Chuyển ngữ: WanhooSau khi Lưu Tần Dương nhìn thấy Liễu Viện Viện thì vẫn cứ chau mày, vẻ mặt đăm chiêu, “Đáng ra thực lực của Liễu Viện Viện không vào được bí cảnh, sao cô ta lại vào được nhỉ?”Ninh Thư không quan tâm thực lực của Liễu Viện Viện, cô trả lời dửng dưng: “Chắc là có cái gì đó giấu thực lực.” Giấu đi tu vi của mình.Quanh đây còn trà trộn không biết bao nhiêu người tu vi cao nữa nên Lưu Tần Dương thấy cơ hội cướp được Tiên phủ của mình đã mất.Mệt mỏi quá mà.Sau đó vẫn có hết người này đến người khác đến, Ninh Thư vẫn đang đợi Diệp Vũ.
Rất nhiều người đã tập trung ngoài cổng cung điện mà nam chính vẫn chưa đến, chắc là đợi đến phút cuối cùng sẽ xuất hiện trước con mắt của trăm người.“Chiếp chiếp...” Tiếng chim hót vui tai vang lên, mọi người cùng nhìn về hướng đó thì thấy anh đẹp trai và các chị đẹp gái đang đứng trên lưng chim sà xuống hệt như thần tiên giáng trần.Diệp Vũ đứng đầu đẹp trai ngời ngời, hai bên đứng đầy các chị đẹp.
Có một cô gái đeo lụa che mặt nổi bật hơn hẳn làm người khác muốn tháo tấm lụa của cô ta xuống để xem rốt cuộc là cô gái đẹp đến nhường nào.Liễu Viện Viện nhìn Diệp Vũ, đôi mắt hút hồn hơi nheo lại, hất tóc cực kỳ khiêu gợi.“Lão tặc Diệp Vũ, ăn một đòn của bản công tử đi.” Mọi người đang bị hút hồn cảnh đẹp ấy thì có tiếng hét to vang lên làm hpj giật mình tỉnh lại, họ cảm thấy thằng nhóc này biết cách phá hoại bầu không khí thật.Ninh Thư hét lên phá hoại cảnh đẹp vô hình của Diệp Vũ, sau đó nhảy từ dưới đất lên vung nắm đấm vào Diệp Vũ.
Lúc Diệp Vũ nhìn thấy Ninh Thư thì có giật mình, con kiến hắn cho rằng đã chết vẫn còn sống, lại còn đang vung nắm đấm với hắn nữa mới buồn cười.Sự xuất hiện của Ninh Thư làm Sư Tuệ Đế và Yến Kiều ngạc nhiên vô cùng, Diệp Vũ đã thề như đinh đóng cột là cái tên dâm dê này chết rồi mà.Ninh Thư thấy Diệp Vũ chỉ siết nắm tay bâng quơ như thể muốn tay đấm tay với Ninh Thư thì cô cười khẩy.
Cô dồn khí đan điền, con rồng vàng trong đan điền bơi nhanh hơn, sức mạnh căng tràn khắp người giao đấm với Diệp Vũ.Mặt Ninh Thư rung rung, trong khi cánh tay Diệp Vũ trước mặt răng rắc giòn rã, Diệp Vũ nứt xưng tay rồi.Diệp Vũ biến sắc, hắn sơ ý quá.
Đấm vào tay hắn ta mà như là đấm vào sắt, cái tên phế vậy này khỏe vậy à.Ninh Thư thu tay lại, cô đá tung con thần thú của họ.
Phượng hoàng mất khống chế xoay tròn, còn người trên lưng nó do không lường trước nên đã xui xẻo rơi xuống đất.Diệp Vũ sầm mặt ôm người đẹp bay xuống.
Hắn nhìn Ninh Thư lạnh lùng, trong lòng thì hoảng sợ vô cùng.
Ngoài nguyên khí thì còn tu luyện một quyển bí kíp thượng cổ nữa nên bắp thịt của hắn rất rắn chắc.
Diệp Vũ rất có tự tin với mức độ rắn chắc của cơ thể mình, nhưng nay khi giao đấm với Ngụy Lương Nguyệt lại bị hắn ta làm cho nứt xương, trong khi hắn ta lại chẳng làm sao hết.Ngụy Lương Nguyệt mạnh đến vậy à?Ninh Thư xắn ống tay áo, cô chỉ thẳng mặt Diệp Vũ, “Cái thằng khốn khiếp này đuổi giết bản công tử, tưởng bản công tử dễ bắt nạt à, hôm nay bản công tử sẽ dạy dỗ mày một trận.
““Không phải ngươi đã chết rồi à? Sao ngươi lại ở đây?” Yến Kiều điêu ngoa với Ninh Thư, mặt buồn vô cùng, “Ngươi không phải cái đồ dâm dê, cái đồ dâm dê đâu có lợi hại như ngươi.”“Tiểu nha đầu, cô đừng gọi ta là cái đồ dâm dê nữa, gọi nữa là ta sẽ làm gì cô đấy.” Ninh Thư đánh giá Yến Kiều, “Mà