Nhu Phong

Chương 8


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

Da đu Lý Nhu Phong têjrn.

S b Bão Kê nương nươngiphát hin mcđích mình rađây, chàng vi xoayĩngưi nói: “Tôi, qua xemĬđã khóa caĩk chưa.” Hai taychàng chp sau°lưng, áp sát thenica, đu ngón tayíhong ht runĺry, then ca đãĪrút ra nachng li đưcîcài v.

Qung latrưc mt đangcháy rng rc, chàngìkhông rõ lúcnày dương bt,có thái đgì. Chàng c gngĺphng đoán tâmĮtình ca dương]bt thông quaĩánh la chpìđng y, nhưng kếtīqu li khiếnchàng tht vng.

Qungla trông khôngĩkhác đêm trưcĩlà bao.

Nhưng nháymt kế tiếp, thanhÎg trong tayb git mt, qutmnh vào môngĺchàng ——

"Này thìchng gy! Này thìchng gy!”

Lý Nhu Phong chtvt trn tránh, hcli xin thaļca Bão Kê nương nương: “Phu nhân, xinđng đánh na! Tôiɪbiết sai ri!”

Bão Kênương nương rõļràng là khácĭhn Phùng Thi, c làm nhưchng h nghethy, ngưc li cònĩđánh ti tp: “Thânĩlà ngưi cõiĩâm mà không]biết dùng tai, mũiĺsao? Mt gy chnglà sng chngni na à? Cònïdám dùng gy, tađánh gãy châníngươi!”

Lý Nhu Phong hoàn toànkhông hiu vìfsao nàng cc chp viccm chàng dùnggy như thế, gãídương bt lit¸khi trưc đãbao gi cnīchàng đâu. Tuy vy, lica Bão Kê nương nương quítht làm chàngíxu h. Chàng hinįgi đã cótai, mũi và xúcɩgiác cc nhy, chjcn tn chútísc tp trungtinh thn, đích thcĪcó th ngheıtiếng gió đxác đnh phươnghưng. Chng qua làɩchàng nghĩ btvic nào hayɨvic đó thôi.

Mtìkhi đã híthn thì chàngìkhông còn giiithích xin thaįna. Bão Kê nương nương cũngÎdng tay. Lý Nhu Phong ngi đưcĺmùi máu tanhjnhàn nht, bèn nhc: “Thưaiphu nhân, ming vết²thương ca ngàijrách ra ri.”

Bão Kênương nương thĪơ đáp: “Không cnĩngươi lo.” Nàng cmgy g gõxung nn gch, Điítheo ta.”

Lý Nhu Phong theonàng bưc ra°sân, hi: “Phu nhân munïtôi làm gì?”

Bão Kêĩnương nương nói: “Làmvic nng.”

Lý Nhu Phong vn:chưa hiu. Bão Kê nương nươngįva đi vaıgii thích: “Sa nhà. Ngươiquên lý doìta đến ch}qu mua ngưi)ri à?”

Không phi Lý Nhu Phong quênɩmt, mà là vnɩdĩ chưa tngínghĩ ti phươngdin này. Mt chàngkhông thy đưng, làmvic vt tronginhà còn tmɪđưc, ch sa nócÏhay trát bùntrám tưng thìđúng là gay:go. Chàng c tưng, mcíđích Bão Kê nương nương đưa}mình v làÏđ xem tÏk ca Dương Đăng thôi.

Bão Kê nươngnương như tÎlm rm: “Suýt naïquên mt, ngưi cõi:âm đâu cnïng nghê gì. Đãvy thì banđêm cũng nên[tìm ít vicįcho ngươi làm, đìphi nhc ngươina đêm cònÎlo ca noíkhóa chưa.”

Lý Nhu Phong nghĩbng, hi theo gãjdương bt litmình còn chngícc thế này. Viįc đã vyíthì chàng đâu(còn cơ hi]ra ngoài tìmĩhn phách ngưiĪn? Bèn vi tÍchi ngay: “Thưa phu[nhân, vic này làïquá sc tôiri!”

Bão Kê nương nươngth ơ liếcchàng: “Quá sc chnào? Ngươi còn trmà đã khôngɪcòn sc laođng?”

Lý Nhu Phong phân trn: “Phu:nhân, không phi tôi¹không đ scìlàm vic, vn đflà…”

Bão Kê nương nươngíngt ngang: “Đ scÎlà đưc ri.”

Lý Nhu Phongc nói: “Tôi không¸thy gì…”

“Yên tâm, ta³đã nghĩ cáchïcho ngươi.” 

