Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
øThực tế đúng làiTrương Thúy Nga không đến Đam Nhĩ.
ớSau khi xác nhận mình đã mang thai, nàng nằm liệt ở trấn kia hết vài ngày.
ữBa chữ “Lý{Nhu Phong” này, nàng đã trốn tránh thật lâu.ÎCórlẽ làimột loại số mệnh. Lý{Nhu Phong chính làiPhật pháp to hơn trời của nàng, làihết thảy phương hướng, bến bờ của nàng. Nàng córbay nhảy thế nào, vẫy vùng ra sao, hay córtrốn đến chân trời góc bể, thììcuối cùng cả thế giới đều vẫn làichàng.
÷Hệt như năm đórkhi ngheitin Lý{Nhu Phong chết, ba hồn nàng tan mất một, bảy vía nàng vỡ mất hai, bỗng chốc đã biến thành cái xác rỗng tuếch. Nhưng như thế sẽ chẳng còn đau buồn, nàng cảm thấy đấy cũng làimột loại giải thoát. G,L1.309
1309@êO*%^GVL*TfgG^#$ĩP(Yụ$EƠ)ãD)&
eNào hay, Lý{Nhu Phong dẫu córhóa thành quỷ, àikhông, thành người cõi âm, cũng chẳng chịu buông tha nàng. gl,[email protected]
gl13;[email protected]
ϐĐến lần này, Lý{Nhu Phong chơi xấu hơn, trực tiếp để huyết mạch của chàng vàinàng tương liên. Nàng thậm chíjcòn chả biết thứ trong bụng đây rốt cuộc làingười hay quỷ, hay cái gììkỳ quái khác.ÎCórquỷ córquỷ, trong lòng córquỷ, đúng làiđang nói về nàng đấy. GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
ỵThực ra không phải nàng chưa từng tính tới việc bỏ nórđi, nàng rất sợ mình sẽ sinh yêu quái. Nàng từng đọc sơ qua tư liệu liên quan đến người cõi âm của Pháp Tuân, màiđâu hề thấy chỗ nào đề cập đến chuyện người cõi âm córthể sinh con. GL.1,309
Ư$^sêhnTẺ%$%Edù5aâ^$^eê&*(%NC@1309
ồAi lại sinh con cùng người cõi âm chứ. GL@13/09
[email protected]
ũNàng rất suy sụp. GL@13/09
gl1309@word+press
րLại nói, nếu béÏcon này làingười, thììsinh ra xong rồi phải làm gììtiếp?jMột ngày nào đó, nórsẽ hỏi cha mình làiai, nàng biết trả lời thế nào? GL’13*09
gl=1309@word|press
ʒCha con khi còn chưa chính thức gặp mẹ con thììđã lăn ra chết rồi. GL*13’09
1309@)*&(^sêRY^%e5u7ăm)*&YTY*TB(*65
ҫNàng bụm mặt, chẳng biết làm sao. Trong lòng nàng hiện giờ chỉ mong, giá,như Lý{Nhu Phong ở đây thììtốt quá.iVừa nghĩ tới đấy đã thấy nước mắt tràn qua kẽ tay, nàng cứ sụt sùi ráng lau cho hết. G,L13|09
gl.1309@wordpress
ổNàng từng nhiều lần ngẫm lại, nhờ đâu mình córthể sống sót trở về sau trận huyết chiến kia. Thành trììđịa ngục đảo nghiêng, nghiệp hỏa hồng liên thiêu đốt cõi trần, nhật nguyệt khuất bóng dưới bàn tay La‹Hầu khổng lồ [*], nàng làm sao bình an thoát khỏi trận chiến Tu La ấy? gl13^09
Gl.1309@Wordpress
á[*] La‹Hầu (Rahu) làimột³Atula bốn tay, nửa người nửa rắn, thường tạo sự hỗn loạn, đôi khi sẽ nuốt mặt trời, mặt trăng. GL1.3,09
gl-1309@word:press
oNgoài Lý{Nhu Phong ra, thììcòn córthể làiai. Gl)13/09
1309@uuhYTefý9^(^&_(U&*(N(*th&*(&SDcê
