Tô Thái sắc mặt âm trầm, hắn bất an nhìn Bạch Cần, phất tay nói:
" Thôi, để hắn trong viện chép kinh Phật đi!"
" Lão gia!" Lý thị không nghĩ Tô Thái dễ dàng bỏ qua như thế, cũng có chút kinh ngạc.
Trước lúc Tô Li đi Hoàng Sơn thôn Tô Thái đâu có như vậy.
Như thế nào mới mấy tháng lại thay đổi?
" Sao? Đó là Hoàng Thượng hạ lệnh, chẳng nhẽ ngươi muốn ta kháng chỉ?" Tô Thái không kiên nhẫn nhíu mày nói.
Lý thị đương nhiên không cam lòng nhưng bà ta cũng chẳng nói thêm được.
Bà ta càng ngày càng thấy Tô Li khác lạ, tác phong ăn chơi trác táng đó vẫn là Tô Li nhưng những chuyện này...!
Cơ bản Tô Li không có đầu óc đó không thể làm được.
Thế mà còn liên quan đến cả Hoàng Thượng.
Dù không biết phải thật hay giả nhưng Tô Li đã nói vậy rồi, Tô Thái và Lý thị cũng không làm lớn được.
Chẳng nhẽ lại muốn Tô Thái đi hỏi Hoàng Thượng rằng có phải Hoàng Thượng phạt Tô Li như vậy không?
Bọn họ cũng không có hồ đồ đến thế.
Đêm này, tuy nhiều người Tô gia hận đến ngứa răng cũng không thể động vào Tô Li được.
Mà nàng lại ở trong viện ngủ thoải mái, hoàn toàn không thèm để ý chuyện chép phạt.
Tần Dạ Hàn kêu nàng chép năm trăm lần nhưng cũng không nói khi nào phải hoàn thành mà.
Vì thế, Tô Li hoàn toàn không để tâm.
Cho đến khi....!
" Thiếu gia! Người của Hoài Vương phủ đến!"
Hoài Vương? Tìm nàng?
Tô Li nheo nheo mắt.
Chậc, vị vương gia này cũng là một kẻ thú vị.
" Có chuyện