Niên Ấu Dư nhìn đến hình ảnh Ninh Dĩ Tầm cùng Liễu Hân hôn nồng nhiệt, cảm giác trái tim co rút lại, rất đau, lý trí nói cho nàng đây chỉ là diễn xuất, không có ý nghĩa gì cả, nhưng nội tâm lại không thể nhìn nhận được, một chút nàng cũng không hy vọng Ninh Dĩ Tầm cùng người nào khác thân cận, mặc dù là diễn nàng cũng không nguyện ý nhìn đến. Đặc biết là biểu hiện của Ninh Dĩ Tầm, lộ ra tình cảm rõ ràng như vậy, Niên Ấu Dư thầm nghĩ, đây thực sự là diễn xuất sao? Vì sao nàng lại cảm thấy rất chân thật? Nghĩ đến đây, Niên Ấu Dư cảm giác trái tim lại đau nhói, tay nàng không tự giác nắm chặt, sau đó buông ra, lại nắm chặt, nàng để lý trí tự thuyết phục chính mình, cố gắng vuốt xuống nội tâm đang cuộn trào, dùng rất nhiều thời gian tự bình tĩnh, mới có thể thu phục được cảm giác bất bình kia.“Em muốn ra ngoài đợi một chút không, chờ cảnh này diễn xong, tôi thông báo cho em.” Trần Tinh thấy trêи mặt Niên Ấu Dư tuy rằng không có biểu tình gì biến hóa quá lớn, nhưng động tác trêи tay lại tiết lộn sự không bình tĩnh của chủ nhân, không chừng thấy một màn như vậy tâm tình cũng không dễ chịu gì, đây chỉ là hôn nồng nhiệt thôi, vẫn còn tiết mục kϊƈɦ tình phía sau nữa.“Vâng, cảm ơn!” Niên Ấu Dư hướng Trần Tinh khẽ cười một chút, sau đó xoay người rời khỏi chỗ diễn, nàng nghĩ mình tự đánh giá quá cao năng lực thừa nhận trong lòng mình, nàng nghĩ mình chỉ cần nghiêm chỉnh điều tiết tâm tình mình một chút. Dù sao ngay từ đầu nàng đã biết Ninh Dĩ Tầm là người của công chúng, một khắc mình thích Ninh Dĩ Tầm kia, sẽ biết sớm muốn cũng có trường hợp như vậy, chỉ là nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, Niên Ấu Dư cảm giác như tim mình bị người nhéo lấy, cực kỳ khó chịu, loại cảm giác chua xót hơn cả việc uống thuốc độc.Niên Ấu Dư hít sâu vài cái, tự nói với chính mình, nếu không vui vẻ cũng phải tự mình tiêu hóa, không nên vì hình ảnh diễn xuất kia mà tính toán chi li, đây là nghề nghiệp của Ninh Dĩ Tầm, mình phải tôn trọng nghề nghiệp của chị ấy. Niên Ấu Dư trải qua rất nhiều lần tự ám chỉ, mới miễn cưỡng đem cảm giác không thoải mái trong ngực đè ép đi xuống.Thật vất vả cảnh kϊƈɦ tình này mới không có NG, thuận lợi hoàn thành, Ninh Dĩ Tầm lập tức liền thoát khỏi nhân vật, ngồi nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị bắt đầu cảnh diễn tiếp theo.“Niên Ấu Dư vừa mới đến.” Trần Tinh đem nước đưa cho Ninh Dĩ Tầm, thuận miệng nói.“Vậy em ấy đâu rồi?” Ninh Dĩ Tầm vừa nghe Niên Ấu Dư đến, vui sướиɠ hỏi, hoàn toàn không có ý thức đến khả năng Niên Ấu Dư nhìn thấy cô diễn cảnh kϊƈɦ tình mà lãng tránh.“Chắc em ấy không tiếp thụ được chuyện em diễn kϊƈɦ tình với Liễu Hân, đi ra ngoài hít chút không khí.” Trần Tinh chi tiết nói cho Ninh Dĩ Tầm.“Đó chỉ là diễn thôi mà.” Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến Niên Ấu Dư vì vậy mà không vui, theo bản năng giải thích nói.“Em nói với chị cũng vô dụng, chị chả thèm để ý em thân thiết với ai.” Trần Tinh nói xong cảm thấy tình cảm giữa nữ nhân bình thường cũng thật phiền toái. Nàng chưa gọi điện cho Niên Ấu Dư, nàng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm tự mình gọi cho Niên Ấu Dư có lẽ tốt hơn.“Chị nói với đạo diễn một chút, chiều này em không diễn, muốn nghỉ ngơi một hai ngày.” Ninh Dĩ Tầm nói với Trần Tinh xong, liền lập tức đi thay đồ cổ trang ra, mặc quần áo mình vào, thậm chí ngay cả lớp trang điểm cũng chưa tẩy, liền vội vàng đi ra ngoài.Trần Tinh nhìn Ninh Dĩ Tầm lại bốc đồng, cũng không ngoài dự đoán, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý thu thập tàn cục cho Ninh Dĩ Tầm rồi, cũng may Ninh Dĩ Tầm đủ sức ảnh hưởng, vẫn dễ nói chuyện với đạo diễn hơn.Liễu Hân vốn chưa thoát khỏi được nhân vật, diễn xong cảnh kϊƈɦ tình còn có chút mặt đỏ tai hồng, thấy Ninh Dĩ Tầm vội vàng rời đi, nghĩ rằng Ninh Dĩ Tầm đã xảy ra chuyện, có chút lo lắng cũng nhanh chóng thay trang phục chạy theo, dù sao hiện tại nàng cũng cảm thấy mình giống như thích Ninh Dĩ Tầm, nên đối với nhất cử nhất động với Ninh Dĩ Tầm vẫn thực rất quan tâm.Từ chỗ diễn đi ra, Ninh Dĩ Tầm lo lắng lập tức gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư.“Em ở đâu?” Ngữ khí Ninh Dĩ Tầm có vẻ có chút lo âu, hiển nhiên là cô thực lo lắng cho Niên Ấu Dư.Niên Ấu Dư điều tiết tâm tình đã ổn hơn rất nhiều, chuẩn bị trở lại chỗ quay phim, nàng càng nghĩ không muốn phải đối mặt thì càng nên dũng cảm đối mặt, dù sao sau này vẫn ở bên cạnh Ninh Dĩ Tầm lâu như vậy, không thể trốn như đà điểu không dám đối mặt, có lẽ tập thành thói quen