Chuyển ngữ: WanhooMạc Tước Phong giơ tay bảo dừng quay.
Anh ta là người đầu tư, phí tiền cũng là phí tiền của anh ta nên đâu có ai dám ho he gì.Mạc Tước Phong bảo: “Hôm nay chỉ quay đến đây thôi.”Đạo diễn bảo: “Vâng anh.” Thái độ rất tôn trọng.Mạc Tước Phong đá xéo Mạch Đoá Nhi: “Tập diễn nhiều vào, với kỹ năng diễn này của cô mà cũng đòi đi diễn à, hờ...”Mạch Đoá Nhi giận tím mặt, nhưng rồi phải nể thân phận anh ta nên cố mà cắn môi nhẫn nhịn, cô ta nói: “Tôi biết rồi anh Mạc, tôi sẽ cố gắng.”Mạc Tước Phong hơi thất vọng, anh cứ tưởng đây là một cô gái khác biệt, chẳng ngờ vẫn chỉ biết xu nịnh như nhau thôi.Thiếu gì phụ nữ xu nịnh trong showbiz.Mạc Tước Phong bỏ đi, Mạch Đoá Nhi nhìn dáng Mạc Tước Phong mà cắn môi rồi đi thay quần áo và lên xe với vẻ chán nản.Ninh Thư cười đón Mạch Đoá Nhi: “Chúc mừng em nhé.”Mạch Đoá Nhi xị mặt, cô ta bảo: “Có gì đáng để chúc mừng đâu, trước em bị người ta sỉ nhục, giờ vẫn bị Mạc Tước Phong sỉ nhục, em đang lo lắm đây này.”Ninh Thư lại cười: “Chị thì nghĩ Mạc Tước Phong có ý với em nên đang cố tình thu hút sự chú ý của em đấy.
Dù là có chê em thì vẫn là dẫn dắt sự chú ý của em thôi.
Chứ không em bảo ở đây bao nhiêu diễn viên như thế, tại sao cứ gây sự với em hết lần này đến khác hả?”Mạch Đoá Nhi tươi tắn hẳn lên, như được tưới nước sống lại.
Cô ta không chắc, nên hỏi lại: “Như vậy thật ạ? Ý của chị Hy là Mạc Tước Phong thích em ư?”Ninh Thư trầm ngâm rồi bảo: “Thích thì chưa chắc, chắc là có hứng thú thôi.
Em cũng thấy thế lực của Mạc Tước Phong rồi đấy, nếu như em có qua lại với Mạc Tước Phong, hay là trở thành vợ của Mạc Tước Phong vậy thì sướng cả cuộc đời rồi.”Mường tưởng cảnh tượng mà Ninh Thư miêu tả làm mắt Mạch Đoá Nhi phát sáng, cơ thể cũng run vì kích động.Ninh Thư bổ sung: “Dù không lấy nhau được nhưng em có một đợt qua lại với Mạc Tước Phong cũng được hưởng nhiều lợi lộc lắm.
Biết đâu còn đứng vững trong showbiz luôn ấy.
Vụ giao dịch này không thiệt đâu.”Mạch Đoá Nhi cũng nghĩ như vậy.
Cô đã từng được nếm trải hương vị ngất ngây khi có Mạc Tước Phong làm chỗ dựa vững chắc rồi.
Mạc Tước Phong chỉ nói bừa một câu là khiến đạo diễn định chơi luật rừng với cô thân thiện hơn hẳn, cô không phải lo bị đạo diễn tục tĩu đe doạ nữa.Mạch Đoá Nhi khổ nhiều nên giờ cô muốn có một bờ vai vững chắc để cô thẳng tiến đến thành công trong showbiz.
Mạc Tước Phong lại đang có hứng thú với cô thì cô phải trả giá với cái mình muốn thôi.Mạch Đoá Nhi bằng lòng trả giá để đổi lấy thành công.Thứ mà Mạch Đoá Nhi cố gắng gìn giữ, thì giờ đã trở thành món hàng mang đi trao đổi rồi.Ninh Thư vừa lái xe vừa nhìn sắc mặt thay đổi nhiều chiều của Mạch Đoá Nhi mà mỉm cười.
Một Mạch Đoá Nhi và Mạc Tước Phong thích là người không màng danh lợi, trong sáng và không mưu mô xảo quyệt.
Mạc Tước Phong có thể trải thảm cho cô ta, để cô ta vững bước mà không đau chân, để cho cô ta “tưởng không tranh mà lại là tranh” trong vô hình.Còn Mạch Đoá Nhi của hiện giờ tiếp cận Mạc Tước Phong vì có mục đích, không chỉ còn có ước mơ đơn thuần mà đầy dục vọng.
Tình yêu của Mạch Đoá Nhi và Mạc Tước Phong đã không còn trong sáng nữa rồi.Ninh Thư nhếch mép, đúng là môi trường có thể thay đổi tính cách con người, Mạch Đoá Nhi ngây thơ trong sáng cũng mù mắt bởi công danh.Tự nhiên Ninh Thư thấy mình sáng dạ ghê, mặc dù lúc đầu cô chỉ định để Mạch Đoá Nhi nếm nhiều quả đắng thôi chứ không ngờ cách đó lại