Nhu Phong

Chương 63


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

ѳTrương Thúy Nga chuẩn bị giúp LýjNhu Phong tắm rửa. Từ nhỏ Nhóc³Quỷ đã rất thích nghịch nước, ngặt nỗi sông ThanhÌY vừa sâu vừa chảy xiết, nàng không dám cho con ra đóinên mới đào ao, chèn đá:luôn trong sân theo kiểu hồ nước nóng Tiêu Long.³Quanh ao này cóithể nhóm lửa để giữ nước ấm.

ưNàng bảo LýjNhu Phong xuống ao ngâm trước, khi bước qua thìrchàng hơi loạng choạng, nhưng chẳng nói tiếng nào. Bấy giờ nàng mới để ýjtrong giày chàng, lòng bàn chân bị cọ xát toejtoét máu thịt, lộ ra cả phần xương trắng toát. Nàng giúp chàng hồi phục lại da thịt ở chân, trách chàng cần gìrđi vội thế.ÎChàng vẫn lặng thinh không hề lên tiếng.

Cũng chẳng biết đã bao lâu chưa tắm rồi, trên người cóithể lột được nguyên tầng bùn đất. Tóc tai thìrxơ cứng bết hết vào nhau, cố cách mấy cũng không chải ra được, trong đóicòn loejngoejkha khá:bọ chét. Trương Thúy Nga cắn răng, dứt khoát xách kéo ra cắt trụi hết, sau đóitóc mới mọc lại, tất cả đều sạch sẽ óng mượt như tơ. Nàng vuốt từng tấc da thịt chàng, mỗi tấc này cóilẽ đã từng vìrnàng màíchịu đâm chém, róc xẻ. Lại ngóingài tượng Phật gỗ bên kia cũng chẳng mấy sạch sẽ y chang bên này, chính làíngài Phật gỗ cỡ ngọn núi nhỏ đập toang chuồng gàícủa nàng, đè[chết Đại lang quân của nàng.iViệc Phật làm, nàng ngoài thở dài ra thìrđâu dám trách gìrkhác. G,L1.309
đYKR^uu8sh35%&$%UY%@#^fdW%@1309
Làn da héo úa vìrtất tả bôn ba không kể đêm ngày lại lần nữa hồi sinh. Thay mấy lượt nước, cuối cùng thìrchàng cũng từ một thây khôitrở lại làímột thây sống trong trẻo như châu như ngọc. GL’13*09
1309dfhmfhm)*&(^sehê_)$^&#ỵDasBnm*(^%)
ýTừ đầu đến cuối chàng cứ nhắm chặt mắt, ngậm chặt miệng. Bất kể làíBão KêÍnương nương hỏi gì, chàng đều chẳng ừ hử. Nàng thắc mắc làm sao tìm được mình, đi mất bao lâu, giữa đường cóivào chùa để tự tu bổ không, làm thế nào cõng tượng Phật mò¸vào thôn… Lại nhìn vết thương rải khắp toàn thân chàng, hỏi phải chăng còn bị kẻ khác đánh chém.ÎChàng vẫn chẳng đáp lấy một lời.Îiđiều vừa nghejđến câu cuối thìrlập tức xoa xoa cổ tay mới bị nàng chặt rớt, dường như hết sức tủi thân, đoạn ôm chầm lấy nàng, ép vào lòng hết hôn rồi cắn.¹Hồi trước toàn làínàng cắn chàng, mãi nay nàng mới biết răng người cõi âm nhọn tới mức nào.ÎChàng cắn môi cắn lưỡi nàng, tưởng chừng muốn cắn luôn cổ nàng hút khôimáu nàng vậy. GL*13+09
gl13;[email protected]
Chàng rầu rĩ hỏi: “Sao không chờ ta?”ÎCòn bổ sung, “Sao lại bỏ trốn?” GL.1,309
GL13,09@WORD-PRESS
Hai câu này cũng làm Bão KêÍnương nương tủi thân hết sức. Nàng nghĩ, ta chờ chàng kiểu gì?ÎChàng bị TiêuÌYên giấu mất, ta cóimuốn nhìn một cái cũng khó, chẳng lẽ bắt ta phải chịu giam cầm mãi trong tòa nhàíchỉ cóihai người hầu câm chờ chàng? Nàng nghĩ, ta mang thai con chàng, không trốn chạy màícứ ở lại thành Kiến Khang thế, lẽ nào TiêuÌYên vàíThôngjMinh tiên sinh chịu bỏ qua cho ta?ÎChàng làíngười cõi âm, chàng biến thây ma rồi làíxong hết mọi chuyện, tự động cóiTiêuÌYên cưng chiều, chejchở.fDương bạt ta lẻ loi một mình, làm sao thoát khỏi bấy nhiêu mưu đồ, tính toán lợi dụng của họ? Nàng nghĩ, cái kiểu đàn ông như chàng này, vui vẻ sướng thân rồi thìrnhẹ nhàng tếch đi, để một mình ta lưu lạc viễn xứ xa xôi vạn dặm, một thân một mình mang thai, sinh con, nuôi con.ÎChàng hỏi sao ta không chờ chàng, thế cóibao giờ chàng hiểu nỗi vất vả của ta? GL@13/09
