Tô Li giương mắt nhìn, thì ra là một quyển kinh Phật.
" Chép năm trăm lần." Tần Dạ Hàn vô cảm nói, vì vậy không chú ý nhiều đến vẻ mặt kinh ngạc của Tô Li, vẻ mặt chua xót cầm lấy quyển kinh Phật.
" Trở về đi."
" Tiểu nhân cáo lui." Nơi này đúng là không phù hợp với nàng.
Tô Li đưa mắt nhìn Tần Dạ Hàn một chút rồi mới xoay người rời đi.
Nàng vừa rời đi thì Chu Uý từ bên ngoài đi vào.
"Cho người đi theo hắn."
"Vâng!" Chu y nhận lệnh, nhìn Tần Dạ Hàn muốn nói lại thôi.
_________________________
" Hoàng Thượng, thần có một điều không rõ, vì sao Hoàng Thượng đối xử với Tô Li..." chú ý như vậy?
Chu Uý bên người Tần Dạ Hàn nhiều năm, cũng quen thuộc tính cách hắn nên chắc rằng người như Tần Dạ Hàn sẽ không quá để ý Tô Li như vậy.
Nhưng mà....!
Hôm nay lại phá lệ.
"Sự tình hôm nay không phải trùng hợp." Tần Dạ Hàn đang phê duyệt tấu chương thì dừng tay nói một câu không rõ ý.
Chu Uý cũng là người thông minh, hiểu rằng mình không nên hỏi thêm nữa.
Chỉ là Tần Dạ Hàn nói như vậy, hắn cũng có chút minh bạch.
Tức là chuyện hôm nay là kế hoạch của Tô Li nhưng thất bại?
Như vậy, người này cũng quá thâm sâu rồi.
_________________________
Ban ngày đi ra ngoài từ sớm, đến khi về Tô phủ trời đã ngả tối.
" Thiếu gia, người về rồi!" Bạch Cần luôn canh giữ ở cửa