Chương 64: Tâm cảnh
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nương theo thanh âm Nhất Minh quay đầu nhìn lại, một bóng người quen thuộc tiến vào đây không phải cô nãi nãi thì là ai.
"Tiểu Nhiên ngươi đến thật sớm ah..!" Nhất Minh cười hì hì nhìn sang cô nãi nãi đi đến, nói.
"Haha, ta đến đây là theo lời phụ thân phân phó, bảo ngươi qua bên kia một chuyến." Quả ớt nhỏ cười híp mắt nói.
Nhất Minh nghe lời này cũng không cự tuyệt cái gì, việc hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy xem ra cũng phải cho vị thành chủ kia một câu trả lời ah!
Trên đường, Tiểu Nhiên không ngừng dò hỏi hết chuyện này đến chuyện kia.
Đại loại như ngươi tu luyện công pháp gì ah? Ngươi làm sao tu luyện lại ra cái tình trạng bay nhà ah? Ngươi có thể hay không cho ta xem thêm vài lần thân pháp ah?
Nhất Minh đầu óc ong ong cảm giác như sắp nổ tung một dạng, cô nãi nãi này miệng lưỡi đúng thật là lợi hại ah, cả đoạn đường không lúc nào được thanh tĩnh!
Rất nhanh, cả hai người liền đi đến một gian thư phòng.
"Phụ thân! Ta đã dẫn người tới rồi." Quả ớt nhỏ cũng một bộ lễ nghi cười hì hì chắp tay bộ dáng, nói.
"Gặp qua thành chủ!" Nhất Minh cũng không có thất lễ, liền chắp tay nói.
"Nhất Minh tiểu hữu không cần đa lễ, mời ngồi!" Phong Miên nhìn thấy liền nở nụ cười ôn hoà, một tay chỉ chỉ cái ghế bên cạnh, nói.
"Tiểu Nhiên, ngươi lui ra ngoài trước, ta có chuyện muốn cùng Nhất Minh tiểu hữu nói." Phong Miên phân phó nói.
Tiểu Nhiên phồng má lên tựa như hai quả cầu liếc mắt nhìn Nhất Minh một cái liền cáo từ rời đi.
"Cô nãi nãi này có vẻ không vui ah!" Nhất Minh nhìn thấy bộ dáng như vậy trong lòng cảm thấy vui vẻ không ít.
Nàng đích xác là không vui thật!
Nàng cùng Nhất Minh cũng không chênh lệch bao nhiêu, vậy mà phụ thân lại thần thần bí bí không cho nàng nghe cùng, điều này khiến nàng cảm thấy không công bằng gì hết!
"Haha, khiến Nhất Minh tiểu hữu chê cười" Phong Miên nhìn thấy bộ dáng con gái mình như thế không khỏi cười khổ một cái.
"Haha Phong thành chủ quá lời, ta còn chưa hướng thành chủ tạ lỗi vì đã phá nát gian phòng kia.
Thành chủ cần ta làm gì cứ việc nói ra, bản thân ta có thể tuyệt không chối từ!"
Nhất Minh đứng dậy chắp tay khom người nói ra.
Phá nát một gian phòng bên trong phủ thành chủ nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn.
Trước giờ chắc là không có Tôi Thể cảnh nào dám làm điều này đâu ah!
"Haha Nhất Minh tiểu hữu không cần bận tâm việc này, một gian phòng mà thôi, bên trong cũng không có vật gì quý giá, ta cho người xây lại là được cũng không tốn kém gì."
Phong Miên phất tay một cái, một cỗ lực lượng vô tình đỡ Nhất Minh đứng thẳng dậy, cười cười nói.
"Thế nhưng là…"
Nhất Minh còn định nói ra cái gì, Phong Miên liền khoác tay chặn lại, nói:
"Nhất Minh tiểu hữu cứ ngồi xuống trước đã, ta còn có chuyện muốn hỏi tiểu hữu, chuyện gian phòng không trọng yếu như vậy."
Nhất Minh nghe vậy cũng biết đây là chuyện không nhỏ ah, hẳn là có liên quan đến tình huống ta luyện hoá Huyết Tinh Thạch.
Hắn cũng không có câu nệ cái gì, liền ngồi xuống bên cạnh chờ Phong Miên nói tiếp.
"Ta muốn hỏi sự tình liên quan đến việc tiểu hữu ngươi luyện hóa cái món đồ kia.
Không biết ngươi trong lúc luyện hoá đã xảy ra chuyện gì?" Phong Miên cũng không có phí lời ý tứ, liền trực tiếp hỏi thẳng.
Nhất Minh nghe vậy liền nghĩ thầm "Quả nhiên là thế!".
"Nếu thành chủ đã trực tiếp như thế thì ta cũng không có giấu diếm làm gì." Nhất Minh nói.
Dù sao thì cũng do hắn mà gian phong mới bay mất, cho nên trong việc này hắn thoát không khỏi liên quan!
Nhất Minh liền đem sự tình mình trải qua một năm một mười nói cho Phong Miên.
Bên trong hắn cũng không có dấu diếm cái gì, dù sao thì bản thân hắn cũng không có biết tên nam tử trong đó là ai.
Nói ra mọi thứ có khi vị thành chủ này biết một ít tin tức trong đó không chừng.
"Ngươi nói bên trong ảo cảnh ngươi gặp một nam tử sử dụng Huyết Thuật?"
Phong Miên nghe được lời Nhất Minh kể lại cũng không khỏi giật mình, liền lập tức hỏi lại.
Nhất Minh gật gật đầu.
"Đúng vậy, hắn sử dụng Huyết Thuật hoá thành chỉ pháp, chưởng pháp, huyết hải hộ thân,...!Phải nói là biến hoá liên tục ảo diệu vô cùng.
Nếu không phải ta toàn lực một kích còn có trận mưa trợ giúp thì e rằng đã đi đời nhà ma."
Nhất Minh vừa nói vừa nhớ lại trận mưa cuồng xối lúc đó, huyết hải của tên kia đụng phải có vẻ như liền bị pha loãng thì phải.
Thông thường mà nói, nước mưa không có khả năng tác động đến linh lực của tu sĩ như vậy.
Tỉ như nước mưa khi va chạm phải tu sĩ có hộ thể linh khí liền sẽ bị đánh tan không còn một mảnh.
Vì lẽ đó mà hắn vẫn không cách nào lý giải được là chuyện gì xảy ra.
"Theo như lời tiểu hữu nói thì nó rất có khả năng là Huyết Ma Thần Công của Huyết Ma lão tổ năm xưa." Phong Miên thần sắc ngưng trọng nhìn về phía Nhất