"Đúng là! Tô công tử không hiểu biết gì sao dám nói linh tinh người như Thế tử điện hạ và Vương gia sẽ làm những chuyện như vậy?"
Thẩm Trường Thanh vô tội, hảo hảo xen vào xem kịch vui.
Tô Li đốt lửa lại đốt sang người hắn, nhân cơ hội này, hạ tên Tô Li không biết suy nghĩ này xuống, dám đắc tội hai Vương gia và Thế tử điện hạ.
"Ồ, vậy sao?!"
Không nghĩ tới, Tô Li nghe Thẩm Trường Thanh nói xong không phải bác lại mà còn gật gật đầu đồng tình.
Tần Mạc Châu nhíu mày, tên Tô Li này khiến hằn càng ngày càng khó hiểu, chưa nói đến tính cách kì quái mà hành động như một người khác.
"Đường đường là Vương gia và Thế tử điện hạ, sao có thể làm ra mấy trò tiểu nhân! Là tại hạ nói quá rồi!"
Tô Li cười cười vái chào giống như đang nhận lỗi.
Nhưng lời nàng nói làm người nghe rất không thoải mái, ngay cả Tần Mộ Băng phản ứng chậm chạp cũng hiểu ra.
Suy cho cùng, Tô Li là đang mắng hắn và Tần Mạc Châu.
Trong lúc bọn họ thương lượng với nhau, không ít người nghe thấy, hiện giờ Tô Li tạ lỗi, mọi việc sẽ đúng như nàng nói...!Mà vừa rồi, Thẩm Trường Thanh nói Tần Mộ Băng và Tần Mạc Châu sẽ không làm ra cái chuyện bỉ ổi này.
Như vậy sao bọn họ có thể phản bác!?
Trước mặt mọi người lôi bọn hắn bôi nhọ như vậy, bọn hắn lại không có cách trả đũa nàng.
"Không ngờ Tô công tử thiện ý như thế!"
Tần Mạc Châu sắc mặt lạnh hơn, tuy hắn dễ nói chuyện nhưng Tô Li không cho hắn mặt mũi.
Hơn nữa, đối với Tô Li, hắn không có thiện cảm gì, nghĩ đến đây, sắc mặt càng khó coi.
"Vương gia tán thưởng rồi!"
Tô Li nhếch