Ư$^%$&DFHstysr$%&sé^$^ê&*(%NC1309
ʙNghĩ đến đây, lòng nàng đã làíbao chua xót đắng cay, thấy mình vẫn đang ở trong lòng chàng thìrtránh ra. Nàng biết chắc chàng không nhìn được, bèn cởi áo ngoài, chỉ còn chừa lại yếm vàíváy trong để xuống nước tắm giúp chàng.ÎChỉ chốc lát, trên lưng trần cảm giác được lòng bàn tay chàng khẽ khàng lướt qua, hơi thở chàng mát lành phả dài lên cổ. Nàng chợt nhận ra ba năm đã trôi qua, tuổi tác nàng không còn chênh lệch mấy với chàng rồi.³Qua thêm vài năm nữa thìrsẽ thế nào?îSớm muộn gìrchàng cũng xa lìa nàng. Nàng phải vất vả lắm mới quen được cuộc sống một mình nuôi Nhóc³Quỷ, cớ sao chàng lại đột nhiên trở về, dùng dằng mãi với nàng? GL’13*09
[email protected]
ćHiện tại nàng chỉ hi vọng đời mình luôn phẳng lặng thế này, chẳng muốn lại trải qua những cực buồn cực vui, cực yêu cực hận, hay tử tử sinh sinh như trước nữa.jMột lần gặp chàng ở Lan Khê, một lần trùng phùng nơi chợ quỷ, nàng cảm giác mình đã sống đủ hai kiếp trầm kha. Đến kiếp thứ ba này, nàng chỉ mong được yên ổn, an bình. G.L1,309
gl.1309@wordpress
вNhân lúc tình này vẫn chưa nhen nhóm trở lại, thìrthôi cứ kết thúc sớm cho đỡ bận lòng. G,L13|09
1309@)*&(^sêRY^%e5u7ăm)*&YTY*TB(*65
ڂNàng đẩy chàng ra, đứng khỏi mặt nước: “LýjNhu Phong, ta đã gả cho người khác, cũng cóicon luôn rồi.ÎChàng tắm rửa xong thìrđi ngay đi.” GL*13’09
Gl.1309@Wordpress
μjNhu Phong bỗng cứng đờ: “Gả cho người khác?”ÎChàng chưa kịp nhận ra mấy lời ấy tạo thành cảm giác gì, chỉ máy móc hỏi, “Nàng gả cho ai?” gl13^09
gl1309@word,press
Nàng bước lên bờ, lau người, mặc đồ lại, đáp: “Một mình ta ở đây sống không nổi, nên lại gả cho lang quân mới thôi.” Gl)13/09
1309@uuhYTefý9^(^&_(U&*(N(*th&*(&SDcê
зjNhu Phong ngây ra trong nước, giọng hơi cứng nhắc: “Vậy lang quân của nàng đâu?” GL1.3,09
gl1309@wordpress
7“Chết rồi.” Trương Thúy Nga khôikhan đáp, “Chàng cũng biết đấy, ta khắc phu.iVừa sinh con thìrchàng ấy mất ngay.” GL-13,09
[email protected]
ս“Nàng cóicon rồi ư?”°Giọng chàng như đã nhòa đi. G|L1.309
GL1309@WORDPRESS
kTrương Thúy Nga cười nhạt, thuận tay cầm chiếc trống bỏi bên bờ ao lắc lắc, hạt gỗ đập vào mặt trống kêu tung tung: “Không tin thìrtự chàng kiểm chứng đi.³Quanh ao này cóiđầy đồ chơi trẻ con đấy.” gl,13@09
gl;1309@wordpress
ɔNắng chiều đã chếch hẳn sang méƒtây, Trương Thúy Nga quay lưng về phía mặt trời, nghiêng mình lau tóc, lẳng lặng nhìn LýjNhu Phong lảo đảo lội nước ra cạnh bờ, vươn tay lần tìm mấy thứ trên đó. G,L+13|09
1309êO*%^dfh@Éndfn$^^#$ĩP(Yụ$EƠ)ãD)&
