Tô Li nghe vậy, cả người cứng đờ, khi nàng định mở miệng nói gì đo, cảm giác một bóng hình bao phủ toàn thân.
Khí thế lãnh ngạo kia tức khắc đem nàng đóng băng, một câu cũng không nói thêm.
" Lại Bộ Tả Thị Lang Tô Thái, phạt bổng một tháng, không gặp."
Hoàng Bồi Sơn nghe Tần Dạ Hàn nói xong, giương mắt nhìn hắn, do dự nói:
" Chuyện này..."
" Lấy lí do cho hắn tự biết phải về." Tần Dạ Hàn hừ lạnh một tiếng, nhiệt độ trong ngự thư phòng như giảm vài độ.
Tô Li cả người gần như nằm xuống đất, cảm giác đông cứng toàn thân, nàng không ngừng suy nghĩ xem rốt cục Tần Dạ Hàn hắn muốn làm gì.
Chẳng lẽ sau khi nghe nàng nói hắn còn muốn che chở cho tên Tần Mộ Băng kia?
" Dạ." Hoàng Bồi Sơn hơi giật mình rồi nhanh chóng nhận lệnh.
" Hoàng thúc anh minh!" Tần Mộ Băng bên kia đã phản ứng lại, tên tiểu tử không biết sống chết này lại là con vợ cả của Lại Bộ Tả Thị Lang Tô Thái- Tô Li.
Mà tình hình này, Tần Dạ Hàn là đứng về phe hắn rồi.
Nghĩ vậy, Tần Mộ Băng tức khắc đứng thẳng lưng.
Hắn liếc nhìn Tô Li đang quỳ gối trên mặt đất, trong lòng nghĩ ngợi không biết nên cáo trạng như nào để Tần Dạ Hàn phạt tên Tô Li không biết trời cao đất dày này thật nặng.
" Hoàng thúc, tên tiểu tử này..." Vừa định nói cái gì thì Tần Dạ Hàn đã lạnh giọng ngắt lời hắn:
" Trong hôm nay, bỏ hết lương bổng trong phủ đệ Tần Mộ Băng, phạt đóng cửa ăn năn nửa năm, hạ nhân nào dám cho hắn ra ngoài giết không tha."
Tần Mộ Băng mới nói được nửa