Theo cách nói của thế kỉ 21, Đức Thiện viện là một nơi quản giáo thiếu niên và là học viện của quý tộc trong hoàng gia.
Nếu dựa vào Tô Li, muốn vào Đức Thiện viện vẫn cần thêm chút nỗ lực.
Đức Thiện viện có các lão sư tốt nhất Đại Chu Vương triều, lạ càng thích hợp với Tô Li.
Tô Li mím môi, ánh mắt suy ngẫm.
Nếu bây giờ nàng thi đỗ vào Quỳnh Thạch thư viện, Tô Thái sẽ không khỏi nảy sinh nghi ngờ nhưng nếu là Đức Thiện viện thì lại khác.
Mọi chuyện Tô Li từng làm đúng thật là hoang đường.
" Đưa hắn ra ngoài!" Tần Dạ Hàn liếc Tần Mộ Băng một cái, Chu Uý ngẩn ra nhưng nhanh chóng hồi phục tinh thần, quét mắt nhìn Tô Li.
Nhưng hắn cũng không có nói gì, chỉ đem Tần Mộ Băng luôn miệng kêu oan đi ra ngoài.
" Hoàng thượng..." Trong không khí an tĩnh hơn hẳn, Tô Li có chút hoảng sợ, nàng ngẩng đầu lên, Tần Dạ Hàn liếc mắt nhìn nàng, vết sẹo trên mặt nàng gần như không thấy nữa rồi.
Người trước mặt này, tóc đen môi đỏ, đôi mắt cực kỳ đẹp, chính là loại mắt đào câu hồn người, đen nhánh ẩn chứa ánh sao trong đêm tối thì thật sáng ngời.
Khuôn mặt lớn bằng bàn tay, cái mũi tinh xảo, đôi môi hồng diễm, hơn nữa, ánh mắt có chút vô tội mà hoảng loạn.
Sắc mặt Tần Dạ Hàn hơi trầm xuống, hắn cúi thân, làm ra động tác Tô Li trăm triệu cũng không ngờ.
Ngón tay lạnh lẽo của hắn chạm vào cằm nàng, đem khuôn mặt nhỏ diễm lệ cùng đơn thuần của Tô Li nâng lên.
Vừa nhấc lên liền thấy hầu kết ở