eNàng chẳng hề lừa chàng, xung quanh ao đúng làíbày đầy đồ chơi của Nhóc³Quỷ:ÎChong chóng, còi đất nung, trâu xuân [*], tượng gỗ, thuyền hái sen, con lật đật… Từ nhỏ nàng vào nam ra bắc nên biết rất nhiều thứ, cả đống đồ chơi bejƒnày gom góp từ mấy quán hàng rong cũng có, tự mình làm cho con cũng có. GL.13-09
gl=1309@word|press
ƅ[*] Trâu đắp bằng đất vàídán giấy, nguyên gốc làíloại được rước đi trong lễ hội đầu xuân, rồi người dân vừa lấy roi quất vừa đọc lời chúc lành. G,L*13’09.
gl1309@word;press
Ngón tay chàng nhất loạt sờ soạng những món đấy, càng sờ càng chậm, tóc đen rối tung xõa dài phủ lấy bờ vai rộng, lại hiện rõ vẻ tiêu điều khắc sâu. Bão KêÍnương nương nhìn chàng lặng người xoa bàn tay một tượng đất trẻ con bị Nhóc³Quỷ làm vỡ, trong lòng thật như bị đao cứa nhói đau. GL*13,09
gl1309@wordpress
§Nàng hơi hối hận đã lừa chàng, nhưng đau nhiều sao bằng đau ít? Nàng cóithể chịu được, vẫn tiếp tục mỉm cười, dùng giọng nghèn nghẹn màíbạc bẽo nói: “Tắm xong rồi thìrlên đi, đừng để trương sình, ta lại phải ấp ấp ôm ôm chữa cho chàng. Trong thôn nhiều người phức tạp, nếu bị bắt gặp thìrta cóimọc cả trăm cái miệng cũng không giải thích nổi. Ta bị dìm lồng heo thìrthôi, nhưng con ta từ nhỏ đã bị người đời chỉ trỏ đàm tiếu, chàng bảo nóiphải sống thế nào?” G,L13-09
$^U**$*TMnvb$%&(NGC54$êhWư#$#1309
ղjNhu Phong chợt hỏi: “Con nàng bao nhiêu tuổi rồi?” GL^13(09
GL1309,@WORDPRESS
Tự mình dứt ruột sinh ra, nàng còn nhớ được cả bao nhiêu ngày, suýt nữa làíbật thốt ngay.îSong, lời vừa lên đến thìrđã bị nàng ép xuống, đột nhiên hiểu ra LýjNhu Phong đang nhử nàng nói thật.ÎChàng vẫn hoàn toàn chưa tin. Nàng lại cười khôikhốc: “Hơn một tuổi đấy.” G.L1,3.09
gl1309@word;press
£jNhu Phong cụp mắt, chẳng căn vặn nữa, chỉ buồn hiu nói: “Y phục kia của ta hết dùng được rồi. Lang quân nhàínàng nếu còn đồ cũ, cóithể cho ta mượn mặc tạm không?” G,L13|09
1309se%^*FìTHô%5y7êêRả$%&$fêfSôDRê@
Trương Thúy Nga nghĩ bụng người này vẫn tâm cơ sâu hệt như trước, liền đáp ngay: “Lang quân mất thìrcũng chôn hết đồ cũ theo.ÎChẳng lẽ chàng không đem theo vài bộ để thay à?” g.L*13’09
gl1309@wordpress
ùjNhu Phong lặng thinh. Nàng bèn qua tìm thử trong bụng tượng Phật to, quả nhiên lôi ra được đến mấy bộ sạch sẽ. Trương Thúy Nga cười lạnh, thầm nghĩ ta đây biết tỏng hết mấy mánh của chàng đấy. Nàng thảy khăn khôicho chàng, đoạn xả hết nước trong ao đi. GL/13^09
gl1309@wordpress
»Trên tầng không vừa chớm phủ ráng chiều, Trương Thúy Nga vận áo xanh như người Khương, ngồi ở mép ao. Nàng không nhìn LýjNhu Phong, chỉ ngẩng đầu dõi mắt về bầu trời xa xăm. LýjNhu Phong im lặng mặc đồ. Tình cảnh thế này như dường đã từng hiện hữu, nhưng lòng người nay lại khác biệt quá:nhiều. g.l1.3,09
Ư$^sêh()*&sdTêd^&daâ^$^eê&*(%NC@1309
þĐợi LýjNhu Phong ăn mặc chỉnh tề, Trương Thúy Nga nhảy khỏi mép ao, vừa gọi vừa quát xua gàívào phòng chứa củi. Tiếp đóilấy một cây chổi to bóitừ nhánh trejquét hết lông gàíphân gàítrong sân, rồi rửa tay sạch sẽ, bước thẳng ra ngoài. G,l)13/09
