Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư không ngờ Mạch Đoá Nhi xác định bỏ nguyên tắc của mình nhanh vậy, biến thành loại phụ nữ hiến dâng cơ thể vì thành công mà cô ta miệt thị.Thế mới nói, chẳng ai có tư cách khinh ai cả, và Ninh Thư cũng sẽ không khinh Mạch Đoá Nhi, bởi đây là sự lựa chọn của Mạch Đoá Nhi mà, mỗi người có một cách sống cho riêng mình.Giờ thì Mạch Đoá Nhi không thể đi miệt thị người khác trong tâm thái trịch thượng được rồi, bởi vì cô ta cũng hệt như vậy à.Ninh Thư thấy Mạch Đoá Nhi không khoẻ thì hỏi: “Em có cần chị đi mua thuốc tiêu sưng cho em không?”Đêm qua mạnh bạo quá nên không chịu nổi chứ còn gì nữa.
Mạch Đoá Nhi gật đầu, nói với Ninh Thư: “Em có thể nhờ chị một việc không chị Hy?”Ninh Thư đang chuẩn bị xuống xe đi mua thuốc tiêu sưng cho mạch Đoá Nhi, nghe vậy thì bảo: “Em nói đi.”Mạch Đoá Nhi cắn môi, nói: “Em không muốn cho người khác biết chuyện giữa em và Mạc tước Phong.”“Tại sao chứ?” Ninh Thư hỏi giả vờ: “Người khác mà biết mối quan hệ giữa em và Mạc Tước Phong vậy thì em sẽ phất lên như diều gặp gió ở showbiz.
Không những thế, người ta mà biết em là phụ nữ của Mạc Tước Phong, vậy thì họ cũng sẽ không dám khinh em đâu.”Mạch Đoá Nhi cắn môi, nói ra: “Nhưng mà em không muốn người khác biết.
Em đến đường cùng mới phải làm chuyện này, nhưng em không muốn để người khác nói em bán thân để trèo lên cao.”Ninh Thư: ...Ninh Thư đầu hàng rồi, cô đang bán thân để trèo cao còn gì?Đúng là kỹ nữ mà muốn lập đền thờ, cứ phải lái lụa để bao biện cho hành động của mình cơ.Ninh Thư gật gù, bảo: “Chị biết rồi, nhưng dựa được hơi của Mạc Tước Phong vậy thì nghề diễn của em sẽ thông thuận hơn.
Mạch Đoá Nhi này, chị không biết có nên nói mấy lời này với em không nữa?”Đúng như quản lý nói, dựa được hơi của Mạc Tước Phong giàu sang vẫn làm Mạch Đoá Nhi rất sung sướng.
Mạch Đoá Nhi cố nhẫn nhịn khó chịu để nói chuyện, “Chị Hy cứ nói đi ạ.”Ninh Thư hỏi Mạch Đoá Nhi: “Em cảm thấy em và Mạc Tước Phong có tương lai không?”Mạch Đoá Nhi nhớ đến dáng vẻ bá đạo ập xuống người cô của Mạc Tước Phong, cảm giác anh làm cô không thở nổi, cứ đê mê trong những đợt sóng trào cuồn cuộn vừa sung sướng vừa đau đớn.
Cảm giác ấy không làm cô buồn nôn như lần mà đạo diễn làm với cho cô.Mặt Mạch Đoá Nhi hơi đỏ: “Em muốn có tương lai với Mạc Tước Phong, nhưng mà người như anh ấy thì đâu ý nghệ sĩ tép riu như em chứ.”“Là vậy đấy.
Vậy nên em phải cố mà kiếm lợi trong khoảng thời gian bám víu lấy Mạc Tước Phong này.
Chứ để đến lúc Mạc Tước Phong chán em, đá em, em sẽ chẳng có gì nữa đâu.
Hãy tận dụng lúc Mạc Tước Phong còn cảm thấy hứng thú với em và hãy tích trữ thật nhiều cho mình vào.”Mạch Đoá Nhi cắn môi, nghe thấy có khả năng Mạc Tước Phong sẽ chán cô, đá cô làm trái tim cô quặn thắt đau đớn hệt như đêm đó.Mạch Đoá Nhi thấy mình đã yêu người đàn ông cao sang đó rồi.
Sự mạnh mẽ của anh ta làm cô cảm thấy vô cùng an toàn, Mạch Đoá Nhi chỉ muốn ở bên Mạc Tước Phong thôi.Chị quản lý bảo có thể cô sẽ chẳng có gì cả lại làm cô đắn đo, hiến dâng cơ thể mà không được đền đáp thì cô không cam lòng.
Cô cần dựa dẫm vào thế lực của Mạc Tước Phong.Mạch Đoá Nhi bảo: “Em hiểu rồi chị Hy, em đã có dự định cho mình rồi.”Ninh Thư gật đầu, đi qua hiệu thuốc mua thuốc