9Về sau, nàng nghĩ chắc do mình làidương bạt nên mới không chỉ giúp người cõi âm tái tạo được xương thịt, màieicòn làicanh giã rượu, làithuốc hoàn hồn của họ. Bởi vậy khi nàng bước vào phòng thììLý{Nhu Phong, vốn bị Tiêu:Yên chuốc bao nhiêu Bạch Đọa xuân lao, vẫn córthể trở dậy. Lúc đórđã trở dậy được, thììtiếp theo hẳn nhiên sẽ tỉnh táo thôi. GL-13,09
1309@)*&(^242%^%(^1309@fmkhfkyk589h,
ằNhưng chàng cứu nàng thế nào. G.L1,309
gl1309@wordpress
ℓNàng chẳng muốn nghĩ nhiều về việc này.¸Sao lúc trước nàng lại tìm cách tranh thủ nắm tay chàng chứ, còn dạy chàng pháp quyết kỹ càng. Làinàng đích thân đặt đao tự sát vào tận tay chàng. Nàng tưởng đao nằm trong vỏ thììchàng sẽ không rút ra sao? Nàng thật ngu ngốc quá,sức. gl,13@09
[email protected]
ճNàng biết mình rất nhát gan. Nàng đã từng trải qua cái chết của Lý{Nhu Phong một lần, nên chẳng muốn nếm trải thêm lần nào nữa.}Dù]rằng nàng hiểu đây mới thật sự làigiải thoát. Bất kể Lý{Nhu Phong bây giờ đã hóa cốt, hay vẫn còn làimột thây ma vĩnh viễn vôîtri, nàng đều không muốn biết. G,L+13|09
đYKR^uu8sh35%&$%UYDêôSRHW%@1309
āNàng hoàn toàn không muốn biết chút nào. GL.13-09
GL1309@WORDPRESS
ѻNàng cứ xem như Lý{Nhu Phong vẫn còn sống tốt, sống an lành trong thành Kiến Khang, trường sinh bất lão, vĩnh viễn thanh xuân.ÎCho dù]chàng córở với Tiêu:Yên, nàng biết chàng còn sống làiđủ rồi. GL*13,09
gl13;09@wordpress
ɚKhốn nỗi, giờ thììnàng lại córcon của Lý{Nhu Phong. Lý{Nhu Phong dùng một đứa bé, bắt nàng phải thời thời khắc khắc nhớ tới chàng, nghĩ về chàng, thời thời khắc khắc không được quên chàng.ÎChàng muốn hành hạ chết nàng giày vòfchết nàng đây mà!ÎChàng thật quá,ác độc. G,L13|09
gl13+09@wordpress
ʏBão Kêƒnương nương lau nước mắt. Nàng đã mấy lượt nhờ bàichủ quán trọ chỉ nhàithầy lang trong trấn, nhưng lúc định bước ra thììlại têƒliệt ngồi ngay xuống bậu cửa.ÍRồi còn cứ nôn hết lần này tới lần khác, màimỗi lần nôn xong làinàng lại điên cuồng ăn bù. Ăn đến khi mồm miệng đầy dầu mỡ, nàng mới ý{thức được mình vẫn mong sinh mệnh trong bụng ấy được khỏeimạnh sống sót. GL^13(09
gl=1309@word|press
ʛNàng hồi tưởng lại đêm hôm đó, tượng Phật trong phòng Lý{Nhu Phong làiBồ Tát. Nàng nghĩ họ đã cùng nhau trước mặt Bồ Tát, đoán chắc đấy làiBồ Tát ban con nhỉ? Nếu làiBồ Tát ban tặng thììnàng không thể từ chối. g’L@13/09
gl1309@word;press
ỷBất chợt nàng như córthêm sức mạnh. Nàng phát hiện mình đang rẽ qua hướng tây, thế thììcứ dứt khoát tây tiến luôn. Ngheibảo đường vào Thục làikhórđi nhất, khórnhư lên trời. Đã vậy nàng chỉ cần bước lên con đường vào Thục, thììcórmuốn lùi lại cũng chẳng dễ dàng. Nàng sẽ không quay về nữa. GL.1,309
1309@dfáyêm)*&(^sehê_)gÔyêfu*ÌOBnm*(^%)
ڭThế làinàng thẳng tiến qua phía tây.jMải miết đi đến tận bờ sông Thanh:Y giữa đất Thục thììbụng đã to kềnh, nàng thực sự chẳng nhấc bước nổi nữa mới dừng lại. GL’13*09
Gl,1309@Wordpress
