Chuyển ngữ: WanhooCô Lang kích hoạt siêu năng lực, người ngợm trông có sức sống hẳn, hơi thở bá vương quẩn quanh như có được cả thế giới.Nhìn dáng vẻ kia mà Ninh Thư liên tục phỉ nhổ trong bụng.
Dáng vẻ Cô Lang như muốn cướp xe tự lái, đá bay cô và ông chú ấy.Cơ mà anh ta rất dè chừng súng của ông chú, dù vậy thái độ vẫn hống hách, thức ăn cho cô và ông chú ngày càng ít, khiến Ninh Thư coi thường không thôi.Ninh Thư cũng lo thay ông chú, giờ cô và ông chú đều là châu chấu trên một sợi dây rồi.Tổ đội tiếp tục quay về, trên đường gặp rất nhiều xác sống, Cô Lang đều giết trọn bốn hướng, ngày càng thành thạo siêu năng lực hệ sấm sét.Và trong một lần xác sống vây đánh, Sồ Phượng cũng thức tỉnh siêu năng lực, hơn nữa còn là siêu năng lực hệ băng.
Không lâu sau Lang Chu cũng thức tỉnh siêu năng lực hệ đất.Trong năm người, chỉ có Ninh Thư và ông chú y tế không thức tỉnh siêu năng lực như hai cái đồ lạc loài.Ninh Thư không hiểu tại sao không thể kích hoạt siêu năng lực, nhưng cô ngày càng khỏe, cơ thể cũng ngày càng dẻo dai, hiển nhiên là công lao của Tuyệt Thế Võ Công.Không có siêu năng lực thì không có siêu năng lực.Ninh Thư an ủi ông chú y tế: “Chẳng sao hết chú à, rồi chú sẽ thức tỉnh siêu năng lực thôi.”Ông chú y tế liếc Ninh Thư, cười, “Cô lo cho chính cô đừng để chúng nó giết đi.”Ninh Thư hầy một tiếng.
Nhờ vũ khí, ông chú y tế có thể hạ gục tất cả, nếu cô có roi thì hay biết mấy, có nó lực sát thương sẽ lớn hơn một chút.“Chú ơi hay là mình chạy luôn đi, không cần tụ tập cùng những người này nữa.” Ninh Thư ghé lại gần nói khẽ vào tai ông chú y tế.Ninh Thư nói làm hơi thở phả vào tai ông chú y tế, ông chú giật lỗ tai, né người sang bên cạnh, “Tôi ghét nhất là cô cứ sán gần như vậy, nói chuyện bình thường không được à?”Ninh Thư sụp đổ, “Chú à, chúng ta đang thảo luận việc quan trọng, đừng để ý những chi tiết ấy.”Ông chú ồ lên, bảo: “Nhưng mà giờ ba người kia đều thức tỉnh siêu năng lực rồi.”“Thì vì họ đều thức tỉnh siêu năng lực nên chúng ta mới phải chạy đó.” Ninh Thư lo lắng, “Hai chúng ta địch không lại đâu.”“Không được.” Ông chú từ chối.Ninh Thư trợn hai mắt, hỏi: “Vì sao?”“Đó là ba tư liệu sống tuyệt vời.” Ông chú đáp.Ninh Thư: Phụt…Ý ông chú là gì, chẳng lẽ sắp lên cơn định giải phẫu ba người kia? Ninh Thư rất muốn lay người ông chú, xin anh ta bỏ qua suy nghĩ hoang đường này đi.“Này, đây là bữa tối của hai người.” Sồ Phượng ném một gói bánh và một chai nước xuống đất cho ông chú y tế và Ninh Thư.Vỏ chai và hộp bánh đều bị bẩn, may mà chưa có bóc không thì bảo người ta ăn kiểu gì.Ninh Thư nhếch khóe môi, ngày trước Sồ Phượng còn có chút ý với ông chú y tế, sau khi Cô Lang và chính cô ta lần lượt thức tỉnh siêu năng lực thì thái độ quay ngoắt thế này.Xem ra bạn nữ chính đã nhận ra chỉ có kẻ mạnh mới xứng đôi với mình, vả lại bản thân cô ta cũng là kẻ mạnh, ông chú không thức tỉnh siêu năng lực quả thật không có ưu điểm gì.Sồ Phượng ném đồ rồi đi, để lại cho hai người bóng lưng kiêu ngạo xinh đẹp.Ông chú chỉnh mắt kính, nhướng mày nhìn theo bóng dáng Sồ Phượng.
Ninh Thư nhặt lương khô và nước khoáng dưới đất lên, lau hết bẩn bên ngoài rồi khuyên ông chú: “Đừng nhìn nữa, giờ người ta không vừa mắt chú đâu.”Mạt thế là tàn khốc.Ông chú y tế không nói