Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư nhìn ngọc Linh Hồn trong tay mình mà vô cùng kích động.
Đó đều là sức mạnh linh hồn đấy, nếu hấp thụ chỗ sức mạnh linh hồn này, vậy thì linh hồn của cô sẽ mạnh hơn rồi.
Nếu gặp phải nhiệm vụ khó giải quyết, buộc phải ở lại nhiệm vụ lâu một chút cũng sẽ không sao, việc đó cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến linh hồn.“Đừng bảo cô định hấp thụ sức mạnh linh hồn của ngọc Linh Hồn đấy nhé?” 2333 châm chọc: “Cô đang tự đâm đầu vào chỗ chết đấy.
Thứ như ngọc Linh Hồn này chỉ biết hấp thụ linh hồn, được mệnh danh là kẻ hủy diệt linh hồn.
Cái thứ này mà cũng dám hấp thụ á, không ai có thể hấp thụ hết được nó đâu.
Với trạng thái thể linh hồn hiện tại của cô thì cô sẽ bị nó hấp thụ, chết không cần nướng đó.”“Linh hồn đều sợ nó, thứ như nó là vũ khí đỉnh xử lý linh hồn đấy nhé.” 2333 cảnh báo, “Cô cũng đừng tưởng bở, đợi lúc cô về lại không gian hệ thống tôi sẽ cất nó giúp cô.
Ở không gian cô là thể linh hồn, sẽ bị viên ngọc hấp thụ đấy.”Ninh Thư: ...Thế mà cứ tưởng là bảo bối gì cơ, hoá ra cũng chỉ là cái thứ vào được mà không ra được.
Cuối cùng Ninh Thư đã hiểu tại sao con nữ quỷ kia chạy rồi, hoá ra là nó sợ cái viên ngọc này.Ninh Thư cất viên ngọc đi và lấy tờ giấy hướng dẫn bà cốt đưa ra.
Cây thuốc này trông rất lạ, chỉ có hai cái lá lại trổ ra một loại quả giống như bào thai.Ninh Thư từng nhìn thấy loại quả này trong sách của thần y, nó tên là quả Trường Sinh, nghe nói có tác dụng kéo dài tuổi thọ.
Lúc ấy Ninh Thư đọc thấy còn tưởng là giả, thế mà giờ bà cốt lại bảo cô đi hái cái quả này.Chắc là bà cốt muốn kéo dài tuổi thọ rồi.
Không ngờ thế giới này lại có loại quả quý như thế đấy, bảo sao bà cốt lại đưa ngọc Linh Hồn cho cô.“Loại quả này ở thế giới cao cấp hơn không quý đến mức này, nhưng ngọc Linh Hồn thì vô cùng quý giá.
Một thế giới cũng chưa chắc có một viên ngọc thế này đâu.
Đây là trao đổi có lãi.” 2333 nói.Nếu đã thế, Ninh Thư quyết định đi tìm loại quả này ngay.
Cây thuốc này mọc trên vách núi cheo leo, loại quả quý giá như nó cũng sẽ có động vật hung dữ canh giữ.Có khi một cô gái ốm yếu như cô sẽ chết thật, nhưng may là Ninh Thư đang luyện Tuyệt Thế Võ Công, sức mạnh và sự nhạy bén đều tăng, cố gắng một chút có lẽ sẽ có thu hoạch.Ninh Thư không thể lừa viên ngọc của bà cốt trắng trợn được.
Chưa bàn đến việc bà cốt có những dụng cụ quái đản, mà chỉ cần bà lấy cái gì đó của Trang Vũ Đồng đi thì làm sao.
Cô chưa bị lệ quỷ giết, bù lại cũng bị bà cốt mần cho nhừ tử.Sáng sớm hôm sau Ninh Thư đã bị bố mẹ gọi dậy ăn sáng rồi cầm một buộc dây thừng lên núi sau làng.
Ông Trang thấy Ninh Thư cầm buộc dây thừng lại cầm cả dao thì hỏi cô đi đâu.
Ninh Thư bèn bảo mình vào núi tìm nấm dại mang xuống trường cho các thầy cô ăn.Ông Trang nghe vậy cũng chỉ dặn Ninh Thư nhớ cẩn thận.Ninh Thư vào sâu trong núi theo tờ giấy, càng vào sâu trong núi lá càng rụng nhiều dưới đất, mặt đất có rất nhiều phân động vật nữa.Cây cối cũng rất to cao, ngẩng đầu không thấy ngọn.Cây cỏ trong rừng núi xanh um tươi tốt, ánh nắng chiếu xuống xuyên qua lá cây tạo thành những quầng sáng nho nhỏ.Ninh Thư đến được nơi cần đến, nó mọc trên vách núi, vậy nên Ninh Thư cần phải leo dây thừng xuống chỗ quả Trường Sinh, vận dụng tài năng hái quả Trường Sinh.Ninh Thư nhìn lướt qua vực sâu và lập tức thấy choáng váng.
Ôi mẹ ơi, cao thấy sợ luôn.Ninh Thư vuốt mồ hôi lạnh trên trán, cô cố định chắc dây thừng rồi buộc đầu dây kia vào người mình, sau đó kéo dây thừng leo xuống từ từ.Ninh Thư cố gắng hết mình vì