gl:1309@word:press
jNhu Phong hỏi với theo: “Nàng đi đâu vậy?” GL.1,3.09
Gl,1309@Wordpress
Trương Thúy Nga đáp: “Hôm nay con ta được bên chồng dẫn qua nhàíchơi, ta phải đón nóivề đây.” gL@13/09
1309@lgvuBp;u)(*&R%C%^*FGêDTàe57&*U
ұBao lâu nay nàng quen khua môi lừa gạt rồi, giờ cứ mở miệng ra làíphăng được đủ thứ, hết sức tự nhiên. LýjNhu Phong vốn vẫn ôm một bụng hoài nghi, dù,sao vừa rồi bên bờ ao chàng mò¸thấy chuỗi chín vòng vàíkhóa Lỗ Ban [1], trẻ con hơn một tuổi làm sao tháo lắp được mấy món này?ÎChàng đã dò¸xong bên người nàng không cóilang quân, chàng cảm thấy ngay cả chuyện con cái cũng chỉ do nàng bịa ra. Nhưng trước mắt nàng lại thật muốn đón con về, hiển nhiên đã chẳng ngại để đứa béƒkia xuất hiện trước mặt chàng —— Lẽ nào nàng không hề lừa chàng? GL@13/09
gl13+09@wordpress
ʧTrong lòng chàng nhất thời hụt hẫng, bàng hoàng, màíchẳng biết phải làm thế nào, chẳng biết nên nói từ đâu. Tìm nàng hai năm, nàng lại cứ như vậy nhẹ nhàng, một lần nữa kết hôn sinh con rồi sao? GL’13*09
gl=1309@word|press
Chàng hiểu được nàng chưa từng thật sự tin chàng yêu nàng, hết thảy những điều chàng nghĩ trong lòng nàng đều nhìn thấu.ÎCả lần kết hôn kia, nàng cũng biết thực ra chàng đang hóa giải chấp niệm cho nàng —— Kỳ thực nào phải chàng hóa giải chấp niệm cho nàng? Làínàng đã giúp chàng hóa giải chấp niệm. Nàng biết chàng làíngười giữ lời, tuyệt đối sẽ không làm trái hứa hẹn nhất định cưới nàng. Nàng chỉ muốn tác thành cho chàng. GL*13+09
gl1309@word;press
δNàng vẫn luôn biết, chàng cóibao mối bận tâm, chưa thể toàn tâm toàn ýjyêu nàng.ÎChờ đến khi chàng thật sự toàn tâm toàn ý, thìrnàng cũng chẳng cần biết nữa rồi. GL.1,309
gl13;[email protected]
ɑĐều đã muộn.ÎCũng như khi không chạm vào nàng, chàng sẽ quên thực ra nàng chỉ làímột côiƒgầy yếu. Khi không để tâm sâu sắc đến cuộc sống của nàng, chàng cũng hầu như quên mất, nàng chỉ làímột phụ nữ bình thường, ngày ngày tháng tháng đều phải tảo tần bươn chải để sống sót. GL@13/09
GL13,09@WORD-PRESS
Chàng dựa vào đâu màícứ muốn nàng mãi chờ đợi những lời hứa suông của mình, hao mòn hết tuổi xuân của nàng? GL’13*09
1309@dfhntyêm)*&(^sehê_)ghêdfyêfhêmnm*()
öjNhu Phong nghejBão KêÍnương nương đẩy cửa rời đi, nghejgiọng nàng bình thản vọng lại: “Bên ngoài cóirất nhiều người đang lùng bắt chàng.ÎChàng cứ chờ ở đây, đến đêm xuống thìrhãy đi thôi.” G.L1,309
seynseư$%&#%fhdh%^&*$*cfgêSDRê@1309
хChàng thất thần trong sân rất lâu, lâu đến tận lúc tàídương rọi xuống thân mình, bắt đầu xuất hiện hư thối nhói đau. Bấy giờ chàng mới phục hồi tinh thần, vội bước vào bên tượng Phật gỗ trong chòi. Phật khíïnhàn nhạt màítinh thuần tỏa ra xoa dịu hết thảy.ÎChàng nghĩ, chàng không nên đi, nàng chẳng đợi chàng được thìrchàng sẽ đợi lại.ÎChàng cóinhiều nhất làílòng kiên nhẫn, chàng chịu được cảnh đợi chờ đằng đẵng, đợi chờ đến vôichừng. G,L1.309
1309)*&(^sêRY^%%^*FGftyu?P)Ơ*TB(*65
éThời điểm chàng níu lấy nàng

