Trong phòng trúc nhỏ, 345 không biết từ nơi nào kiếm đâu ra mấy cái đồ chơi, nó ở một bên chơi còn Nguyên Gia Khánh ngồi trên ghế xuất thần.
Nếu như một hồi thành công thật, vậy cậu phải dùng phương pháp gì đem nhiều rau quả như vậy đi đâu bán? Mà bây giờ đã trễ thế này còn có người mua thức sao?
Nhìn 345 chơi với quả bóng đến quên cả trời đất, giờ phút này nó giống như một con chó thực sự, ngây thơ đáng yêu.
Cậu nhớ tới vừa mới nãy một phen chất vấn đối với nó với giọng điệu không tốt lắm, chí ít người ta là đang nghiêm túc giúp cậu trong lòng cậu càng thêm áy náy.
"Ừm, mày...!mày không phải người địa cầu, chó địa cầu, mày là từ đâu tới?"
345 dừng lại động tác nhìn cậu, hai con mắt đèn led nhất thời một mảnh sương mù mông lung, tiếng khóc đáng thương nói bản thân vận mệnh long đong vất vả: "Nhà của tôi cách rất xa tinh cầu của cậu, tôi vốn là ngồi phi thuyền ra ngoài du lịch, ai biết năng lượng phi thuyền không đủ trực tiếp rơi xuống, tôi liền rớt xuống địa cầu, không cẩn thận đụng trúng cậu."
"Vậy mày, tại sao có không gian thần kỳ như vậy, đây hết thảy, mày biết, đơn giản đối với tao mà nói quá thần kỳ."
"Cái này có gì đâu, đây là tác dụng cơ bản của mỗi viên linh thạch do tinh cầu của chúng tôi phát triển quá nhanh, môi trường gặp phải tổn hại nghiêm trọng, căn bản thực vật không có cách nào sống sót cho nên các nhà khoa học chế tạo ra loại không gian hoàn cảnh sinh thái bắt chước kiểu cổ.
Ở chỗ này có thể thông qua hệ thống điều chỉnh trồng rau mà toàn bộ không gian xây dựng thành linh khí thịnh vượng nhất, đồ vật trồng ra chất lượng tuyệt đối là tràn ngập linh khí, ăn có thể kéo dài tuổi thọ tăng cường cơ thể! Đây mới chỗ tốt lớn nhất của không gian."
Nguyên Gia Khánh đều sắp nghe đến ngây người, cậu biết khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, mấy năm trước nhân dân đều còn dùng ấn phím điện thoại cũ, mấy năm ngắn ngủi cơ hồ mọi người đều có một bộ smartphone, còn có sản phẩm điện tử khác liền ngay cả nông thôn bọn họ, mỗi gia đình cơ hồ đều sinh hoạt giống người thành phố, ngoại trừ nhà bọn cậu.
Thế nhưng cậu nghĩ không ra bên ngoài địa cầu còn có kỹ thuật lợi hại hơn, lợi hại đến mức giống như đang xem khoa học viễn tưởng.
"Thật lợi hại."
Từ đáy lòng Nguyên Gia Khánh tán dương, 345 tự đắc hừ hừ hai tiếng, tiếp theo nhìn xem đã đến giờ gọi cậu cùng đi ra ngoài thu đồ ăn.
Vừa ra khỏi cửa, bước chân Nguyên Gia Khánh dừng lại, quả thật không dám tin vào hai mắt của mình
Vườn rau mới vừa nãy hầu như trơ trụi, lúc này có một khối đất nổi bật đó chính là khu đất số hai.
Chỉ thấy trên mặt đất số hai tràn đầy rau quả chín muồi, tất cả đều là những thứ cậu vừa mới vung xuống, hơn nữa những rau quả kia không chỉ có trái cây chín muồi còn có các loại rễ lá cây, giống như gieo hạt nở hoa kết trái trong đất bình thường nên giống thế có không ít.
Quan trọng nhất, đây thật sự chỉ tốn một tiếng.
Nguyên Gia Khánh chạy chậm tiến lên nhìn một chút 345, tiếp theo không kịp chờ đợi hái một quả cà chua xuống đưa vào trong miệng, vừa ăn một miếng con mắt không tự chủ trừng lớn.
Ăn quá ngon, cậu chưa từng nếm qua cà chua nào ngon như vậy!
Tươi mới nhiều nước, cắn một cái xuống dưới nước văng khắp nơi mà lại không phải thuần ngọt, còn kèm theo một chút vị chua nhưng chính vị chua này khiến cà chua trở nên không tầm thường, cảm giác chua ngọt vừa phải cũng kèm theo hơi thở thơm mát từ cổ họng một đường trượt xuống, trong nháy mắt Nguyên Gia Khánh cảm giác tinh thần sảng khoái, thân thể mệt nhọc cả ngày trở nên có sức lực.
Thần kỳ, thật thần kỳ!
Cậu lần này biết 345 vừa mới nói không phải khoác lác, coi như cậu chưa ăn qua cà chua cao cấp, cậu cũng có thể chắc chắn cà chua bán trong cửa hàng siêu thị tuyệt đối có thể giết chết bọn họ ngay lập tức.
Mà cậu có thể cảm giác rõ rệt một hơi thở thoải mái dễ chịu từ trong những rau quả truyền tới, hơi thở kia không biết là thứ gì nhưng cậu biết chắc là đồ tốt làm cậu dễ chịu đến lỗ chân lông đều không tự giác nở ra, cả người chỉ muốn hét lên một tiếng thoải mái.
Cậu một giây đều không muốn đợi nữa, vội vàng xoay người hái những rau quả này, 345 lại nói cho cậu biết có thể đi tới trước màn hình điện tử chọn hái chúng.
Một giây sau, tất cả rau quả ngoan ngoãn rơi xuống đất sau đó lăn