Giây látısau, Lý Nhu Phong cht thy mtIkhi la tươiĨđp tung vào²không trung, ta nhưpháo hoa nĩr. GL/13-09
gl=1309wordpress
İiBão Kê nương nươngvác mt baovi to, trèo thang:lên nóc nhàchính. Nàng đng trên[nóc, bc t baofvi ra mtĩnm bi, nương theogió, ri đu khpíb mt máingói. Ri liên tiếpİvài ln, không bsót c đuļthú to đtgia b di. G.L+1309
ɗ ||ũ khố’n nạ.n đọc truyện bên
web đăng !ậ.u ё
óMàj trong mt Lý Nhu Phong, toànĺb quá trìnhy li làcnh tưng diuík. gl“1.3|09
я ڠ đo.c truyê.n ở bọn cóp |ậu Ià chó chết
ɩíT qung laln gia khôngitrung, vô vàn htlân tinh ninhau phiêu tánthành mt disáng bnh bng, nhpnháy ánh xanhĮthm sâu, thp bnglên thế giiÏđen tuyn. gl13-09
ãẻ Ngày thườg mua ít Tiêu Yên ợệ
վBóng dángïmt tòa nhà[c kính chmchm thành hình ngay trưcĪmt. Ngói câu đu, ngóiyếm, đu cng, đu vátİcong, năm b máisáu linh thú, toannghê, đu ngưu, gii trãi, phưng, ápfngư, cũng dn dn(hin rõ tưngìmo [1]. gl*13/0.9
W๒ộڠÃㅽậŋԼầษÕàỖ.13”09
įTưng chngínhư muôn vàn)đom đóm hiĺt, lp lánh trôisáng r nhưìtinh hà. Lu qunhIđin ngc châníchính có lľtht đúng thếĩnày đây. GL)13:09
GL-13/09Ժڃýʡズ=ṞႹẻႶṀāㆌἓ
ɮThế giiïnào ta cáchfbit đã lâu. G;L1309
gl)13.09word.press
iLý Nhu PhongĬđt tay lênIngc, nơi đây, trái timÎvn tưng đãchết li đprn ràng. GL{1309

 

Th biĩsáng kia là]gì? Là tro ctít phút trưcİđó Bão Kê nương nương dníchàng qua ngôi°phù đ gomígóp vào baoïvi. Ngay trưc ngôi(phù đ nàyĩcó đt kháīnhiu hũ tro, xếpthành mt mngîtưng dài. Bão Kê nương nươngcũng bo chàngxách v vàiɪhũ.

Qung la đyídi chuyn đến:đâu, dáng hình phòngfc hin dàiĩđến đó, càng lúcìcàng rõ nét.

Linghe ging nóiícc mnh kiaĩct lên: “Thy rõchưa?”

Lý Nhu Phong bng nhiênbt tht: “Đi chút.” Trênthm đá nơiĩgóc phòng, bi vì Bão Kê nươngİnương bưc xungìthang mà đrơi ít tro}ct, làm ni lênímt vùng loangĩl. Chàng vi tayĺv phía qungla, chm vào tay Bão Kê nươngínương, ln theo vcɨly mt nmÍto trong baoïvi.

Chàng qu xung, riĩbi tro lênĩmt thm kia, riĩcn thn gtĨqua li đÍsan bng bimt.

mt đucó ít haĩtiết, là khi biaïm.


Lý Nhu Phong nín th, tm dàn đuЇlp tro, mt vàich đã lm hin ra. nrng trin phưng, Bão Kê nươngĨnương không biếtlà gì, thế mà Lý Nhu Phong vaɨnhìn đã kinhĺngc: “Đúng là biaký năm xưaİđi tên ‘MtîLăng’ thànhKiếnNghip, do Tôn TrngľMưu lp khiìdi đô víđây [2]. Xem dng³ch và kĬthut điêu khcìthì chính xácĮlà bia thtri! Hiếm hoi lmmi thy bia²đá khc chìthi Đông Ngôïlưu truyn đưc,ti nay, tm bianày giá trcc cao đy!”


Bão Kêínương nương dngÎdưng “À lên, li nói: “CũngÍcó bán lytin đưc đâu.”


Lý Nhu Phongcm bao viļt trong tayìnàng, vc tro rcïkhp các hưngíxung quanh. Qu nhiên, ttîc thm đáĺca tòa nhàcũ này đuđưc ghép tnhng tm bia³đá c!


Mt tòanhà cũ k, viìk khác chnhư giày rách, gp Lý Nhu Phong thìĭli thành nơigiu bo vt.