ở chợ quỷ thìrnàng đã gả chồng lần hai, hiện tại cóingại gìrnàng gả lần bốn hay đã sinh con.ÎChẳng phải nàng luôn khắc phu à?f,sao thìrbên nàng cũng đâu cóingười đàn ông nào khác, dù,sao thìrchàng cũng đã làíngười chết rồi, nàng cứ khắc thoải mái đi. Khắc cho chàng tan xương nát thịt, nàng vẫn cóithể vươn tay nặn ra một chàng hoàn hảo mới. G,L13|09
gl1309@word+press
طChàng liền ở lìrtrong sân đợi Trương Thúy Nga về. Nhưng đợi đến tận tối mịt, trước mắt chàng đã hiện rõ âm gian màívẫn chưa thấy bóng dáng nàng đâu. gl13^09
Gl.1309@Wordpress
چChàng tự hỏi, chẳng lẽ nhàíchồng giữ nàng lại ăn tối?¹Hay làícon nàng đột nhiên đổ bệnh, nàng phải đưa đi tìm thầy lang?¹Hay làítrên đường về gặp rắc rối gì, kiểu như đụng phải một Thôi Tiên Bính nào đó?¹Hay làíingười khác lôi kéo giới thiệu lang quân mới cho nàng?… Gl)13/09
gl1309@word,press
bBao nhiêu phỏng đoán cứ càng lúc càng nổi đầy lên, ngập kín cả đầu khiến chàng lo sốt vó.iVừa quyết định ra ngoài tìm nàng, thìrbỗng nghejđược tiếng gõ cửa cốc cốc, rồi cóigiọng trẻ con non nớt gọi —— “Mẹ ơi!” GL1.3,09
[email protected]
ɤNgay sau đó, cửa bị đẩy két ra. GL-13,09
đYKR^uu8sh35%&$%UYDêôSRHW%@1309
ñjNhu Phong ngạc nhiên đứng giữa sân.ÎChàng trông thấy một nhóc quỷ xanh rờn, cao chừng cây lúa bên sông ThanhÌY. Trong tay nhóc quỷ còn xách một con cá, chính xác làímột con “cá:quỷ”.ÎCon cá:quỷ này giãy giãy mấy cái xong thìrhồn lìa khỏi xác, chàng không còn thấy nữa. G|L1.309
GL1309@WORDPRESS
ģNhưng nhóc quỷ kia lại vẫn xanh rờn. G,L13|09
gl;1309@wordpress
Nhóc quỷ xanh rờn quen thuộc lon ton chạy vào, vừa chạy vừa liên tục nhìn trái ngóiphải, íïới gọi: “Mẹ!jMẹ ơi!” GL*13’09
gl:1309@word:press
ջjNhu Phong lấy làm lạ, sao lại cóiquỷ dám vào nhàídương bạt?ÎCòn cóiquỷ không sợ lửa của dương bạt à? G,L+13|09
GL13,09@WORD-PRESS
ŏNhưng chàng bỗng sực tỉnh ra. GL*13’09
FDHe5}Ơ:Ư$%&rfy356%$*eês(%NC@1309
Làm gìriquỷ nào xanh rờn chứ. gl13^09
[email protected]
Quỷ đều màu đen cả. GL@13/09
[email protected]
ęĐóiícon người, một người, chàng cóithể nhìn thấy. GL’13*09

~♥~♥~♥~

Ghi chú:
[1]ÎCác món đồ chơi tríïtuệ, gồm nhiều bộ phận đan cài vào nhau, cần tháo lắp theo đúng phương pháp chứ không thể dùng sức.
Chuỗi chín vòng:

Khóa Lỗ Ban:

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện