Ninh Dĩ Tầm đâu biết rằng sở dĩ cô có cảm thụ như vậy, là do Niên Ấu Dư đã kềm chế cảm xúc xuống đáy lòng, cho dù Niên Ấu Dư có không thoải mái, nhưng nàng nghĩ Ninh Dĩ Tầm cũng không làm gì sai, cảm xúc phản đối của mình không nên để Ninh Dĩ Tầm biết. Giờ phút này nội tâm Niên Ấu Dư giống như hạt giống, đem cảm xúc phản đối của mình vùi lắp xuống đất, không phải không có, chỉ là chôn sâu tận đáy lòng, tự mình chậm rãi tiêu hóa mà thôi.“Chị muốn nghe cái gì, em đều có thể nói cho chị nghe.” Niên Ấu Dư cười nói.“Không, chị thích em tự nhiên nói ra như vậy thôi.” Vồ vập người ta quá cũng không tốt, người ta đâu cần nàng nói cái gì, nàng muốn nói, phải phát ra nội tâm mới được. Bất quá vô luận thế nào, Niên Ấu Dư đến gặp mình, tâm tình Ninh Dĩ Tầm tốt đến không thể tin được.“Chị quay xong rồi sao?” Niên Ấu Dư thuận miệng hỏi, nhưng trong lòng vẫn có vài phần không được tự nhiên dù thái độ thể hiện ra ngoài thực bình thản.“Hôm nay quay xong rồi, nghe Trần Tinh nói em thấy được?” Nói đến quay phim, tuy rằng Ninh Dĩ Tầm cảm thấy không cần phải giải thích cái gì, nhưng cô không muốn thấy Niên Ấu Dư vì chuyện đó mà có cảm giác không vui, tuy rằng ngoài mặt Niên Ấu Dư không nhìn ra cảm xúc gì quá lớn.“Uhm.” Niên Ấu Dư nhẹ nhàng ừ một tiếng.“Để em không vui sao?” Ninh Dĩ Tầm dừng bước, nhìn về phía Niên Ấu Dư hỏi.“Một chút, nhưng em biết chị chỉ là quay phim, em cảm thấy tránh đi là được rồi.” Niên Ấu Dư thành thật trả lời.“Hôm nay quay phim, chị vẫn nhớ đến em, sau đó không thể nhập vai được, cuối cùng chị nghĩ Liễu Hân là em, mới có thể nhập vai, giải thích xong rồi, em có thấy vui vẻ chút nào không?” Ánh mắt Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư hỏi.“Hình như có tốt hơn một chút.” Niên Ấu Dư mỉm cười nói, kỳ thật nội tâm Niên Ấu Dư lại càng phức tạp hơn, có chút vui vẻ vì Ninh Dĩ Tầm nghĩ Liễu Hân thành mình, khó chịu là vì Ninh Dĩ Tầm thực sự dùng tình cảm vào phân cảnh diễn kϊƈɦ tình.“Những năm gần đây không diễn nhiều như vậy, kịch bản Cung Khuynh lần này thực sự rất thích mới nhận lời, về sau hẳn là không có diễn nhiều như vậy nữa, chị sẽ cố gắng tránh ra.” Ninh Dĩ Tầm tự đổi vai một chút, nếu Niên Ấu Dư là ngôi sao cùng người khác diễn cảnh kϊƈɦ tình, mình cũng sẽ không vui.“Chị không cần cố ý thay đổi vì em, chị chỉ cần là chị là tốt rồi.” Niên Ấu Dư nghĩ đến, những cảm xúc này, nàng hẳn là có thể xử lý ổn thỏa.“Em đừng dung túng chị như vậy được không? Lỡ như chiều chị đến hư thì làm sao bây giờ?” Ninh Dĩ Tầm nghĩ Niên Ấu Dư tuyệt đối có thể trở thành bạn gái tốt nhất Trung Quốc, tốt đến mức làm cho Ninh Dĩ Tầm cảm thấy có điểm không thực.“Vậy cũng là Ninh Dĩ Tầm em thích.” Niên Ấu Dư phát hiện bản thân mình thích Ninh Dĩ Tầm càng ngày càng tăng, cũng không phải tăng từ từ, tốc độ tăng khiến cho Niên Ấu Dư cũng tự cảm thấy kinh ngạc.Niên Ấu Dư quả thật là nhiều lời ngon tiếng ngọt, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy bản thân mình như được Niên Ấu Dư dụ dỗ, nhưng là có người dụ dỗ cảm giác thực đúng là tốt đẹp đi!“Hôm nay mới là thứ sáu mà, hôm nay em không đi làm sao?” Ninh Dĩ Tầm hỏi, theo lý hôm nay Niên Ấu Dư hẳn là đi làm mới đúng chứ.“Em giống như trốn làm vậy á.” Bởi vì rất nhớ Ninh Dĩ Tầm, nên không đợi được đến cuối tuần, liền đem những chuyện quan trọng xử lý xong, rời khỏi công ty liền, đương nhiên vạn nhất bị truyền thông chụp được cảnh mình đến thăm Ninh Dĩ Tầm, nàng cũng có thể lấy cớ là thăm đoàn làm phim cũng được, dù sao ba nàng cũng biết nàng là fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm.“Trốn làm?” Ninh Dĩ Tầm có chút kinh ngạc, bởi vì Niên Ấu Dư thoạt nhìn không giống như người vì tình yêu mà bỏ làm, đừng nói Ninh Dĩ