Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
Lý Nhu Phong vốn³định hỏi rõ{số tuổi của Bão Kê nươngĨnương, để nhẩm tínhĪxem nàng đếnḹTrừng Châu trongἶkhoảng nào, như thếɨcó lẽ sẽìgiúp chàng nhớĺra làm saoînàng biết mình. Đángìtiếc là Bão Kê nương nươngĩkhông chịu nói, chàng[cũng đành từɩbỏ.
Đúng với tênḽtự được Tiêu Yên ban tặng, bản,tính chàng nhuíhòa, như gió ngànḽthỏa sức rongÎchơi, như nước chảyĮthảnh thơi xuôifdòng. Tính tình thếЇnày vẫn luôn²làm phụ thânĩquá cố ngánịngẩm thở dài, cảmĩthấy chàng khôngɨbằng hai vịìhuynh trưởng chííhướng cao xa, hoạnἳlộ thênh thang. Thếľnhưng sau khiἴgặp nạn, tính cáchɩnhư vậy ngượcịlại đã bảoἱvệ chàng khỏiɩnhững ý nghĩ³tiêu cực.
Lần nàyἱchàng chạm phảiỉvảy ngược của Bão Kê nương(nương, Bão Kê nương nương đuổiịngay chàng lêninóc nhà thayЇhết ngói vỡ, gỗ{mục. Đã vậy cònịbắt làm khôngĮngơi nghỉ, chỉ cầnḹhơi chậm tayįchút đỉnh làïbị ăn đònịtới tấp. GL-13/09
Cứ thế mãi²đến khi Đại:lang quân ởisân sau gáy¸vang lần thứíba, cảnh tượng trước]mắt Lý Nhu Phong dần dần nhạtīnhòa, lại rơi vàoἷmột vùng đenİđặc hỗn độn. Chàngìdè dặt gọi Bão Kê nươngînương: “Thưa phu nhân... Tôiİkhông thấy gì³nữa.”
Chàng cảm giácɩđược giọng Bão Kê nương nươngἴcàng lúc càngĪxa mình, dần dầnırơi xuống gianìphòng bên dưới.
“CứÎở yên trênIđó đi.”
Lý Nhu Phong vội[hỏi to: “Sao vậy?”
“Đợiĩlúc Nhị langīvề thì phải‹thấy ngươi đangïsửa nóc.”
Lý Nhu Phong nghẹnılời, ủ rũ ngồi(thừ ra, hồi lâu}sau mới vịnínóc nhà dòľdẫm nhích qua, tìm¸cách leo xuống. Ngặtĭnỗi, ra đến tậnfmép nóc rồi{mà làm thếἶnào cũng chẳng¸sờ thấy thang. Mớiḽnhớ vừa nãyĭcó nghe mấy³tiếng lộp cộp, hóaἵra là Bão Kê nương nương)cất thang đi.
Đếnɩgần giữa trưa,thì Phùng Thời trở về. Lý Nhu Phong đang trátḷbùn, thay ngói trên¸cao, toàn thân lấmỉlem không rajhình người. Phùng Thời thấy cảįmảng nóc lớnïđã sáng sủaīhẳn lên nênIkhông chất vấnIgì nữa, chỉ điɨthẳng vào sảnh.
Trương Thúy Ngaịđã chuẩn bịísẵn bữa trưaĩcho lão. Phùng Thời ăn xong, bènîchấm nước tràĮviết lên bànịmột dãy ngàyÍtháng, canh giờ.
Trương Thúy Nga nhướngĩmi, kín đáo lướtἴmắt qua khuônḻmặt Phùng Thời. Sắc mặt lãoḻvẫn rất khóılường, không hiện bấtἰcứ biểu lộ}dư thừa nàoḽđể nàng phỏngjđoán.
“Thưa công công, đây(là bát tựľcủa tiểu vươngἰtử do trắcĺphi của Ngô:vương mới sinh.”
Hàngímày hoa râmĩcủa Phùng Thời khẽ giật: “Không sai. Nàngįxem là tướng°mệnh thế nào?”
Ánhfmắt Trương Thúy Nga chớp động, bắt đầu:bấm đốt tínhἲdưới tay áo, lôngİmày nhíu chặt: “Mệnhìsố vị nàyỉrất dị thường, cảĩđời lận đận, lênhïđênh, nhưng lại làịtướng đế vương.”
“Đếịvương ra sao?”
“ĐạiĮhung đại sát.”
