“Thiếu gia……” Tô Li đi được vài bước, Bạch Cần đuổi theo, sắc mặt còn có chút kinh hoảng nói:
“Nhị tiểu thư vừa rồi lại kéo lão gia lại, không biết có cùng lão gia nói……”
Tô Li nhướng mày, nói: “Nói cái gì?”
“Nói sự tình hôm nay.” Bạch Cần liếc mắt nhìn Tô Li một cái, cúi đầu, sự tình hôm nay, chuyện hôm nay, nhiều ít cũng từ nàng mà ra.
Bạch Cần hôm nay nhìn thiếu gia nhà mình vì nàng mà ra mặt có chút kinh ngạc.
Dù như thế nào, nàng đối đãi thiếu gia sẽ không thay đổi, nhưng là bỗng nhiên được đến thiếu gia ra mặt cho như vậy, Bạch Cần trong lòng vẫn cảm thấy ấm áp.
Càng vì như vậy, Bạch Cần lo lắng Tô Li sẽ bị phạt.
“Đừng lo.” Tô Li không chút nào để ý mà cong cong môi, hôm nay lúc nàng làm những chuyện đó cũng đã nghĩ tới Tô Niệm Nga sẽ cáo trạng.
Nhưng mà, Tô Thái đối với Tô Li vẫn luôn tin tưởng.
Như lần nàng ở thôn Hoàng Sơn thiếu chút nữa chết, Tô Thái để ở trong lòng, cả đường đi về Tô phủ giữ nguyên sắc khó coi.
Như vậy Tô Li liền biết, trong lòng Tô Thái, vẫn luôn để ý đứa con vợ cả này.
Tô Niệm Nga như thế nào cáo trạng, chỉ cần Tô Li không có làm ra chuyện gì quá kinh hãi thì cùng lắm cũng chỉ chịu chút trừng phạt không ngứa không đau thôi.
“ Dù saobhôm nay nhị tiểu thư thi đậu Quỳnh Thạch thư viện, lão gia cao hứng còn không kịp đâu……” Bạch Cần thốt ra lời này liền ý thức được chính mình nói sai rồi, vội vàng đưa tay bịt kín miệng mình, nhìn Tô Li một cái.
Tô Li không tỏ ý kiến, nhưng bởi vì Tô Niệm Nga thi đậu Quỳnh Thạch thư viện, làm nàng trong lòng nảy ra chút ý tưởng.
Chuyện Tô