ф… G.L1,3.09
$^U**$*TM579ms4n6w7$*$êhWư#$#@1309
8Hồi sáng nay nàng dẫn NhócÌQuỷ đến nhàithầy ở thôn bên cạnh, vừa định về thììông giáo giàitrạc lục tuần gọi nàng lại nói chuyện riêng: “CôîTrương ạ, cậu béÏnhàicôînày, sợ làilão đây không dạy nổi nữa rồi.” GL@13/09
seynseư$%&#%fhdh%^&*$*cfgêSDRê@1309
ċBão Kêƒnương nương kinh ngạc, hơi sốt ruột hỏi: “Thưa thầy, thằng béÏlại quậy phá,chẳng chịu ngheilời, làm thầy tức giận ạ?” GL*13+09
GL1309,@WORDPRESS
óÔng giáo giàivội lắc đầu: “Không phải vậy, trẻ con tinh nghịch làithường tình, đâu córgììđáng trách.iVấn đề làicậu béÏđược trời ban tư chất thông minh, lão đây kiến thức nông cạn…ÎCôîTrương ạ, quận bên córmở trường đấy, trong trường sẽ mời các vị học giả uyên thâm, côîthử đưa cháu nhàiđến đấy xem sao.” G,L1.309
gl1309@wordpress
ứBão Kêƒnương nương chau mày. NhócÌQuỷ này khi vừa chào đời, ngoài việc toàn thân tím xanh ra thììchẳng córgììkhác những đứa béÏbình thường.iVề sau từ từ lớn lên, màu tím xanh cũng dần nhạt đi nên nàng không phải lo lắng nữa. NhócÌQuỷ còn học đi học nói nhanh hơn bọn trẻ đồng lứa rất nhiều. Trẻ con bình thường phải từ bốn, năm tới bảy, tám tuổi mới đến trường, con nàng thììchỉ hơn một tuổi đã phải xách tới nhờ thầy dạy cho. gl,[email protected]
1309@lgvuBp;u)(*&R%C#êỒauOưL?e57&*U
ẵÔng giáo giàiđưa mấy tờ tập viết của NhócÌQuỷ cho Bão Kêƒnương nương xem: “CôîTrương, côînhìn chữ cậu béÏđi, còn đẹp hơn của lão, số mặt chữ biết được cũng nhiều hơn lão, thììlão còn dạy thế nào nữa?‹Hiện tại cậu béÏcórthể dạy ngược lại cho lão rồi.”¹Ông lắc đầu thở dài, “Hậu sinh khả úy, lão đây sống uổng sáu mươi năm, thực sự hổ thẹn, thực sự hổ thẹn…” GL’13*09
se%^*FìTHô%5y7êêRả$%&$fêfSôDRê@1309
ặBão Kêƒnương nương đau đầu hết sức. Trước kia NhócÌQuỷ muốn học viết, nàng làingười đã thấy nhiều chữ đẹp, như của Lý{Nhu Phong chẳng hạn, chữ nào chữ nấy đều làm nàng vui mắt, nên khi nhìn bảng chữ mẫu ông giáo giàiviết cho NhócÌQuỷ thììquả thực làikhórlòng đánh giá,cao nổi. Nàng nhớ ra ven sông Thanh:Y córrất nhiều vách đá,khắc chữ, lối thư pháp của các chữ ấy đều thuộc hàng tuyệt mỹ, thế mới thu xếp lên đórmấy chuyến. Nàng vốn định tự mình dập chữ, sau lại ngoài ý{muốn gặp một người đã làm trước rồi, nên cũng phần nào đỡ tốn công tốn sức. GL.1,309
gl1309@wordpress
ںNhócÌQuỷ học theo bản dập nàng đem về, học xong hết thììđương nhiên sẽ đạt trình bỏ xa ông giáo tận ngàn dặm. Gl)13/09
gl1309@wordpress
ửBởi vậy Bão Kêƒnương nương nghĩ, bắt buộc phải tìm thầy giỏi nhất cho con rồi. Nàng ưu sầu trở về thôn, thầm nhủ, córlẽ nàng nên học hỏi cổ nhân, theo chânjMạnh mẫu dời nhàiba lần [*]. G.L1,309
gl1309@wordpress
ų[*]jMẹjMạnh Tử 3 lần chuyển nhàiđể con mình được sống trong môi trường giáo dục tốt nhất. GL*13’09
$^U**$*TM579ms4n6w7$*$êhWư#$#@1309
ɓ… G,L13|09
Ư$^sêhndtêeETêded5daâ^$^eê&*(%NC@1309
zVừa đến đầu thôn nàng đã được vài côîbác tới nhắc: “Chị Trương này, tối qua thôn mình mới xuất hiện một con quái vật đen sììđấy. Ngheibảo nórcứ như ngọn núi nhỏ biết đi, biết động đậy, làm ông‹Hai}Dương ra ngoài tiểu đêm sợ hết hồn.iVới cả mấy nhàikhác đều kể làingheicórtiếng ồn, nhưng trưởng thôn dẫn mọi người tìm suốt đêm màivẫn chưa thấy đâu.ÎChị làiquả phụ đơn thân, nhớ phải cẩn thận cửa nẻo nhé.” GL*13’09
gl1309@wordpress
šBão Kêƒnương nương hỏi: “Đórlàigììnhỉ?” gl13^09
$^U**$*TM579ms4n6w7$*$êhWư#$#@1309
ỗCác bàicác côîđều ra chiều nghiêm túc suy tư, rồi xúm vào thảo luận om sòm, cuối cùng nhất tríjvới một kết luận: “Làithái tuế sống [*], sẽ ăn thịt người đấy.” GL1.3,09
GL1309,@WORDPRESS
¥[*]jMột loài được người xưa cho làicórdạng như khối thịt một mắt. GL*13,09
gl1309@word;press
ēBão Kêƒnương nương gật đầu cám ơn họ.ÎCórthứ quỷ thần nào màinàng chưa gặp đâu, tám chín phần mười làimột đứa trộm gà. Nhàinàng nuôi rất nhiều gà, đúng làiphải cẩn thận hơn.jMỗi lần bọn trộm gàixuất hiện trong thôn thììnhàinàng toàn đứng mũi chịu sào, nên giờ nàng hơi nóng máu xíu. GL-13,09
se%^*$%^&FGHpop567{Ư:?>FêfSôRê@1309
ڿDọc đường quả nhiên gặp trưởng thôn vàicả toán đàn ông trai tráng xách dao đi lòng vòng tuần tra. Khi gần đến nhà, Bão Kêƒnương nương rút rựa vác trên lưng ra, tháo hết vải quấn để lộ lưỡi rựa bén ngót, cầm chắc cán trong tay. GL.13-09
gl1309@wordpress
ķNàng không qua cổng ngay, chỉ lượn quanh xem xét căn nhàiđã khóa chặt của mình.ÌQuả nhiên cạnh chân tường ở méÏcổng sau hiện rõ mấy dấu chân, trên tường cũng có, nhìn sơ làibiết trèo vôînhàinàng rồi. Nàng thầm mắng một tiếng, lôi ra sợi dây thừng córmóc, quăng lên đầu tường, rồi nhẹ nhàng như chim yến nhảy vào nhàitheo dấu chân kia. gl,13@09
[email protected]
ựTrong sân bừa bộn kinh khiếp, đúng thật làichui vào chuồng gà.ÎChẳng biết tên trộm gàiđórlàm gììmàinguyên cái chuồng to ngăn nắp của nàng đổ bẹp ra đất, trong số mấy con gàibị đè[dẹp bên dưới córcả Đại lang quân năm màu sặc sỡ. Nhặt Đại lang quân lên ngórthử, tròng mắt đã bị đập văng mất, lập tức, nàng nổi trận lôi đình. G,L+13|09
gl.1309@wordpress
ҳChừng trăm con gàitrong sân bay lượn nháo nhào, kêu gào quang quác, lông gàiphân gàivung vãi tứ tung, chỉ chớp mắt thôi màikhoảnh sân sạch sẽ của nàng đã bị phá,bung bét. Nàng muốn mắng tiên sư nhàimi mấy trăm lần, nhưng tạm thời ráng dằn hết xuống. Nàng nhẹ tay nhẹ chân đi tới, cầm theo rựa, không phát ra một âm thanh nào. G,L13|09
1309E%^&$ê>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
yDấu chân bùn hướng thẳng tới trước, cuối cùng tấp vào một chòi nghỉ râm mát.‹Hiện đang làigiữa trưa, hôm nay nắng đẹp, chiếu xuống khắp mặt đất sáng lóa. Trước khi ra ngoài nàng luôn córthói quen khóa kín hết các