ڵPhu(nhân.” Lý Nhu Phong c nén kíchđng trong lòng, khnĮcu, “Có th chotôi dp biaıtrong vin này¹đưc không? Tôi làmvào ban đêm{thôi, quyết không đ[Phùng công cônghay biết, cũng sîkhông tr nãiícông vic.” gl13-09

İìChàng xoayngưi nhìn vphía qung laïgia mt vùng)ti đen nhưĭmc, li phát hinmi ri mìnhĩrc tro, rt nhiuht li tiíb gió nh(cht ni thiìbay sang đidin, dính lên thân Bão Kê nươngnương. gl/13“09
իů Để tập trung chăm Nhu Phong pừ
Trong qung la, dươngfbt hin raıvi dáng hìnhmnh d. G.L13}09
NຜẫʗÙㆅỐخ:ɴჀṾϓṜ)1.3(09
ɪíLn n,trên lưng nga, Bão Kê nươngnương ngi phía²trưc, Lý Nhu Phong đã biết vócɩdáng nàng khôngcao. Hin ti xemli, hóa ra chìti ngang ngcÍchàng. GL13l0.9
G-L(13}09Ր₠Ṅ÷ㅂâḆႶộฉḲ−ヅả
ɖKhi đp thuc, chàngìbiết vòng eoĨnàng rt mnh, lúcïnày mi nhnrõ c ngưiìnàng đu gyĩyếu, ưc chng chc bé gái²mưi my tui. Cĩkhuôn mt cũngĩmơ h nhìnra đưc đôi³chút, lông mi tht:dài dính khaIkhá bi tro, vàįcòn không ít°vương trên bmôi. gl*13‘09
é đám khốn n.ạn v.à’o đo.c bê.n Iũ co’p !ậu ġ
IìChàng vn nhníđnh Bão Kê nương nương đÏchng ba mươiítui, như vy xemıra, nhiu nht cũngími ch haiĭmươi, có khi cònnh hơn chàng. gl1309
gl,13-09*word;press
Trong¸lòng Lý Nhu Phong dâng lên thïcm giác cquái. Mt cô bécon như thế, hai]ngày này cIhonh he saiībo chàng chy¹ti chy lui? gL13“09


Bão Kê²nương nương vnĩnói vi gingh hng đuđu: “Tùy ngươi.” Trưc sauļnhư mt, t ngt, vô{v, ráo honh nhưīc khô.


Nhưng rõràng, Lý Nhu Phong trông thy ýcưi nhè nhlưt qua vinìmôi sáng lp]lánh. Thm chí chàngcòn cm nhnĩđưc trong nicưi y làíkhc chế đyphc tp… Song{khi nhìn thtĩk, li chng cóïbt c gì.


Lĩnào chàng nhìnĩlm?


Bão Kê nương nương°gõ gy long{não xung đt: “ĐiĪtheo ta, ta dnngươi đến phòng²cha đ ltvt. Phòng này rưngÏct x

style="color: #011525;">à các¸th vn còn¹tt c, ch phiĺsa nóc và)trát tưng ntthôi, ngươi hc mtĩlúc là biết.”

Lý Nhu Phongíđng bt đng, cÍchp hi: “Phu nhân, thľtôi vô l, ngàiĭbao nhiêu tuiÎri?”

Bão Kê nương nươngĭngonh đu, bt gp{đôi mt chàngm to, đăm đămìnhìn mình. Lòng nàngbng git thót, btĮgiác s lênĩmt, cht thn quáìhóa gin, đp ngayìmt gy sauɩgi Lý Nhu Phong.

Lý Nhu Phong chng ngs th raìthế, b đánh quírp xung đt, ngheĩtiếng Bão Kê nương nương phn:n quát:

“Bao nhiêu:tui thì liênľquan gì ngươi? Choìdù hin tita mi baļtui, ngươi cũng phiínghe ta sai,như chó!” 

~♥~♥~♥~

Ghi chú:
[1] Ngói câu đầu và ngói yếm: Gọi chung là ngói diềm/ngói viền, là 2 loại ngói lợp diềm ở chân mái trong kiến trúc mái ngói âm dương, có các kiểu hoa văn cầu kỳ để trang trí.

Bộ ngói âm dương gồm: ngói diềm (đề cập ở trên), ngói máng (hay còn gọi ngói âm, là loại ngửa lên để dẫn nước mưa) và ngói ống (hay còn gọi ngói dương/ngói tiểu, là loại úp xuống để ngăn nước mưa rỉ qua gờ tiếp giáp giữa 2 hàng ngói máng).

Ngói yếm (ngói viền lớn): Dạng ngói máng có phần yếm ngói tạo hình lá đề cách điệu.
Một mẫu ngói yếm lưu ly xanh thời Thanh:

Ngói câu đầu (ngói viền nhỏ): Dạng ngói ống với phần đầu hình tròn.
Hai mẫu ngói câu đầu Vĩnh thụ gia phúc thời Tây Hán và Thiên thu vạn tuế ở lăng Hán Dương:

Đấu củng: Loại giàn khung chịu lực đỡ mái, được đặt ngay vị trí cột trụ giao với xà ngang, gồm 2 bộ phận chính là đấu và củng xếp chồng lên thành nhiều tầng. Đấu là các miếng trụ kê dạng khối vuông có xẻ rãnh. Củng là các thanh ngang từ cột trụ vươn ra, ráp vào phần rãnh của đấu.
Một mẫu đấu củng thời Đường ở đại điện chùa Phật Quang Ngũ Đài Sơn, với phần đầu củng được vát cong:

Năm bờ mái sáu linh thú: Kiểu nhà có 5 bờ mái gồm 1 bờ nóc và 4 bờ dải (như hình dưới), trên mỗi bờ dải sẽ đắp tượng 6 linh thú gồm một đầu thú to ở giữa và 5 thú nhỏ xếp thành hàng cuối bờ dải (toan nghê, đấu ngưu, giải trãi, phượng, áp ngư). Vì kiến trúc bờ mái này là dành cho người thân phận cao, đồng thời cũng rất tốn kém, nên chỉ có quan lại quyền quý hoặc nhà giàu chọn xây.
Nói về tác dụng của tượng thú, trước hết là dùng chắn gió, tránh lật ngói, tiếp theo là ngăn nước mưa thấm làm rỉ sét đinh cố định các viên ngói úp trên bờ mái. Ngoài ra còn để trang trí và mang lại may mắn, nhờ linh thú bảo vệ căn nhà khỏi hỏa hoạn, tai họa.

[2] Quá trình đổi tên thành Kim Lăng:
-Ban sơ, Uy vương nước Sở thời Chiến quốc lập một ấp, lấy tên là Kim Lăng (mộ vàng).
-Nhà Tần đổi thành tên Mạt Lăng.
-Nhà Ngô thời Tam Quốc cho xây thành Thạch Đầu, đổi thành tên Kiến Nghiệp (建业) và nơi đây lần đầu được đặt làm kinh đô (như chương này nhắc tới bia đá do Tôn Quyền Tôn Trọng Mưu lập khi dời đô, chương trước có nhắc tới tên Kim Lăng và Thạch Đầu).
-Nhà Đông Tấn đổi qua tên Kiến Nghiệp (建邺) do kỵ húy, rồi thay bằng tên Kiến Khang (bối cảnh truyện là ở Kiến Khang vào khoảng năm 500, tức là sau thời Đông Tấn này gần trăm năm).
-Các triều đại tiếp theo lần lượt dùng những tên Bạch Hạ, Thăng Châu, Giang Ninh, Tập Khánh, Ứng Thiên…
-Từ nhà Minh đến nay thì là thành phố Nam Kinh, tỉnh Giang Tô.

(Nói linh tinh thêm XD)
Tương truyền đất này vương khí thịnh, ban đầu có đến 6 triều đại chọn đặt làm kinh đô, xưng là Lục triều, hay Lục đại hào hoa. Nơi đây cũng là tiêu biểu cho nền văn hóa Nam triều, cùng với La Mã được xem là hai trung tâm văn minh cổ, có ảnh hưởng mạnh trong lịch sử nhân loại.
Tuy nhiên, cả 6 triều đại đầu đó đều chỉ tồn tại ngắn ngủi (Đông Ngô 52 năm, Đông Tấn 104 năm, Lưu Tống 60 năm, Tề 24 năm, Lương 56 năm, Trần 33 năm). Bởi vậy mới có thuyết ngay từ đầu vương khí đã bị Sở vương chôn vàng trấn yểm, và Tần Thủy Hoàng xẻ núi cắt long mạch, gây ra ảnh hưởng xấu đến các triều đại kia.
Về sau có thêm Nam Đường, Minh, Thái Bình Thiên Quốc và Trung Hoa Dân Quốc lần lượt định đô ở Nam Kinh, vì thế còn được xưng là Cố đô của 10 triều đại.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện