kia hun cho vừa khô)vừa cay, đau đớn cùng cực, màíngay cả nước mắt cũng chẳng thể chảy ra. G|L1.309
gl:1309@word:press
äĐêm nay nhất định làímột đêm trắng. Toàn bộ quan binh gác cổng đều được thay đi, đổi vào làíbộ hạ cũ của Trừng vương. Trong thành vẫn cójkhông ít kẻ ngoan cố làm loạn, cần xử lýîrốt ráo ngay trong đêm nay. Để thành Kiến Khang yên ổn, đêm nay chính làíthời khắc then chốt. GL’13*09
gl.1309@wordpress
в… G.L1,309
1309dr)*&(^sêWdfysrhe5u7ĩmn()*&*TB(*(8765
uGiao phójxong mọi sự, Tiêu]Yên vẫn áo bào đen, còn chưa kịp đổi qua thường phục của vương gia đã vội vã leo lên cổng thành. G,L13|09
gl13+09@wordpress
ʉ“Điện hạ, điện hạ, ngài chớ nên đến đây. Kẻ này ngheÎnói làíngười cõi âm, chỉ cần vung tay đã móc luôn tim Tiêu Tử(An ra! Thối rữa tới mức này rồi, chưa biết chừng trên thân đã lên độc…” GL*13’09
gl1309@wordpress
ờ“Im miệng!” Tiêu]Yên trầm giọng quát, “Trước đójđã lệnh cho các ngươi thả cậu ấy xuống, đưa qua chùa siêu độ, tại sao vẫn chưa ai làm hết?!” Gl)13/09
Gl.1309@Wordpress
÷“Bẩm điện hạ!}Cái tên người cõi âm này, chẳng ai dám đụng vào cả!jHọ bảo phải phơi nắng ròng rã ba ngày mới cójthể hóa cốt hoàn toàn, không quấy pháƒlàm bậy.}Cho nên là… chúng thần bèn tự quyết định, chưa thả nójxuống ngay!” GL1.3,09
[email protected]
ớTiêu]Yên nghiến răng giữa bóng đêm, bàn tay to siết lấy chuôi đao bên hông.]Y lên tới cổng thành, bắt gặp LýîNhu Phong chao lay trên dây thừng như một phiến láƒgiữa đêm đen lộng gió. g.l1.3,09
gl.1309@wordpress
ễMùi xác rữa nồng nặc đến mức một kẻ đã dạn dày kinh nghiệm sa trường như y còn phải khójchịu. G_L1.309
1309@Ủcf^#fyNB&(^sêWRY^%e5u7ăĩm)*&YTY*TB(*65
ǻLýîNhu Phong đã làíxác tàn chảy rữa quáƒnửa. G,l)13/09
Gl.1309@Wordpress
ỵThế nào làíngười cõi âm dễ hư thối? Nay, y mới chính thức trông thấy. Đây vẫn làíLýîNhu Phong ngày trước của y sao?‹Vẫn làíLýîNhu Phong thanh thoát, tuấn nhã như ngọc kia sao? GL.1,3.09
gl1309@word,press
ŝNhưng chính làímột LýîNhu Phong như thế đã từng bước cõng y từ tầng mười tám dưới nhàílao đáƒra đến động trời, lại một mình đơn độc tiến vào vương cung, dùng xác tàn mục nát ấy lấy mạng Tiêu Tử(An. gL@13/09
1309@uuhYTefý9^(^&_(U&*(N(*th&*(&SDcêW
¨LýîNhu Phong muốn giết Tiêu Tử(An, nhưng chưa từng nói cho y, cho Phạm Bảo Nguyệt, hay bất cứ ai thân cận y biết. Tiêu]Yên của giờ phút này chẳng phải Trừng vương, màílàíTiêu Luyện Nhi đã gỡ bỏ mọi phòng bị khi ở bên LýîNhu Phong, đang đắm chìm trong phong lưu vàíđa tình của thiếu niên này. Tiêu Luyện Nhi cố chấp tin tưởng, lúc ấy LýîNhu Phong của y rời bỏ y trước mặt Thông)Minh tiên sinh, hoàn toàn làíđể thực hiện kế hoạch giết Tiêu Tử(An màíkhông làm y lo lắng, làíđể tự mình dọn sạch mọi chướng ngại cản đường y trước khi y trở về. GL@13/09
1309”%^&d%Y)(*&R%C#êWỒauO:”_+?e5U
żTiêu Luyện Nhi cố chấp tin tưởng Nhu Phong làm hết thảy đều làívì°y.{Dẫu chàng cójhóa thành bạch cốt, thì°cũng làíhóa vì°Tiêu Luyện Nhi y. GL.1,309
gl13+09@wordpress
¥LýîNhu Phong của y, Nhu Phong của y, của y. GL.1,309
gl13;[email protected]
ỵBàn tay y trên chuôi đao bắt đầu vì°thế màírun rẩy.]Y toan sải bước tới trước, lại bị mấy tên thân vệ xung quanh xúm vào giữ chặt. G,L1.309
GL13,09@WORD-PRESS
ũ“Điện hạ! Ngài tuyệt đối không thể qua đó!” GL*13+09
1309@GHN46^&hW$^T:|Gyeas*ÌOBnĩm*(^%)
ỷ“Điện hạ, nếu ngài thấy tên người cõi âm đấy quáƒxui thì°thuộc hạ sẽ thả nójxuống, đưa vào chùa ngay!” GL.1,309
gl13;[email protected]
éTiêu Luyện Nhi tránh khỏi họ. Đúng lúc này, y chợt thấy LýîNhu Phong rớt xuống! GL*13+09
FDHe5}Ơ:ứ$%&HDFery%$*eêW&*(%ýbj@1309
ւDây thừng kia thoắt tuột, LýîNhu Phong suýt chạm đất, bỗng dừng phắt lại. Bấy giờ trái tim muốn bật khỏi lồng ngực của Tiêu Luyện Nhi mới tạm ổn định. Đang tính đi tới, đã thấy một cô)gái nhỏ gầy lao ra từ sau thành, vung tay lóeÎsáng chặt đứt dây thừng, đỡ lấy thi thể gần như hư thối triệt để, ôm chặt vào lòng —— Điềm nhiên không để ýîmùi hôi vàídơ bẩn, ôm ghì°lấy thi thể vào lòng. G,L1.309
1309@dfáyêWĩm)*&(^%^&FGyeas*ÌOBnĩm*(^%)
n“Mẹ kiếp —— Tới phiên đứa nào! Lúc đổi ca lại dám để sểnh cho con bé{này lẻn vào à! Làm ăn kiểu gì°đấy hử!” Thủ lĩnh nhóm thân vệ tức giận mắng to, đoạn quay qua bẩm với Tiêu]Yên, “Thuộc hạ xuống đuổi kẻ điên này đi, xong sẽ xử mấy đứa xao nhãng nhiệm vụ!” GL*13+09
gl13;[email protected]
ỡTiêu]Yên chậm rãi giơ tay phải lên ——]Y ra hiệu cho tất cả im lặng, lui hết ra sau. GL.13-09
GL13,09@WORD-PRESS
üChúng binh tướng đều ngơ ngác, bọn họ chưa rõ, rốt cuộc làívương của họ đang cójsuy tính khójlường gì.}Càng không rõ, vì°sao tên người cõi âm hôi thối ai ai cũng ghê,tởm tránh xa kia, lại được một cô)gái ôm trong lòng như bảo vật. GL*13,09
1309ytyu%^&hêWDT”:ứƠ:”|Ltu4dth(&N34,
ڼBộ dáng cô)gái ấy ôm người cõi âm, thật giống như đang nâng niu điều quýîgiáƒnhất trên đời. Nàng không nói tiếng nào, không nhúc nhích, chiếc áo đơn bạc khoác lên tấm lưng gầy gòrdần hiện vết ngấm dài. Nàng ôm siết hình hài mục nát vào lòng, mặc cho máu mủ thấm đẫm chùm hoa kim ngân trên váy áo. Nàng không run rẩy, cả thân thể suy nhược ấy đã hóa thành một núi đáƒvững chãi giữa giójtáp sương sa. G,L1.309
gl13;[email protected]
џNàng làíngọn cỏ nến bé{mọn, màícũng làísừng sững núi cao. GL*13+09
gl:1309@word:press
έ… GL-13,09
gl13;[email protected]
êTrừ rất ít thân binh bên cạnh Tiêu]Yên, trong toàn bộ thành Kiến Khang này, không một ai hay biết ở buổi đầu tiên vào thành, vương của họ đã đứng trên cổng thành nam đón
~♥~♥~♥~
Ghi chú:
[1]}Cỏ nến láƒhẹp (Typha angustifolia, hương bồ láƒhẹp, bồn bồn, thủy hương, bồ hoàng):