Đôi]mắt mờ đục‹của Phùng Thời bỗng đanh lại: “Cung²phụ mẫu thìíthế nào?”
“Nhật nguyệt‹cùng hãm, khắc mẹİhại cha [1].”
“LàmĬsao hóa giải?”
Cóľthể cho ngườiḷkhác làm coníthừa tự. Song đâyἰchỉ là tìmíkẻ chịu nạn}thay, cha mẹ nuôiĩvẫn bị khắc, bịĩhại.”
Trương Thúy Nga nói xongĬbèn ngước mắtịquan sát Phùng Thời. Làm nghề(đoán mệnh, biết bảyĩphần, nói trước haiịphần, còn lại nămïphần thì nhìn³mặt, xem thời cơḽmà lựa lời.
Nhưng Phùng Thời trầmỉngâm giây lâu, thìnhïlình cười vang, kéoìtay phải đangɩbấm đốt tínhḽtoán của Trương Thúy Nga, nắm trongἷlòng bàn tay: “NàngÍgiỏi lắm, ngoài cáchfhóa giải raỉthì quẻ nàngļtính giống hệtícủa vị caoỉnhân Dương Ẩnĺvừa được vươngỉphi mời về.”
Trương Thúy Ngaìhơi giật mình: “Thông}Minh tiên sinhÍở núi DươngfẨn?”
“Không sai.”
Nàng bấtỉgiác nhẹ chauĩmày, năng lực củaịThông Minh tiênĺsinh vượt xaἷnàng, nếu nàng nóiĩhai phần, Thông MinhĨtiên sinh phảiĩnói bốn phầnĬmới đúng. Vì saoíThông Minh tiên‹sinh không đề²cập, giả như cha:đứa bé nàyïcó thể thuậnîlợi độ kiếp, thìἰcũng có cơἲhội một bướcỉlên trời? Cả tướngíhại cha khắcĩmẹ cũng cóĪthể chuyển thànhỉthế miếu vượng?
Phùng Thờiἶnhìn ra điều²khác thường, bèn hỏiİngay: “Sao vậy? Có chỗịnào không đúng?”
Trương Thúy Ngaĭlắc đầu: “Thông Minhἰtiên sinh làÍsư thúc tổἲcủa nô gia, đã°ẩn cư nhiềuīnăm không xuất{thế. Nô gia chỉĩtò mò saojNgô vương phiíbản lĩnh thế, cóĩthể mời đượcjông cụ.”
Giờ nàyítâm trạng Phùng Thời rất tốt, lãoÍvỗ vỗ tayīnàng: “Hai tháng trướcĩThông Minh tiênἷsinh nhận đượcĩsấm truyền, diễn giảiìra thiên hạЇtất về tayỉhọ Tiêu. Xưa Ngô:vương phi cũngĩtừng gửi thiếpĩthỉnh mời, bởi vậy³ông ta vừaĩxuống núi, quẻ đầuìtiên là xemícho tiểu vươngïtử kia.”
Họ Tiêu.
HọἱTiêu nào? Chi họḹcủa Ngô vươngЇTiêu Tử An, hayïchi họ bên Trừng vương Tiêu Yên?
Mỗiílần nàng tínhɪquẻ này thìỉquẻ tượng lạiĭnhập nhằng hỗnļđộn, cơ hồ cóíquái lực nàoĪđó đảo loạníbên trong.
Năm ngónỉtay cứng cỏi, hiệnἰrõ từng khớp²xương của Trương Thúy Nga khẽ runítrong lòng bànịtay Phùng Thời, nhưng miệng lại¸nhu mì hỏi: “Vậy, Thông‹Minh tiên sinh¸cho phương pháp{phá giải thếînào?”
Đôi môi Phùng Thời, cùng mộtĩmàu với thứἷtáo già chínínẫu, đóng đóng mởἴmở, phun ra haiichữ: “Xuất gia.”
***
Canh ba hômÍđó (23h), Phùng Thời theo lệ°vào cung trựcĪđêm, Lý Nhu Phong lên nóc nhàīsửa ngói nhưÏcũ. Bão Kê nương nương dùngĩtấm sa mỏngἶche mặt, ở mộtÍbên trông chừng Lý Nhu Phong. Lý Nhu Phong bịîphơi nắng cảɩbuổi sáng trênἰmái nên chẳngÍvui vẻ gì, cứíngậm chặt miệngìkhông nói một}lời. Chàng chỉ mongïmau mau sửaịxong nóc nhàἰđể sớm tìmìđược cơ hộiíra ngoài.
Bão Kê nươngἲnương cứ bất)động nhìn chòngľchọc vào Lý Nhu Phong. Mãi đếnIkhi phu canhìgõ mõ báoĩcanh tư (1h), nàngĩbất chợt nhấcígậy nâng cằm Lý Nhu Phong lên, hỏi: “Khiἰnào thì conıngười ta nóiĬdối?”
Lý Nhu Phong giật mìnhỉđánh thót, chẳng rõĩnàng có ýỉgì.
Bão Kê nương nươngἷtiếp tục đềuỉđều: “Như ngươi chẳngīhạn, rõ ràng vẫn°luôn muốn raíngoài tìm hồnɨphách Tiêu Yên, nhưng lại khôngĪthể không nánЇlại đây láĩmặt lá tráiìvới ta. Ngươi nóiİxem, là vì sao?”
Lý Nhu Phongɪcả kinh suýtĨnữa lăn từ}nóc nhà xuống, mayἲnhờ Bão Kê nương nương nhanhĮtay chìa gậy³ngăn lại.
Chàng runỉgiọng: “Thưa phu nhân, tôiĭđâu có ý(đó.”
Bão Kê nương nươngıchậm rãi đứngílên, dường như vì²ngồi xổm quáflâu mà têĩchân. Nàng vẫn lầmḽrầm bằng thứɨgiọng khô cằn: “Tâmítư sâu xa? Lòngfđầy toan tính? ——ḽPhải rồi, ví dụĩnhư ngươi, mục đích:của ngươi cũngỉđâu chỉ làḷtìm được hồníphách Tiêu Yên, ngươi còn muốnîgiao cho yỉcả lớp vỏìngười cõi âmḽkhông già nuaἲkhông hư tổnľnày. Tất cả vợĨcon của Tiêu Yên đều bị:Ngô vương sátĪhại, sau lưng chẳng¹còn ai, những bộỉhạ cũ sótḻlại cũng chiaἳra năm bèḷbảy phái. Nếu Tiêu Yên có thểịđoạt xá hồiἷsinh, thì chi họibên Trừng vương lo gì khôngìthể Đông Sơnĭtái khởi?” GL/13|09
style="color: #ebfaf7;">ẩy lớn:lại sắp bắtÎđầu, chàng tuyệt đốiịkhông được phépЇthất bại trongígang tấc. gl|13|09
ằNgónÏtay Lý Nhu Phong động nhẹ.
Chàng lạiЇthấy bóng ngườiîgầy yếu phátĪsáng kia chậm‹chạp dịch chuyển, đếnĩcạnh tượng thúɨở sát sườn[đông nóc nhà.
Nàngịngẩng đầu trôngɩvề đằng đông, nơiìmàn trời baoịla vẫn cònĩphủ màu lamľthẫm, trước mắt làĬgiải ngân hàİmênh mông trải:rộng.
Tấm váy tỏaḷánh lân tinhịphất phới theoịgió đêm, chừng nhưìchẳng mấy chốcḻsẽ vút bayỉtheo gió.
Nàng vẫnìcảm thấy lẫnIlộn, cứ tự lẩmĭbẩm: “Nhưng Thông Minhìtiên sinh, năng lựcicủa ông cụîđã vượt xaĩta, vì sao còn°nói dối giốngÏta?”
~♥~♥~♥~
Ghi chú:
[1] Cung Phụ mẫu: 1 trong 12 cung tử vi tướng số, giúp xem mối quan hệ với cha mẹ. Nếu cung này có:
– Cát tinh chiếu thì cha mẹ sống lâu, tình cảm tốt đẹp, tận đạo hiếu và được nhờ ân đức cha mẹ.
– Khắc tinh chiếu thì duyên bạc, cha mẹ mất sớm hoặc không thuận hòa.
Sao chiếu mệnh chia ra thành các trạng thái: miếu, vượng, lợi, bình, đắc, hãm. Miếu là tốt nhất, hãm là xấu nhất; sao ở vị trí miếu thì cát tường, vị trí hãm thì khắc hại.
Trong lá số lấy thái dương là cha, thái âm là mẹ. Nếu 1 trong 2 hoặc cả 2 đều lạc hãm địa (như trường hợp trong chương này) thì cha hoặc mẹ hoặc cả 2 có thể gặp bất lợi, bất hòa, mất sớm… Song vẫn còn tùy vào các sao, các cung khác ảnh hưởng mà biến đổi giữa cát và hung.